Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 244: Quen Biết

Chương 244: Quen Biết


Ngoại trừ cái này ra, còn có một đoàn âm khí, bởi vì có đoàn âm khí này cho nên khi những người khác cảm ứng sẽ không thể biết được ở trong gương có bao nhiêu dương khí.
Tô An Lâm rất vừa lòng, tung tung cái gương đồng trong tay:
"Cái này rất tinh xảo, ta mua trở về cho muội muội chơi, bao nhiêu tiền?"
"Hì hì..."
Nhìn thấy mối làm ăn đến, bộ râu xù của người bán hàng rong đều phải nhếch lên trên.
Tô An Lâm nhíu mày:
"Ta nhắc nhở ngươi, đây là mua về cho muội muội ta, đừng có mà ra giá loạn."
Nói xong lại cầm lấy hai cái gương đồng khác, bên trong những cái gương đồng này đều có rất nhiều dương khí, có tới bốn năm phần.
Loại pháp khí như gương đồng là dễ vận dụng nhất, bởi vì hai loại vật liệu đồng và đồng thau có thể khóa dương, hơn nữa đối với âm vật cũng có hiệu quả khắc chế nhất định. Trừ cái này ra, gương đồng còn có khả năng tấn công.
Rất nhiều nhà cũng mua gương đồng nhỏ về đeo lên trước ngực tiểu hà tử, có thể phòng một ít tà ám bình thường.
Chủ quán này làm người cũng chân thật, không ra loạn giá cả, cuối cùng hắn chỉ mất mười lượng bạc.
Tô An Lâm thanh toán bạc, cảm thấy mỹ mãn chuẩn bị rời đi.
"Tránh ra tránh ra!"
"Chúng ta là Bạch bang đấy."
Bỗng nhiên một đám tráng hán xông tới, người cầm đầu đúng là tên trọc lúc nãy đối mặt với Tô An Lâm. Tên đầu trọc hung thần ác sát làm người qua đường sôi nổi tản ra.
Ánh mắt hung ác của hắn giống như là radar, đảo qua đảo lại trong đám người, sau đó hắn rất nhanh đã nhìn thấy bóng dáng của Tô An Lâm:
"Ở kia, mau đi qua!"
Một đám người đi về phía Tô An Lâm, chỉ trong chớp mắt đã vây quanh hắn.
Tô An Lâm cất gương đồng vào trong người, vặn vẹo chiếc cổ thô tráng tràn đầy gân xanh, lạnh lùng nói:
"Làm sao nào, đến tìm ta gây sự?"
"Ngươi quen biết với nhà Trịnh Tú Lâm sao?"
"Đúng là quen biết, làm sao vậy?"
Tô An Lâm kỳ quái hỏi.
"Ha ha, vậy ngươi đi theo chúng ta một chuyến."
Tên đầu trọc cười lạnh:
"Đại ca của chúng ta có chuyện muốn hỏi ngươi."
"Được, đi thôi."
Tô An Lâm cũng không nói nhiều lời, vốn dĩ hắn cũng không muốn để ý, nhưng mà những người này đã tìm đến đây, vậy hắn cũng nhàn nhãn đi qua xem. Dù sao thanh máu của những người này hắn cũng xem ở trong mắt, kẻ mạnh nhất cũng chỉ có như thế.
"Coi như ngươi thức thời."
Đầu trọc vuốt vuốt cái đầu trọc lóc của mình, cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn xem Tô An Lâm giống như là nhìn người đã chết.
Tô An Lâm âm trầm liếc mắt nhìn hắn một cái, cũng không nói nhiều.
...
Sân nhà Trịnh gia.
Tỷ đệ Trịnh Tú Lâm Trịnh Thiên Dật và đám đồng bọn cùng quỳ trên mặt đất, run bần bật lên.
Một khắc trước, Tô An Lâm mới rời đi một lúc, đám người Bạch bang đã đi tới, nguyên nhân không có gì khác, đúng là bởi vì đám pháp khí kia.
Nghe thấy thế, sắc mặt của Trịnh Tú Lâm đã trắng bệch, không ngờ đám pháp khí kia lại là của Bạch bang.
Tuy rằng Đạo bang bọn họ cũng có nhiều người, nhưng luận thực lực thật sự thì không bằng được Bạch bang. Dù sao Bạch bang đã thành lập rất lâu, nghe nói sau lưng bọn họ còn có đại gia tộc nâng đỡ, đặc biệt là thực lực của đám người phía trên, có thể nháy mắt hạ gục Đạo bang bọn họ.
Huống chi, đừng nhìn nàng suốt ngày nói là người của Đạo bang, nhưng thật ra chỉ là dưới tầng chót thôi, chẳng qua là quen biết với một tên tiểu đầu mục Ngô Nam của Đạo bang thôi.
Sau khi bị Bạch bang vây quanh, nàng lập tức sợ hãi khẩn cầu bọn họ buông tha.
Có điều lúc này, đại ca của Bạch bang là Bạch Phi Sơn đã chú ý đến có một cái hố đất lớn bên cạnh hầm cầu, hỏi mới biết là vừa nãy Tô An Lâm đã sai bọn họ đào đồ vật.
Bạch Phi Sơn hoài nghi đồ vật vừa đào này có liên quan đến pháp khí, cho nên phái người đi tìm người. Nghe mấy tên tiểu đệ của Trịnh Tú Lâm hình dung, mới biết được bộ dáng của Tô An Lâm, đầu trọc nghe vậy mới nghĩ ra, đây không phải là kẻ mà hắn vừa đụng phải sao?
Không có biện pháp, bởi vì bộ dáng của Tô An Lâm quá dễ nhận biết.
Vì thế cho nên đám người này lập tức tìm đến.
"Đại ca, đã mang Tô An Lâm đến."
Bạch Phi Sơn đang suy nghĩ làm như thế nào để giáo huấn những người này, lại nhìn thấy Tô An Lâm bước vào, trong nháy mắt con ngươi của hắn co rụt lại.
"Tìm ta có chuyện gì?"
Tô An Lâm bước vào trong nhà, sắc mặt bình tĩnh nói.
"À, vị huynh đài này, ta không có ý gì khác, chỉ là muốn hỏi một chút việc, vừa nãy thủ hạ của ta có hơi lỗ mãng, mong ngươi bao dung."
Thái độ của Bạch Phi Sơn rất cung kính, còn có ý tứ như muốn lấy lòng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất