Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 266 - Hồ Nước

Chương 266 - Hồ Nước


Nhưng đột nhiên, nơi vừa sủi bọt có một chùm bóng đen nhoáng lên, một người bị kéo thẳng vào trong nước.
Trương Phong trợn to hai mắt, bấy giờ mới hiểu ra là có chuyện gì.
“Mẹ kiếp! Dưới nước có vấn đề, tránh xa chỗ nước ra, quay trở lại mau...”
Ba người còn lại cũng kịp phản ứng, quay đầu bỏ chạy.
“Không ổn rồi, ánh lửa phía trước tắt rồi!”
Lúc ấy bên phía Tô An Lâm, hắn vừa trò chuyện với Bạch Trường Sơn xong, đang chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên nghe thấy Lý Mạnh hô to.

Lý Thi Dao lăn lộn dưới đất mấy vòng, miệng dính đầy bùn đất. Quay đầu nhìn lại, con ngựa lớn như vậy không có chút sức lực phản kháng nào, rất nhanh đã bị kéo xuống nước. Nàng hoảng hốt, lập tức phản ứng lại, biết dưới nước có thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm. Nàng lộn nhào muốn cách xa hồ nước, nhưng đột nhiên một luồng khói đen động tác mau lẹ tóm lấy chân nàng. Trong bóng đêm, những người khác không nhìn rõ là thứ gì nhưng trong mắt Tô An Lâm, khói đen này không đơn giản.
“Thủy thi”
“Thanh máu: 266/266”
“Là thủy thi.”
Tô An Lâm thấp giọng mắng một tiếng, ba chân bốn cẳng lao đến tấn công. Lúc Lý Thi Dao sắp bị lôi xuống nước, hắn đã kéo Lý Thi Dao. Cùng lúc đó dùng sức phóng mũi tên huyền thiết trong tay. Trên mũi tên có thêm cương khí, mạnh mẽ ngang ngược, cắm thẳng vào trong nước.
“Thanh máu -45.”
Quả nhiên cương khí có ích! Tô An Lâm kéo Lý Thi Dao, dùng sức lôi lên. Sau khi Thủy Thi trúng đòn, lực tay yếu đi, nhân cơ hội đó Tô An Lâm kéo Lý Thi Dao lên.
“Tuệ Hồng, đỡ lấy!”
Tô An Lâm vác Lý Thi Dao, trong khi Lý Thi Dao ngơ ngác, nàng đã bị ném như một mũi lao. Ngưu Tuệ Hồng sốt ruột:
“Sư huynh, ta không đỡ được!”
“Bịch!”
Lý Thi Dao rớt xuống bãi cỏ.
“Thanh máu -19”
May mà không có chuyện gì. Tô An Lâm bước đến bên hồ, sở dĩ hắn dám qua đây là vì thủy thi đã đến giữa hồ. Hình như nó rất kiêng kỵ cương khí ban nãy, thi thể của Bạch Hoa Hoa nổi trên mặt nước, bên dưới bóng trăng tất cả mọi người đều trông thấy bộ mặt thật của thi thể. Mặt mày tái nhợt như quỷ, toàn thân là sát ý màu trắng. Nó giống như thi thể bơi ngửa, nổi lềnh bềnh không nhúc nhích. Tô An Lâm rút mũi tên huyền thiết đang cắm trong nước ra:
“Đây là thủy thi, cách xa nguồn nước ra.”
Rào rào...Đột nhiên thủy thi chui dưới nước lại biến mất. Nhưng trong mắt Tô An Lâm, dưới nước không thể che được thanh máu của nó. Thanh máu này đang tiến đến gần hắn từng chút một.
“Tô đại ca, cẩn thận, đừng đến gần hồ nước!”
Lý Mạnh hét lớn, tuy Tô An Lâm rất mạnh, mọi người rất tin tưởng hắn nhưng đó là khi ở đất liền. Con người là sinh vật trên đất liền, một khi xuống nước sức chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều. Đột nhiên một luồng khói đen dưới nước nhanh chóng lướt đến, mục tiêu nhắm thẳng vào chân phải Tô An Lâm. Nó muốn lôi Tô An Lâm xuống nước, Tô An Lâm cười lạnh, hắn đã chuẩn bị xong từ sớm.
“Chết đi!”
Hắn lại bắn mũi tên huyền thiết trong tay lần nữa.
“Phập!”
Cương khí bắn vào cơ thể thủy thi, thủy thi như thỏ hoang bị hoảng sợ, sau khi phun vài bọt nước lại trốn đi.
“Ha, chẳng qua chỉ có vậy thôi.”
Tô An Lâm cười:
“Ngưu Tuệ Hồng, ném cung nỏ của ta qua đây.”
“Được!”
Rất nhanh cung nỏ được ném đến trong tay Tô An Lâm. Cách đó không xa, Bạch Trường Sơn và tiểu đệ cũng bước tới. Nhìn thấy cảnh này, lòng Bạch Trường Sơn chấn động:
“Thật to gan, quái vật trong nước sợ mũi tên kia sao?”
Chuyện này vượt xa tưởng tượng của hắn. Tô An Lâm nhận cung nỏ, vừa muốn tấn công thì trên bầu trời bỗng xẹt qua một bóng đen.
“Vù vù…”
Động tác bóng đen này nhanh mạnh, chớp mắt đã bay lên phía trên nhóm người. Mục tiêu của hắn là Bạch Trường Sơn, Bạch Trường Sơn biến sắc:
“Thứ quỷ quái gì vậy.”
Hắn rút đại đao ra, dùng sức chém qua đó.
“Keng!”
Hoàn toàn vô dụng, hắn vội vàng nhào qua bên cạnh, trước mặt lóe lên. Nhưng chỉ lóe lên một thoáng, móng vuốt của bóng đen rạch một vết máu trên lưng hắn.
“Thanh máu -38.”
“A!”
Bạch Trường Sơn nôn máu, sắc mặt khó coi:
“Mọi người cẩn thận, thứ này không ổn, hệt như thủy thi dưới nước.”
“Chuẩn bị mũi tên.”
Sau khi Lý Thi Dao được Ngưu Tuệ Hồng đỡ, vội vàng hét. Tô An Lâm cũng cầm chắc cung nỏ, nhìn lên bầu trời. Trong mắt hắn, thứ trong không trung kia cũng không hề đơn giản.
“Phi thi”
“Thanh máu: 200/390.”
Tô An Lâm nhướng mày, không quân quả nhiên ghê gớm hơn thủy quân. Nhưng mà hình như phi thi kia đang ở trạng thái thiếu máu.
“Bắn! Bắn! Bắn! Mau bắn đi!”
Mắt thấy phi thi lại lướt qua lần nữa, Lý Thi Dao hét lớn. Nhóm hộ vệ xôn xao bắn tên nhưng mũi tên của họ hoàn toàn vô dụng. Mũi tên bị bật ra, rơi xuống đất.
“Ha!”
Phi thi phun khói đen, lần này hắn tấn công về phía Tô An Lâm.
“Đến đúng lúc lắm.”
Tô An Lâm lặng lẽ vận chuyển cương khí. Phi thi bay tới bay lui quá đáng ghét, hắn phải đánh rớt phi thi này trong một đòn.
“Cẩn thận sau lưng.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất