Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 252 - Đồ Cuồng Vọng

Chương 252 - Đồ Cuồng Vọng


Vẻ mặt Tô An Lâm không một gợn sóng:
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
Tên mập mạp gọn gàng dứt khoát:
"Ta và ngươi đã kết thù sông núi, cần thiết phải đánh một trận, nếu ta thắng, các ngươi phải bán rẻ đám đồ cho chúng ta."
"Nếu ta thắng thì sao?"
Tô An Lâm nói.
"Ha ha ha...."
Một đám người trực tiếp cười phá lên, bọn họ cực kỳ tin tưởng vào thực lực của tên mập mạp, hắn đã là tầng thứ sáu Đoán Thể, bởi vì phạm phải chuyện ở chỗ khác nên mới chạy trốn tới nơi này. Hơn nữa hắn trời sinh đã có sức lực rất lớn, cho dù là hai tên tầng thứ sáu Đoán Thể cũng không đánh lại được hắn. Dám đấu cùng tên mập mạp, quả thật là không biết chữ chết viết thế nào.
Tô An Lâm nhướng mày:
"Xem ra các ngươi rất có tự tin."
"Bình thường bình thường thôi, ha ha ha, nếu như ngươi thắng, ta tất nhiên sẽ dựa theo giá gốc để mua hàng của các ngươi, còn đưa thêm năm trăm lượng bạc cho tiểu huynh đệ ngươi nữa."
Liễu chưởng quầy tự tin nói.
Tô An Lâm gật đầu:
"Tự nhiên kiếm được thêm năm trăm lượng bạc nữa, có thể."
"Đồ cuồng vọng!"
Tên mập mạp đi về phía đám người:
"Tránh ra tránh ra!"
Hắn đứng ở giữa sân, hướng về phía Tô An Lâm quát:
"Đến đây!"
Tô An Lâm đi qua đó, bỗng nhiên nhìn thấy có một người đi từ ngoài cửa vào. Người này mặc một bộ y phục màu đen, đầu tóc tán loạn, hai mắt nhắm nghiền lại, bên hông đeo một cái bình rượu cùng với một thanh trường đao.
"Lộc cộc..."
Hắn vừa đi vừa dùng một cây gậy tre gõ lên mặt đất phía trước, không ngờ người này lại là người mù.
"Sao lại có một người mù đến đây?"
"Tên người mù chết tiệt từ chỗ nào tới, cút đi!"
Một người gầy đi qua đó.
Lỗ tai người mù hơi động đậy, thân mình hơi lắc người qua tránh đi, bước đi hiện lên vẻ sắc bén.
Con ngươi trong mắt Tô An Lâm co rụt lại, ở trong mắt hắn, người mù này cũng không đơn giản.
"Thanh máu: 90/299”
Vốn dĩ thanh máu của hắn rất cao, đáng tiếc dường như hắn đang có thương tích trong người, cho nên chỉ còn lại tàn huyết.
Tên mập mạp vung tay lên:
"Này, đối thủ của ngươi là ta, đánh ngã ta trước rồi nói."
Tô An Lâm vừa quay đầu lại đã thấy tên mập mạp giống như là một tuyển thủ đô vật, giẫm chân một cái, nhanh chóng vọt lại đây.
"Thái Sơn Thủ!"
Hắn gầm lên một tiếng, ngữ khí bá đạo.
Chỉ đáng tiếc, bề ngoài thì có vẻ là lực đạo vô cùng lớn, nhưng mà ở trong mắt Tô An Lâm lại có sơ hở chồng chất, hắn thậm chí còn không cần vận dụng một nửa thực lực của mình.
"Vèo!"
Hắn linh hoạt tiến lên, nắm tay dũng mãnh đấm về phía sườn mặt tên mập mạp.
"Phanh!"
"Phốc!"
Một quyền này trực tiếp làm cho tên mập mạp phun máu, thân thể nặng nề của hắn bị đánh bay ra, nặng nề nện xuống trên mặt đất.
"Ọc..."
Tên mập mạp phun máu, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
"Đây là thực lực để ngươi cuồng vọng sao? Cũng chỉ có như vậy."
Tô An Lâm nắm tay lại.
"Được, thật lợi hại, ta thua rồi."
Tên mập mạp vội vàng nói.
"Tiết Định?"
Bỗng nhiên người mù mở miệng nói chuyện.
"Ngươi là ai chứ?"
Tên mập mạp nhíu mày.
"Gọi đại ca của chúng ta làm cái gì?"
"Mẹ kiếp, hắn vừa mới đẩy ta."
Người gầy đứng phía sau cả giận nói.
Hắn giơ nắm tay lên xông tới, nhưng mà người mù giống như có mắt đằng sau lưng, hơi hơi động lỗ tai, thân thể nhẹ nhàng tránh thoát. Sau đó hắn duỗi tay bắt lấy bả vai người gầy.
"Răng rắc."
Bờ vai của hắn giống như bị biến dạng, nâng cao lên, người gầy đau đến mức lăn lộn.
Chiêu thức ây làm cho đồng tử trong mắt Tô An Lâm co rụt lại, thân thủ của người này thật là lợi hại, mấu chốt là hắn còn là một người mù.
Thân thủ của người mù làm cho những người xung quanh vô cùng kiêng kỵ, không dám tiến lên.
Tên mập mạp giãy giụa đứng lên:
"Ngươi mẹ nó là ai chứ?"
Người mù sờ soạng lấy ra một tờ giấy ở trong ngực áo, mở ra giơ lên, mặt không biểu tình nói:
"Ta là Tróc Đao nhân, đi đến đây để truy bắt trọng phạm Tiết Định! Đây là bức họa của hắn..."
Tróc Đao nhân!
Tô An Lâm nhướng mày.
Trước kia hắn cũng đã nghe nói qua, mấy năm nay thế đạo rung chuyển, giặc cỏ thổ phỉ giết người trở nên đông đảo, vì thế cho nên triều đình treo giải thưởng, mời các nhân sĩ trong giang hồ ra tay tiêu diệt cuồng đồ.
Tróc Đao nhân, nhìn tên đoán nghĩa, cầm đao làm việc, dùng mệnh đổi tiền. Có thể trở thành Tróc Đao nhân, không có mấy người là kẻ yếu, bởi vì kẻ yếu trong quá trình cầm đao đã chết hết rồi.
Trên bức họa là hình một nam tử dáng người mập mạp, có đôi mắt thon dài, so với bộ dáng của tên mập mạp không phải giống, mà là giống y như đúc.
Bên dưới bức họa còn ghi lại những tội danh mà tên trọng phạm mắc phải.
Tiết Định, người này bởi vì không đòi tiền của cha mẹ được mà tức giận ra tay sát hại cha mẹ, cùng với một nhà ba người của đệ đệ em dâu. Trên đường chạy trốn đã cướp bóc của một hộ thôn dân, một nhà năm người bị giết hết, chỉ còn lại một thiếu niên mười lăm tuổi trốn dưới gầm giường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất