Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 279 - Nhất Định Là Như Thế Này

Chương 279 - Nhất Định Là Như Thế Này


"Kéo ra ngoài giết chết đi."
Giang Phi nói.
"Không cần, đừng mà..."
Không trong chốc lát, Kiếm Thánh đã bị người kéo ra ngoài.
"Cuối cùng thì cũng không còn người quấy rối nữa."
Diệt Tình lạnh lùng nói.
Đao khách nhìn lướt qua nàng, lạnh nhạt:
"Xem ra ngươi rất tự tin vào thực lực của chính mình."
"Đó là đương nhiên."
"Đáng tiếc, người giải quyết được con quỷ vật kia là ta, chỗ khen thưởng kia cũng sẽ là của ta."
Ngữ khí của đao khách không có gợn sóng, nhìn về phía Lý Mạnh nói:
"Ta đi vào đây."
"Vị tiền bối này, không biết ngươi định làm như thế nào?"
Lý Mạnh hỏi.
"Đao của ta có thể đuổi quỷ, cũng có thể trảm quỷ."
"Ta và ngươi cùng nhau đi vào thôi."
Đạo cô đi lên phía trước, dường như nàng vào đao khách khá quen thuộc với nhau.
"Có thể."
Sau đó, đao khách dẫn đồ đệ đằng sau đi vào trong sân.
Ngay lúc ba người đi vào, Tô An Lâm đừng bên cạnh lấy tấm da Tiên Kinh ra.

Lực chú ý của mọi người đều đặt vào bên trong đình viện, cho nên cũng không để ý đến tấm da Tiên Kinh trên tay Tô An Lâm. Lại nói, dù là có người nhìn thấy cũng vô dụng, bởi vì không có ai cảm thấy sẽ có người đường hoàng lấy bảo vật ra trước mặt mọi người như thế.
Tô An Lâm lợi dụng điểm mù này, thoải mái lấy ra.
"Chuyện ở nơi này rốt cuộc là như thế nào? Phật Ma là cái gì?"
Tô An Lâm hỏi nhỏ.
Bên trên tấm da Tiên Kinh xuất hiện hàng chữ:
"Ta tên là Tô An Lâm, ta gặp được một chuyện phiền toái, có một nữ nhân mỗi ngày đều niệm kinh, chuyện này tuyệt đối không bình thường."
"Ba người bọn họ đi vào đối phó rồi, ta cảm thấy bọn họ cũng không bình thường, nhưng lại không thể nói rõ bọn họ có chỗ nào không bình thường, ta cẩn thận nghĩ lại, thì ra là trên người ba người này đều có sát khí! Bọn họ muốn giết người!"
"Hình như ta đã phát hiện ra chuyện gì đó, ta muốn đi theo bọn họ, phòng ngừa bọn họ làm ra chuyện nguy hiểm gì đó."
"Ừ, nhất định là như thế này, hì hì..."
Tô An Lâm nhíu mày lại, hắn không ngờ tới nội dung mà tấm da Tiên Kinh phân tích ra lại là như thế này.
Ba người này, không bình thường!
"Ta cũng đi vào."
Ngay lúc Tô An Lâm chuẩn bị tiến vào, Diệt Tình cô nương cũng bước lên phía trước.
Đao khách quay đầu lại, nhíu mày nói:
"Cô nương, nơi này cũng không phải là chỗ để chơi đùa, đợi lát nữa đối phó với tà ma, nhỡ đâu làm ngươi bị thương thì sao đây, ha ha..."
Đạo cô cũng gật đầu:
"Tuổi của ngươi còn trẻ, còn có rất nhiều thời gian để sống tốt, hà tất phải đi vào chịu chết chứ?"
Diệt Tình dường như rất có tự tin vào năng lực của mình, lạnh lùng nói:
"Vậy ta cũng muốn nhìn xem hươu chết về tay ai."
"Thật là cứng đầu."
Đạo cô quát.
"Đại thúc, ngươi và vị đạo cô này không cho ta đi vào trong, có phải là có âm mưu mờ ám gì hay không?"
Diệt Tình nói.
"Ta chỉ sợ ngươi ảnh hưởng đến khả năng phát huy của chúng ta thôi."
Đao khách nhún nhún vai:
"Được rồi, nếu ngươi muốn vào thì cứ vào đi, đợi lát nữa đừng có sợ hãi là được."
"Ta cũng không có yếu đuối đến mức ấy."
"Ta cũng đi vào nữa."
Tô An Lâm mở miệng nói.
"A, tiểu tử, ngươi cũng muốn đi chịu chết à?"
Đao khách nói.
Tô An Lâm nhìn chằm chằm hắn:
"Đừng có nói lời khó nghe như vậy, đợi lát nữa bị vả mặt thì không hay đâu."
"Được, nếu như Tô An Lâm muốn đi vào, vậy thì đi thôi."
Giang Phi bỗng nhiên mở miệng.
"Được thôi, nếu như Giang sư phụ đã nói như vậy, ta cũng không có gì để nói cả."
Đao khách gật đầu, trực tiếp bước vào bên trong cánh cửa. Tô An Lâm là người đi cuối cùng.
Nhìn bóng dáng của Tô An Lâm, Giang Phi hơi nhíu mày một cái.
"Tiểu tử ngu ngốc, nếu ngươi đã muốn chết, ta đương nhiên sẽ không ngăn ngươi lại..."
...
Tô An Lâm đi vào trong, cửa lớn của đình viện đằng sau lưng hắn bỗng nhiên đóng sập lại.
Mà tấm da Tiên Kinh trên tay hắn cũng xuất hiện chữ:
"Ta vào được rồi, không khí ở nơi này có chút quỷ quái, ta phải cẩn thận người bên cạnh, có lẽ, chuyện Phật Ma lần này có quan hệ với bọn họ..."
Tô An Lâm nhìn lướt qua hàng chữ, sau đó không một tiếng động cất vào người.
Cánh cửa tối hôm qua bị đá hỏng đã được sửa lại, cửa phòng đóng chặt. Ở chỗ cửa, Tuệ Viên đại sư đang ngồi khoanh chân lại, không ngừng niệm kinh. Cảm giác có người đi vào trong, Tuệ Viên đại sư hung mãnh trợn mắt lên, hai mắt dữ tợn:
"Đừng có quấy rầy chúng ta niệm kinh Phật! Những kẻ khinh nhờn Phật đều đáng chết!"
Giọng nói của đao khách lạnh thấu xương:
"Kiếp sau chú ý một chút, không có bản lĩnh hàng yêu trừ mà thật thì đừng có học người đi tìm chết."
Hắn chuẩn bị trực tiếp động thủ.
Nhưng bỗng nhiên, toàn bộ đình viện bị một hơi thở quỷ dị đột nhiên bao trùm lấy.
"A di đà phật..."
n thanh niệm kinh Phật quanh quẩn bốn phía, thanh âm càng lúc càng lớn, thật giống như là bốn phương tám hướng đều có tòa đại Phật đang ngồi niệm kinh.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất