Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 277 - Tuệ Viên Đại Sư

Chương 277 - Tuệ Viên Đại Sư


"Cái này ta cũng không thể tưởng tượng được, trước kia cũng có những hộ vệ khác đã làm sai chuyện, hắn nhiều lắm cũng chỉ răn dạy vài câu, nhưng mà lần này..."
Tô An Lâm lại bình tĩnh nói:
"Tóm lại, ta sẽ âm thầm đề phòng hắn, các ngươi cũng nên thế."
"Sắc trời đã tối rồi, Tô huynh đệ, ta không tiễn ngươi nữa."
"Được, trở về sớm một chút."
Trương Phong gật đầu, rời khỏi nơi này.
Về đến nhà, Tô Ngọc Ngọc và Ngưu Tuệ Hồng vẫn chưa đi nghỉ ngơi, mà đang đứng trong sân luyện công. Tô An Lâm không đi quấy nhiễu hai người, sau khi rửa mặt qua lại trở về phòng, lấy tấm da Tiên Kinh ra.
"Đáng lẽ ra lúc nãy ta nên mang ngươi đi theo, có lẽ ngươi sẽ biết được một ít gì đó."
Tô An Lâm trầm giọng nói.
"Ngươi nhất định là biết một chút gì đó đúng không? Ở bên trong mộ Hồ Tiên, những người đó đã nói ngươi biết phương pháp để thành tiên, vậy ngươi nói thử xem, nên làm như thế nào mới có thể thành tiên được?"
Trên tấm da Tiên Kinh xuất hiện một hàng chữ:
"Tắm rửa đi ngủ sớm một chút đi."
Tô An Lâm nhíu mày:
"Thôi, ngày mai ta mang ngươi đi đến chỗ Lý Thi Nhu đó xem sao, không phải là ngươi thích hấp thu âm khí trên người những tà ám đó hay sao, chỉ cần ngươi phối hợp với ta, vậy ta có thể cho ngươi hút đủ."
Theo như suy nghĩ của Tô An Lâm, tấm da Tiên Kinh yêu cầu âm khí, còn hắn thì cần giết chết tà ám để kiếm giá trị kinh nghiệm, hai bên thuận theo nhu cầu. Đương nhiên, cái thứ như tấm da Tiên Kinh này, cần phải thời thời khắc khắc trông coi cẩn thận.
...
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô An Lâm tiến vào Lý gia.
"Tô đại ca."
Lý Mạnh đi lại đây chào hỏi Tô An Lâm:
"Ngươi đã tới rồi, ta còn đang định đi tìm ngươi nữa."
"Nghe nói hôm nay có người trừ tà đến đây, cho nên ta muốn đến nhìn xem bọn họ ra tay như thế nào."
Lý Mạnh nói:
"Nghe nói lần này có tất cả năm người, cha ta sai ta đi ra đón tiếp người ta."
"Năm người sao, đúng là nhiều thật."
"Đúng vậy, đại đa số là do Giang sư phụ chiêu mộ."
Nói đến Giang Phi, Lý Mạnh lại thở dài:
"Tô đại ca, chuyện tốt hôm qua ngươi không cần để ở trong lòng...."
Tô An Lâm xua tay:
"Ta cũng không nhỏ nhen đến mức ấy, hơn nữa lúc trước ta đã nói rồi, hắn không chọc ta thì ta cũng không động chạm hắn."
"Ừ ừ."
Lý Mạnh thở phào nhẹ nhõm một hơi. Thật ra trong đáy lòng hắn cũng sợ Tô An Lâm có hại, tuy rằng thực lực của Tô An Lâm rất mạnh, nhưng mà Giang Phi cũng không yếu. Hắn ta là môn khách cấp giáp, đã phục vụ cho Lý gia bọn họ từ lầu rồi, thực lực của hắn ta nổi danh khắp toàn bộ huyện Hợp Thủy này. Dù sao, một người võ giả có thể có được tên hiệu, cũng đã chứng mình được người khác rất coi trọng hắn.
Hai người hàn huyên một ít, chợt thấy có một hòa thượng đi từ ngoài vào.
"Đây chắc là Tuệ Viên đại sư."
Lý Mạnh đi qua đón tiếp.
"A di đà phật, đúng là ta."
Tuệ Viên đại sư khẽ gật đầu:
"Nghe nói nơi này xuất hiện Phật Ma, ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ, cho nên mới đến đây nhìn xem, hy vọng có thể giải quyết phiền toái cho quý phủ."
"Thật tốt quá, cha ta đã đợi lâu ngày rồi, mời ngài tiến vào."
Lúc hai người nói chuyện phiếm, Tô An Lâm liếc mắt xem xeys thanh máu của Tuệ Viên đại sư một cái.
"Thanh máu: 87/87”
Không phải là rất mạnh.
Rất nhanh, bên ngoài lại xuất hiện thêm mấy người trừ tà.
Một người là kiếm khách, có một tên tiểu đồ đệ đi theo sau, tự xưng là Kiếm Thánh.
"Thanh máu: 67/67
Một cô nương mặc y phục màu đỏ hồng, tự xưng là người đến từ một môn phái trừ tà nhỏ, nàng cũng chưa nói cụ thể tên môn phái đó là gì, cũng chưa nói nói ra tên của chính mình, chỉ tự xưng tên hiệu là Diệt Tình.
Sau khi nghe thấy hai chữ Diệt Tình, Tô An Lâm kinh ngạc nhìn nàng một cái.
"Diệt Tình."
"Thanh máu 154/154”
Thanh máu rất cao...
Phải biết rằng, thanh máu của hắn có thể cao như vậy, chẳng qua là dựa vào thêm điểm cùng với một ít đồ vật bổ máu. Mà người tên Diệt Tình này lại có thanh máu cao như thế, xem ra thực lực cũng không phải là đơn giản.
Hai người đi sau là do Giang Phi dẫn vào trong nhà. Một người là nữ tử trung niên, ăn mặc bộ dáng như là đạo cô, thanh máu cũng không thấp, đạt tới 98 điểm.
Một người khác là đao khách tuổi trung niên, phía sau hắn cũng có một đồ đệ đi theo, thanh máu của đao khách này đạt tới 108, tướng mặt tàn nhẫn. Tên đao khách này cũng không thèm che dấu nội khí, chương hiển ra thực lực của mình, tầng thứ bảy Đoán Thể, cũng không tính là thấp.
"Mọi người đều đến đông đủ rồi, kẻ hèn này là môn khách của Lý gia, Giang Phi, cung nghênh chư vị."
Giang Phi trịnh trọng ôm quyền, chỉ vào Lý Mạnh:
"Đây là công tử Lý gia. Lý Mạnh."
"Bái kiến công tử."
Mọi người cùng kêu lên.
"Chư vị đã vất vả rồi, cha ta sinh bệnh không thể nói nhiều lời, cho nên ta sẽ nói cho mọi người biết chuyện lần này."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất