Chương 249 - Chôn Bảo Bối
Thật ra, chuyện này cũng phải trách chính hắn. Lúc ấy hắn phải tự mình coi chừng chuyện vận chuyển pháp khí đi, nhưng mà hắn lại vội vã đi đối phó với Vân Sơn quan, để tìm Hộ Thể Cương Khí Kinh. Cuối cùng mới biến thành cục diện như thế này.
"Sư phụ."
Một người thanh niên mặc trang phục màu trắng đi tới.
"Trầm Hưng Châu, không phải ngươi đi theo bọn họ ra ngoài để tìm người hay sao? Có manh mối gì hay không?"
Trầm Hưng Châu lắc đầu:
"Tên Ngô Nam này giống như là đột nhiên mất tích, không hề có chút tin tức nào, có điều Tôn Đại Thiện lại kiếm được một chút tin tức."
Hắn nói xong, Tôn Đại Thiện đã xuất hiện ở chỗ ngoặt phía sau hắn.
Trương Ma Tử nhíu mắt lại, nhớ tới Tôn Đại Thiện, người này là phó lãnh đạo bên cạnh Bạch Trường Sơn, có chút tiểu thông minh, lần trước Tôn Đại Thiện đã giúp hắn làm việc, sạch sẽ lưu loát, cho nên hắn cũng khích lệ vài câu.
"Trương lão."
Tôn Đại Thiện khom lưng cúi đầu.
"Tôn Đại Thiện, ngươi là người của Bạch Trường Sơn, sao lại tự mình đến báo cáo cho ta?"
Ngữ khí của Trương Ma Tử hơi gợn sóng, nghiền ngẫm hỏi.
"Ta cho rằng chuyện mà lão đại của ta làm là không ổn, cho nên mới cả gan tự mình đến báo cho Trương lão ngài."
"Ngươi nói xem, đã phát hiện cái gì?"
Tôn Đại Thiện nói chuyện hôm nay ra, sau đó nói:
"Theo như ta thấy, đám người trẻ tuổi kia nói rằng bọn họ bị Ngô Nam sai sử, nhưng có ai biết là bọn họ không phải thật sự nghĩ vậy?"
"Hơn nữa lúc ấy còn có một võ giả ở nơi ấy, hành động cũng cực kỳ khả nghi, hắn đã đào thứ gì đó ở nhà người ta, đào ra một cái động rất sâu. Ta suy nghĩ, có phải là bọn họ đã giấu pháp khí ở chỗ đó hay không?"
Tôn Đại Thiện phân tích đạo lý rõ ràng, theo như suy nghĩ của hắn, có tìm thấy đồ vật hay không cũng không sao cả, trước cứ giá họa cho người khác rồi nói, đến lúc đó nếu thật sự không thể tìm thấy cũng không trách hắn được.
"Đào một cái hố rất sâu?"
Trương Ma Tử khẽ nhíu mày:
"Cũng không đúng, sáng nay pháp khí mới chuyển vào thành, không có khả năng vùi vào đất sớm như vậy!"
"Ngài nói cũng phải."
Tôn Đại Thiện vội vàng nói.
"Sư phụ, liệu có khi nào là chỗ đó chôn bảo bối gì khác không?"
Trầm Hưng Châu nói. Nói xong, hắn lại không kìm lòng được mà nhớ tới Thiên Thủy chân nhân.
Cũng không biết là Hộ Thể Cương Khí Kinh đã bị lão đông tây kia giấu ở chỗ nào rồi, mỗi khi nhớ lại hắn lại hận ngứa răng. Lúc ấy hắn và Thiên Thủy chân nhân tìm được hạ bộ của Hộ Thể Cương Khí Kinh, hắn thỉnh cầu học tập, không ngờ tới lại bị trực tiếp từ chối.
"Nếu như ngày đó ngươi không từ chối ta, thì ta cũng sẽ không phản bội ngươi..."
Trầm Hưng Châu càng nghĩ càng giận. Tuy rằng người trong Vân Sơn quan đã chết hết, tài vật bên trong cũng đã bị bọn họ cướp sạch không còn. Nhưng tiếc là lúc ấy Hộ Thể Cương Khí Kinh cũng đã biến mất không có dấu vết.
Khi đó bọn họ cũng nghi ngờ, có khỉ nào Hộ Thể Cương Khí Kinh đã bị giấu ở bên trong mật đạo hay không, đáng tiếc, cái mật đạo kia ngoại trừ quan chủ ra thì không có ai biết cơ quan ở bên trong. Cuối cùng bọn họ tìm kiếm hai ngày, vẫn không có thu hoạch gì.
Trương Ma Tử không còn kiên nhẫn, liền phóng Nhân Bì âm linh ra, vừa tìm kiếm cơ quan, vừa giết người để thăng cấp.
"Chôn bảo bối khác?"
Trương Ma Tử hồ nghi:
"Một cái tiểu viện ở nông gia, cho dù có là bảo bối thì cùng lắm cũng chỉ là vàng bạc đồ cổ thôi."
Những tài vật đó tất nhiên là đáng giá, nhưng mà đối với những người có thân phận như bọn họ mà nói, có nhiều bạc hơn nữa cũng chỉ là con số mà thôi, không cần thiết phải phí tâm tư vào chuyện này.
Nhưng mà, Tôn Đại Thiện lại nói một câu làm cho hai người kia chú ý.
"Trương lão, ta cảm thấy đó không phải là bảo bối bình thường, người đào cái hố kia là một võ giả, thực lực không bình thường, ta nghe Bạch lão đại nói đã chính mắt nhìn thấy tên tiểu tử này đánh chết một con Bướu Thịt Quỷ ở Thượng Lâu Lầu."
Trầm Hưng Châu hỏi:
"Là vụ danh kỹ Tô Tiểu Tiểu làm đến mức ồn ào huyên náo lần trước?"
"Đúng vậy, chính là hắn."
Trong lòng Trầm Hưng Châu chợt động, hắn nhớ rõ sư đệ Mao Tố đã từng nói, lúc bọn hắn đi đến Thượng Lâu Lầu để xử lý Bướu Thịt Quỷ, đã vô tình gặp được một người hiệp khách, nhờ có hiệp khách này giúp đỡ mới có thể thành công xử lý được Bướu Thịt Quỷ.
Tôn Đại Thiện tiếp tục nói:
"Sau đó ta lại tra được, hắn là người của thương hội Lý gia, ta suy nghĩ, những chuyện này có khi nào liên quan đến thương hội Lý gia hay không?"
Trương Ma Tử khẽ gật đầu:
"Một người võ giả có thực lực không tầm thường đi đào bảo bối, rất khó nói đó chỉ là vàng bạc mà thôi!"
"Sư phụ, để ta dẫn người đi giám thị bọn họ."
Trầm Hưng Châu xung phong nhận việc.
"Đi thôi, không cần rút dây động rừng ở trong thành, mặt khác, chuyện cấp bách bây giờ vẫn là tìm được Ngô Nam trước."
"Rõ."