Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 271 - Cảnh Giới Nào Rồi?

Chương 271 - Cảnh Giới Nào Rồi?


Lý Mạnh nhìn cơ bắp rắn chắc của Tô An Lâm, ánh mắt sáng lấp lánh.
“Ta muốn trở nên cường tráng như Tô đại ca.”
Tô An Lâm nổi da gà, thu hút người cùng giới tính rồi…
“Hahaha.”
Lý Trường Quý rất vui:
“Tốt tốt, Tiểu Mạnh, vậy ngươi đến chỗ luyện võ đi, lát nữa ta sẽ nói với hộ vệ Triệu Minh truyền cho ngươi đao pháp thu phong lạc diệp. Lần này ngươi phải học cho đàng hoàng, đừng như lần trước bỏ dở nửa chừng.”
“Yên tâm đi cha.”
Lý Trường Quý nhìn qua Tô An Lâm:
“Tô tráng sĩ, phiền ngươi trông chừng tiểu tử này, nếu hắn không chịu luyện, tùy ngươi xử lý.”
“Ơ…”
Tô An Lâm không ngờ Lý Trường Quý lại nói như vậy.
“Biết rồi Lý lão gia.”
Rất nhanh hai người đã đến chỗ luyện võ. Diện tích rất lớn như một sân bóng rổ. Xung quanh bày rất nhiều giá đựng vũ khí, bên trên có đủ loại binh khí. Khoảng mười mấy người mặc đồ tập võ đang luyện tập, những người này có mập có ốm, võ nghệ khác biệt. Tô An Lâm nhìn thoáng qua, phát hiện thanh máu của mười mấy người này không thấp, đều từ 100 trở lên. Xem ra mười mấy người này mới là tinh nhuệ của Lý gia. Bình thường họ không cần làm việc, có chuyện lớn mới ra mặt. Làm môn khách đều như thế, bình thường chẳng có việc gì, nhưng một khi xảy ra vấn đề đều cần môn khách ra mặt giải quyết.
“Tô đại ca, đây là chỗ luyện võ của nhà chúng ta.”
Lý Mạnh giới thiệu, nhẹ giọng nói:
“Đây đều là môn khách của nhà ta, thực lực thấp nhất cũng ở luyện thể tầng bảy! Lợi hại nhất là sư phụ Triệu Minh, đao pháp thu phong lạc diệp của hắn được công nhận rất nhanh, thực lực đạt đến luyện thể tầng tám!”
“Có điều nghe tỷ ta nói, với thực lực của sư phụ Triệu Minh, cho dù là luyện thể tầng chín bình thường, hắn cũng có sức chiến đấu.”
Tô An Lâm gật đầu:
“Lần này họ không đi cùng các ngươi sao?”
“Hầy, gần đây trong nhà có nhiều việc, sư phụ Triệu Minh đi tuyến đường khác, chỗ đó càng nguy hiểm hơn.”
Lý Mạnh cảm khái:
“Đúng rồi, đây là thẻ bài ta vừa lấy cho ngươi.”
Hắn đưa qua một thẻ bài gỗ, trên đó viết: Giáp.
“Hạ nhân, hộ vệ, môn khách nhà chúng ta đều chia thành bốn cấp giáp ất bính đinh.”
“Đinh là hạ nhân bình thường, làm việc vặt, bính là hộ vệ coi nhà, ất là hộ vệ rèn thể tầng ba trở lên, giáp là môn khách, được xem trọng nhất.”
“Có thẻ bài gỗ này, địa vị của ngươi ở nhà chúng ta như người một nhà rồi.”
Lý Mạnh cười nói. Trên thực tế đây cũng là một thủ đoạn lôi kéo của Lý gia, coi trọng thân phận của người ta, thỏa mãn tâm lý người khác. Thực ra thẻ bài gỗ không có tác dụng gì đặc biệt nhưng lại được tôn trọng. Lúc này nhóm môn khách chú ý đến Lý Mạnh.
“Mạnh công tử về rồi à.”
Nhóm người bước qua, có người chú ý thẻ bài giáp trong tay Tô An Lâm, nhướng mày. Phải biết người được thẻ bài giáp sau này tài nguyên luyện võ và tiền nhận được mỗi tháng đều cao hơn không ít. Trong Lý gia cũng chỉ có ba người được thẻ bài giáp. Bọn họ có nhiều môn khách như vậy, phần lớn trong tay chỉ là thẻ bài ất mà thôi.
“Mạnh công tử, vị huynh đài này là ai, tuổi còn trẻ đã được thẻ bài giáp, xem ra thực lực không thấp.”
Một nam tử nước da ngăm đen, gương mặt có hai vết sẹo lên tiếng. Hắn tên Hứa Lão Tam, ra sức làm việc ở Lý gia hơn mười năm, cũng coi như người lớn tuổi nhất. Dù là vậy hắn cũng không thể lấy được thẻ bài giáp, tất nhiên trong lòng hơi ghen tỵ. Lý Mạnh giới thiệu Tô An Lâm, cuối cùng nói:
“Thực lực Tô đại ca rất mạnh, lần này ta và tỷ tỷ gặp phải tà tông, nếu không có Tô đại ca sẽ phiền phức lắm.”
“Thì ra là cao thủ đối phó tà tông.”
Hứa Lão Tam khẽ cười, không để trong lòng. Mọi người đều biết cao thủ có thể đối phó tà tông chưa chắc đã là cao thủ võ lâm. Cũng như đạo sĩ Vân Sơn Quan, họ đều là người tài trảm yêu trừ ma, nhưng nếu xảy ra xung đột với người khác, chưa chắc họ chiếm được chỗ tốt. Đây là khác biệt về công pháp, có công pháp dùng để đối phó ma quỷ, nhưng nếu đối phó người có lẽ hiệu quả còn không bằng công pháp bình thường. Lập tức có một số người cho rằng sở dĩ Lý gia cho Tô An Lâm đãi ngộ tốt như thế là vì Tô An Lâm sẽ giải quyết được chuyện của Lý Thi Nhu.
“Tô huynh đệ, cảnh giới của ngươi bây giờ thế nào?”
Hứa Lão Tam cố ý hỏi.
“Cảnh giới à...”
Tô An Lâm chậm rãi phóng thích nội khí. Nội khí khuếch tán ra ngoài cơ thể, người ở gần hắn rất nhanh đã cảm nhận được.
“Sức lực này hẳn là rèn thể tầng sáu.”
Người lớn tuổi bình luận. Xem cảnh giới rèn thể phải xem mức độ khuếch tán của nội khí ra bên ngoài cơ thể. Đây là cách thông dụng, dù sao nội khí bên trong bao nhiêu, không ai có thể thấy được. Cho nên từ trước đến giờ, Tô An Lâm cảm thấy dùng cách này thăm dò thực lực với hắn mà nói không hề công bằng. Bởi vì hắn luyện công pháp đều đến tầng cao thâm, sức chiến đấu cao hơn rất nhiều so với cảnh giới. Có điều chuyện này không thể giải thích được, cứ kệ thôi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất