Chương 280 - Phật âm Quỷ Vực
Tô An Lâm không để ý tới, trên tấm da Tiên Kinh đang nằm trong lòng ngực mình xuất hiện một hàng chữ:
"Hì hì, tới, không khí quen thuộc này, tới rồi."
"Vị huynh đài này, cẩn thận chút."
Dứt lời, nàng đột nhiên xông về phía Tô An Lâm, trong tay cầm một thanh chủy thủ chém ngang.
Tô An Lâm nhíu mày, đây không phải là Diệt Tình.
Khuôn mặt của cô nương Diệt Tình trước mặt hắn hơi vặn vẹo một chút. Nhưng mà hắn không dám không đề phòng, giơ chân đá ra một cái, lại đá phải một đoàn không khí. Thân ảnh của Diệt Tình cô nương tiêu tán đi.
"Tô An Lâm, ta đã nói với ngươi là nơi này có nguy hiểm, ngươi còn muốn đi vào đây, kiếp sau nân chú ý chút đi."
Giọng nói của đao khách truyền đến, khuôn mặt của hắn cũng vặn vẹo một chút.
"Ảo giác sao..."
Tô An Lâm nhíu mày.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới người mù đã từng nói chuyện với mình, người mù họ Trần kia nói, tuy rằng hắn không biết pháp thuật cho nên không thể đối phó được với quỷ vật, nhưng mà bởi vì hắn không nhìn thấu gì cho nên bất kỳ ảo giác nào mà quỷ vật gây ra đều không có hiệu quả đối với hắn.
Lúc ấy hắn đã ghi nhớ kỹ lời người mù họ Trần nói.
"Không ngờ tới nhanh như vậy đã phải dùng đến biện pháp của hắn."
Tô An Lâm hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại. Giờ khắc này, tiếng niệm Phật ầm ĩ bên tai hắn dường như đã trở nên xa xôi hơn rất nhiều. âm thanh càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ đi.
Trong lòng Tô An Lâm chấn động, quả nhiên là biện pháp này có tác dụng!
Bên tai bỗng nhiên truyền tới am thanh va chạm giống như có người đang đánh nhau, hắn cẩn thận nghe lại, thì ra là đao khách và Diệt Tình cô nương đang đánh nhau.
"Ta đã sớm biết hai người các ngươi không bình thường, quả nhiên..."
Diệt Tình lạnh lùng quát.
Giọng nói của đao khách âm lãnh:
"Không thể tưởng tượng được ngươi cũng có chút đạo hạnh, đáng tiếc là có cũng vô dụng, ở trong Phật âm quỷ vực này, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ chịu ảnh hưởng, trở thành Phật nô mà thôi, ha ha...."
Đao pháp của hắn càng lúc càng nhanh, nhìn kỹ lại mới phát hiện trên thân đao của hắn được khắc đầy kinh Phật.
"Keng keng keng..."
Đao khách chém mấy đao ra, lại phát hiện bản thân mình không chiếm được lợi thế.
"Ngươi đi giết tên tiểu tử kia đi, sau đó đến đây hỗ trợ ta, nếu không dựa vào Phật âm quỷ vực cũng không thể kiên trì lâu được."
Hắn đang quay sang nói chuyện với đạo cô.
Đạo cô gật đầu:
"Hiểu rồi!"
Nàng cười một tiếng dữ tợn, rút trường kiếm ra lập tức chém về phía Tô An Lâm đang đứng. Ở trong Phật âm quỷ vực này, bọn họ gần như là vô địch, bởi vì những người khác sẽ phải chịu ảnh hưởng của Phật âm, tất cả những thứ nhìn thấy đều là giả. Cho nên nàng lao thẳng đến chỗ Tô An Lâm cũng không cần phải che dấu chính mình, dù nàng có đứng ngay trước mặt Tô An Lâm thì hắn cũng không thể nhìn thấy.
Xoát!
Trường kiếm trong tay nàng đâm về phía Tô An Lâm, nhát kiếm này nhằm thẳng vào giữa mi tâm Tô An Lâm. Bởi vì trước đó Giang Phi đã nói qua, tên tiểu tử này luyện một ít công phu lợi hại, tối hôm qua Giang Phi dùng phi tiêu đối phó với hắn cũng không có hiệu quả.
Ngay lúc nàng cho rằng có thể giết chết hắn, Tô An Lâm đột nhiên mở mắt ra. Ánh mắt của hắn sáng quắc, cười lạnh một tiếng:
"Nhìn thấy ngươi rồi."
"Chuyện gì thế này?"
Đạo cô bị bất ngờ nghiêng người một cái, giây tiếp theo, Tô An Lâm đã làm lơ trường kiếm trong tay nàng, bàn tay to bắt lấy thân kiếm.
"Bang!"
Trường kiếm bị hắn bẻ gãy, thân thể của Tô An Lâm thẳng tắp xông tới, một bàn tay khác bắt lấy cái trán của nàng.
Đạo cô hô nhỏ một tiếng:
"Đừng..."
Còn chưa dứt lời, năm đầu ngón tay của Tô An Lâm đã giống như là móng vuốt cứng sắc, hung hăng bóc lên một cái, toàn bộ sọ não của nàng bị lật lên, lộ ra bộ óc hoàn chỉnh không chút thiếu hụt bên trong.
"A..."
Đạo cô kêu lên một tiếng thảm thiết.
"Đánh chết thành công..."
Thấy nhắc nhở trước mắt, Tô An Lâm nhìn về phía đao khách. Nhưng lúc này, âm thanh niệm kinh Phật lại càng lúc càng lớn hơn.
Tô An Lâm một lần nữa nhắm mắt lại.
"Cái tên này..."
Đao khách thấy một màn như vậy, trong lòng trầm xuống, không ngờ Phật âm quỷ vực lại không có tác dụng gì với hắn.
Chuyện Phật âm quỷ vực không có tác dụng với Diệt Tình không làm cho hắn cảm thấy ngoài y muốn, dù sao hắn vừa nhìn thấy Diệt Tình lần đầu tiên đã suy đoán được nàng học pháp thuật chính thống, cần phải đánh cho nàng suy yếu mới có thể chế phục được.
Nhưng mà trạng thái của Tô An Lâm lai làm cho hắn giật mình, phải biết rằng, Tô An Lâm chỉ là một kẻ võ giả bình thường thôi.
"Ta sẽ không bỏ qua ngươi."
Động tác của đao khách càng lúc càng nhanh.
"Người của ngươi đã chết, ngươi lấy cái gì mà đấu cùng với ta."