Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 290 - Theo Đuổi Tô An Lâm

Chương 290 - Theo Đuổi Tô An Lâm


Cho nên mới khiến Tô An Lâm cảm thấy trước mắt sáng lên.
Ánh mắt của hắn bị Lý Thi Nhu nhìn thấy.
Lý Thi Nhu tò mò nhìn một cái, cũng cảm thấy người phụ nữ kia ăn mặc rất đẹp.
“Tô đại ca, có phải các ngươi đều thích nhìn đùi phụ nữ không?”
Lý Thi Nhu nói xong liền cúi đầu, gò má đỏ ửng.
Nàng thầm nói mình đúng là to gan, lại dám nói như vậy với một người đàn ông, há chẳng phải bị người ta nhìn thấu tâm tư sao?
Sắc mặt Tô An Lâm quái dị, nhưng hắn có chết cũng không thừa nhận:
“Thật ra thì chỉ là do quần áo đẹp thôi.”
“Sau này ta sẽ đi mua thử một chút, ngươi nói xem như thế nào?”
Ngươi hỏi ta làm gì? Chẳng lẽ mặc cho ta nhìn?
“Ừm... Khó mà nói.”
Tô An Lâm nói.
Bầu không khí giữa hai người đột nhiên có chút ngượng ngập, chẳng mấy chốc, bọn họ đã đi được một đoạn đường.
Trước mặt xuất hiện một đám người, có vẻ là chuẩn bị ra khỏi thành.
“Đây là...”
Tô An Lâm tò mò, hắn thấy Chu Dương Kỳ cũng ở trong đội ngũ đó.
“Là người của phủ thành chủ, nghe nói bên ngoài thành xảy ra chuyện.”
Tô An Lâm lặng lẽ gật đầu, gần đây hắn cũng chuẩn bị ra khỏi thành.
Dạo này hắn đã củng cố thực lực xong hết rồi, cũng muốn ra ngoài đi dạo một chút, nếu quả thực không được thì sẽ giết một vài tên cướp gà trộm chó.
“Tô đại ca, ngươi... lát nữa ngươi có rảnh không?”
Bỗng nhiên, Lý Thi Nhu ngượng ngùng cúi đầu, hỏi.
“Hả... sao vậy?”
“Không có chuyện gì, đến viện của ta ăn cơm đi, ta sẽ nấu vài món ăn...”
Giọng nói của nàng nhỏ như tiếng muỗi.
Tô An Lâm ngây ngẩn, đây là muốn theo đuổi hắn sao?
Thấy Tô An Lâm không trả lời, Lý Thi Nhu có chút nóng nảy, đưa hai tay vân vê vạt áo:
“Tô đại ca, ngươi yên tâm, ta chỉ muốn cảm ơn ngươi đã cứu ta, ta sẽ không làm gì ngươi đâu.”
Tô An Lâm cười:
“Một người đàn ông như ta còn sợ ngươi làm gì ta? Chẳng qua là cân nhắc đến việc người khác sẽ nói lời không hay thôi.”
“Một người đàn ông như ta cũng không sợ lời ong tiếng ve, nhưng một tiểu thư như ngươi thì không thể được.”
“Tô đại ca, ngươi thật tốt.”
Nghe thấy Tô An Lâm nói vậy, Lý Thi Nhu càng cảm thấy Tô An Lâm rất tốt.
Phải biết, người đàn ông bình thường nghe thấy nàng mời, chắc chắn sẽ không chút do dự đồng ý.
Mà Tô đại ca lại nghĩ cho nàng.
Nàng tin chắc mình không nhìn nhầm người.
“Như vậy đi.”
Tô An Lâm nói:
“Nếu không ngươi tới chỗ ta, trong nhà ta có cả muội muội và Ngưu Tuệ Hồng, bảo các nàng nấu vài món ăn.”
“Vậy thì ngại lắm.”
“Không sao.”
Tô An Lâm sảng khoái nói.
...
...
Sau khi trở về, Tô An Lâm liền nói với muội muội chuyện Lý Thi Nhu muốn tới ăn cơm.
Tô Ngọc Ngọc đang quét dọn.
Nha đầu này đúng là chăm chỉ, không phải đang nấu cơm thì chính là dọn dẹp.
“Lý tiểu thư muốn đến sao, vậy ta sẽ ra ngoài mua vài món ăn.”
Tô Ngọc Ngọc vội vàng nói.
“Ừm, đúng rồi, Tuệ Hồng đâu?”
Tô An Lâm nhìn vào trong nhà, phát hiện không có ai.
Hắn biết Ngưu Tuệ Hồng và Lý Mạnh đi ra ngoài, nhưng bây giờ đã tối rồi, sao còn chưa trở lại?
“Hì hì... Tuệ Hồng tỷ và Lý Mạnh công tử đi ra ngoài, trễ như vậy còn chưa trở lại, chắc hẳn là... sẽ qua đêm bên ngoài?”
Thuê phòng?
Trong đầu Tô An Lâm xuất hiện một từ như vậy.
“Không biết bọn họ là...”
“Mấy ngày nay Lý công tử thường xuyên đến tìm Tuệ Hồng tỷ, có lẽ là thích thật, sau này ta sẽ hỏi Tuệ Hồng tỷ một chút.”
“Ừm, không nghĩ tới mới đến nơi này đã được uống rượu mừng.”
Tô An Lâm cảm thán.
Nhưng mà nghĩ lại, hai người này đúng là rất xứng đôi.
Ngưu Tuệ Hồng vẫn luôn rất tự ti, cảm thấy mình không được xinh đẹp cho lắm.
Không ngờ lại gặp được Lý Mạnh, Lý Mạnh này lại chỉ thích người cường tráng.
Hai người cứ vậy mà nhìn trúng nhau.
Có lẽ đây chính là duyên phận đi.
“Ca, vậy ta ra ngoài mua một ít thức ăn.”
Tô Ngọc Ngọc cầm giỏ, chuẩn bị ra ngoài.
“Ừm, thuận tiện mua chút rượu gạo, chúng ta không uống rượu, chỉ uống chút rượu gạo thôi.”
Mấy người tụ họp ăn cơm, phải có đồ uống ăn mới ngon.
Nếu không một đám người vừa ngồi xuống liền bưng bát cơm ăn, chẳng mấy chốc đã no rồi, không có ý nghĩa biết bao?
Tô An Lâm không nhịn được nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp và dáng người lồi lõm của Lý Thi Nhu.
Suy nghĩ kỹ một chút, cô gái như vậy cũng không có gì không tốt.
Dịu dàng, xinh xắn, vóc người đẹp, thân thiện, gia thất cũng không tệ.
Tô An Lâm cũng không có suy nghĩ mâu thuẫn.
Vì thế hắn liền nghĩ cứ để thuận theo tự nhiên đi.
Có lẽ đây chính là nữ theo đuổi nam, độ khó mỏng như vải sa đi.
Chỉ cần phái nữ không có trở ngại gì, phái nam trên căn bản là nộp vũ khí đầu hàng.
Tô Ngọc Ngọc ra ngoài, Tô An Lâm bắt đầu dọn dẹp.
Cọ nồi, thêm củi đốt nấu sôi nước trà.
Hắn không hay uống trà, nhưng tới nơi này lâu rồi cũng sẽ pha trà cho khách uống theo thói quen.
Rất nhanh, Tô Ngọc Ngọc đã mua thức ăn trở lại.
Nàng mua không ít, còn mua một bao gạo lớn.
Gạo được tiểu nhị cửa hàng đưa tới, giao hàng đến nhà, phục vụ rất chu đáo.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất