Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 273 - Dọn Dẹp Chỗ Ở

Chương 273 - Dọn Dẹp Chỗ Ở


Ngoài ra chỗ này sát bên Lý phủ, buổi tối có hộ vệ Lý gia tuần tra, an toàn hơn rất nhiều. Lúc họ đến đây, Tô Ngọc Ngọc và Ngưu Tuệ Hồng đã ở bên trong. Hai tay ôm một đống quần áo và lễ vật, đang dọn dẹp đồ đạc. Thấy Tô An Lâm tiến vào, Ngưu Tuệ Hồng ngạc nhiên mừng rỡ:
“Sư huynh, nơi này thật sự rất tốt.”
“Đúng đó ca, kế bên còn có chỗ chuyên luyện công nữa.”
Tô An Lâm nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu. Tuy diện tích hơi nhỏ nhưng đồ vật đầy đủ. Thậm chí Lý gia còn chu đáo tặng không ít thịt cá, đã bảo hạ nhân treo lên. Còn đồ mà Tô Ngọc Ngọc và Ngưu Tuệ Hồng cầm trong tay là y phục ban nãy Lý Thi Dao mang qua. Ba người vừa mới đi dạo bên ngoài một vòng, Lý Thi Dao đã mua cho họ một ít y phục.
“Lý thiếu gia, mọi người có lòng rồi.”
Tô An Lâm nói.
“Chuyện này không đáng là gì, Tô đại ca thích là được.”
“Ừm, ta rất thích, ta sẽ ở chỗ này.”
Tô An Lâm gật đầu.
“Ta phụ các ngươi thu dọn.”
Phòng ốc đã được quét dọn sạch sẽ nhưng vẫn chưa có chăn đệm. Tô An Lâm thu dọn xong, khi sờ kinh tiên bằng da, hắn hơi sửng sốt. Trước đây sau khi hắn giải quyết xong vài tà vật, luồng khí lạnh lẽo đều bị kinh tiên bằng da hấp thu. Nhưng thứ này cứ như bị tắt máy, chưa từng xuất hiện lại. Nhìn thấy kinh tiên bằng da, hắn không khỏi nhớ đến những người bạn tốt khi trước.
“Cũng không biết họ thế nào rồi?”
Tô An Lâm lắc đầu. Rất nhiều người hắn cố ý không thêm bạn tốt, vì hắn cảm thấy mỗi người đều có trải nghiệm riêng của mình, hắn thêm bạn tốt với tất cả mọi người chỉ tăng thêm phiền não cho bản thân mà thôi.
“Ngươi cứ yên tâm ở đây đi, nếu dám làm loạn, ta sẽ ném ngươi vào hầm cầu.”
Tô An Lâm tiện tay nhét kinh tiên bằng da vào trong hộp sắt, sau đó khóa lại. Chờ Tô An Lâm rời khỏi, kinh tiên bằng da lóe lên, xuất hiện một hàng chữ.
“Hầm cầu hôi hôi...ọe...ta không muốn đâu...”
Người bên ngoài đều bận rộn. Gương mặt Tô Ngọc Ngọc ửng hồng, tràn ngập hơi thở vui vẻ. Ngưu Tuệ Hồng vô cùng hưng phấn, nàng được phân đến kế bên phòng Tô Ngọc Ngọc, cũng là một căn phòng rộng rãi, giường lớn. Mọi người đang hưng phấn thu dọn, đột nhiên Trương Phong dẫn người đến đây. Người đến đều là hộ vệ trong chuyến đi lần này, trong tay mỗi người đều cầm theo quà tặng.
“Trương đại ca, mọi người đây là...”
Tô An Lâm hơi bất ngờ. Trương Phong cười nói:
“Nhóm huynh đệ nghe nói ngươi dọn đến, cho nên mọi người mới bàn bạc qua đây chúc mừng ngươi.”
“Đúng vậy, Tô huynh đệ, nói ra thì lần này may mà có ngươi ra tay, nếu không sợ là ta không thể sống sót trở về được.”
Một hộ vệ hơi lớn tuổi nói, hắn cầm theo hai con vịt quay, coi như quà mừng.
“Tô huynh đệ, đây là tấm lòng của ta.”
Lại một hộ vệ đưa hộp bánh ngọt.
“Đây là của ta, mấy con cá thôi.”
“Của ta, hai bình rượu.”
“Còn của ta nữa, hai cái gối, chúc ngươi sau này đều ngủ ngon.”
Tô An Lâm cảm khái:
“Khách sáo, khách sáo quá rồi, mời ngồi.”
“Ta đi rót trà.”
Tô Ngọc Ngọc vội vàng bận rộn.
“Đến cũng đến rồi, mọi người cứ ở đây ăn cơm, lát nữa ta đến tửu lâu bên ngoài mang về mấy món.”
Lý Mạnh cười nói.
“Lý thiếu gia, không cần phiền phức, để ta nấu cơm, bớt việc lại tiết kiệm tiền.”
Ngưu Tuệ Hồng nói.
“Ơ, Tuệ Hồng, ngươi biết nấu à?”
Lý Mạnh bước qua, lúc nhìn về phía Ngưu Tuệ Hồng, gương mặt bỗng nhiên ửng đỏ, vội vàng nhìn sang hướng khác. Ngưu Tuệ Hồng không phát giác, gật đầu đáp:
“Cha nương ta mất sớm, từ nhỏ đến lớn ta tự nấu ăn, mùi vị rất ngon, sư huynh từng ăn rồi đấy.”
Lý Mạnh hưng phấn:
“Không ngờ Ngưu tiểu thư lại giỏi như vậy, ta cứ tưởng ngươi chỉ thích luyện võ.”
Ngưu Tuệ Hồng than thở:
“Trước đây khi chưa gặp sư huynh, thực ra ta sống rất cực khổ, không luyện võ được bao nhiêu chỉ có sức lực mạnh mẽ thôi.”
Lý Mạnh buộc miệng nói:
“Ta thích sức lực mạnh mẽ...”
Ngưu Tuệ Hồng:
“......”
Lý Mạnh:
“......”
“Haha, nấu cơm, nấu cơm, ta giúp ngươi.”
Lý Mạnh vội nói, Ngưu Tuệ Hồng gật đầu, thành thạo lấy hai miếng thịt đang treo xuống:
“Làm thịt kho tàu nhé, Ngọc Ngọc, ngươi chuẩn bị ít rau xanh, rửa cá đi.”
“Được.”
Rất nhanh đã nấu xong ba bát thịt tho tàu lớn, hai bát canh cá. Cuối cùng Ngưu Tuệ Hồng xào mấy món rau, Ngọc Ngọc ra ngoài mua đậu phộng, hạt dưa, nhóm người bắt đầu ăn uống.
“Sau này Tô huynh đệ ở đây, ngày tháng của chúng ta sẽ tốt hơn nhiều.”
Trương Phong thật thà nói, nâng ly uống:
“Sau này ra ngoài, không sợ tà ma.”
“Đúng vậy, với thực lực của Tô huynh đệ quả thật không cần lo.”
“Mọi người khách sáo rồi, nào, uống đi.”
Vài ly rượu vào bụng, nhóm người uống đến mức mặt mày đỏ bừng. Rầm! Đột nhiên cửa bị đụng mở, một nha hoàn bước vào.
“Đào Đào, sao ngươi lại đến đây.”
Lý Mạnh ngạc nhiên, Đào Đào là nha hoàn bên cạnh nhị nương, rất quen thuộc cho nên hắn không trách tội. Mặt mày Đào Đào ửng đỏ, thở hổn hển nói:
“Không...không ổn rồi, lại có người chết!”
“Xảy ra chuyện gì?”
Nhóm người vội vàng đứng dậy, tỉnh rượu hơn phân nửa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất