Chương 308 - Ta Muốn Ngươi Giúp Ta Một Việc
Tô An Lâm nhướng mày:
“Toàn bộ người dân huyện Hợp Thủy!”
“Đúng thế, ta tới đây cũng là để nói mấy lời với ngươi.”
“Đại nhân cứ nói.”
Liễu Dã nói:
“Trước tiên ta sẽ đưa những người khác rời khỏi nơi này trước.”
Hắn nhìn đám người Lý Mạnh, nói tiếp:
“Phải nhớ sau khi ra ngoài thì đi về phía nam, bất luận có thấy gì cũng đừng để ý, cứ nhằm phía nam mà tiến. Ảnh hưởng của âm khí sẽ ngày càng nhỏ, cuối cùng các ngươi sẽ thoát được ra ngoài, nhớ kỹ chưa?”
“Vâng!”
Đám người Ngưu Tuệ Hồng vừa mới đáp lời, Liễu Dã đã tung một chưởng.
Hắn sở hữu sức mạnh to lớn, dễ dàng phá ra một thông đạo không gian.
“Các ngươi đi nhanh đi, thông đạo này không duy trì được bao lâu đâu.”
Liễu Dã quát.
“Cảm ơn...đại nhân.”
Lý Mạnh nói rồi kéo Ngưu Tuệ Hồng nhanh chóng rời đi
“Sư huynh, ngươi cũng đi nhanh lên.”
“Tô sư phụ, hai cha con chúng ta đi trước.”
Hứa Hữu và Hứa lão tam cùng nắm tay nhau đi ra ngoài.
“Được rồi, giờ chỉ còn lại hai chúng ta. Vừa rồi ta đã thấy thực lực của ngươi, rất mạnh. Ngươi không phải người địa phương.”
Liễu Dã nhìn chằm chằm Tô An Lâm.
“Đúng vậy, đại nhân muốn nói chuyện gì với ta sao?”
“Mạng của ta không còn dài, nhưng không diệt trừ âm vật này thì chẳng mấy chốc toàn bộ huyện Hợp Thủy sẽ gặp nạn.”
Tô An Lâm tiếp lời:
“Ta hiểu, đáng tiếc với thực lực của ta cũng khó mà đối phó với âm vật thế này.”
“Hiện tại âm vật này đang ở cấp tám, đáng lẽ lúc đầu nó sẽ tiến hóa lên cấp bảy, nhưng vì ngươi và ta nên âm vật mới không tiến hóa thành công.”
“Vì ta?”
Tô An Lâm tò mò.
“Đúng thế, ngươi vừa mới chém giết không ít âm vật mà, phải không?”
“Cũng phải, nhưng rốt cuộc âm vật này là thứ gì?”
Tô An Lâm lại hỏi.
“Thi đoàn, một loại oán niệm hình thành sau khi vô số người chết đi, tạo thành thi đoàn. Loại thi đoàn này rất dễ dàng lớn lên, chỉ cần hấp thu tử thi là được. Tử thi bị hấp thu sẽ trở thành thi nô, không ngừng lặp lại cảnh tượng trước khi chết ở trong quỷ vực của thi đoàn.”
“Ta biết ngươi không thể giải quyết thứ này. Chuyện ta muốn ngươi làm cũng không phải là chuyện đó, mà ta muốn sau khi ra ngoài ngươi giúp ta làm một việc.”
Tô An Lâm nghiêm nghị:
“Mời nói.”
“Mang Thanh đồng môn ra ngoài, thứ này ở lại đây sẽ biến thành quỷ khí!”
“Được!”
Tô An Lâm gật đầu.
Trong khoảng thời gian này hắn cũng đã nghe nói về quỷ khí.
Nghe nói một số pháp khí mạnh mẽ cũng có thể chứa đựng âm khí, như thế nó sẽ biến thành quỷ khí, mạnh mẽ vô cùng, khiến cho thực lực của âm vật tăng vọt.
Đương nhiên, pháp khí bình thường căn bản không có điều kiện biến thành quỷ khí, cho nên ở ngoại giới có rất ít quỷ khí, đại đa số mọi người chỉ mới nghe nói chứ chưa từng nhìn thấy bao giờ.
“Chuyện thứ hai, giao Thanh đồng môn cho một người tên là Vương Tồn Thủy, hắn ở thôn Thượng Dã, ngươi hỏi thăm một chút là biết. Nhớ kỹ, hắn là sư đệ của ta nhưng tính tình rất cổ quái, dù hắn nói gì ngươi cũng đừng để bụng. Hiện tại chỉ có hắn mới có thể thúc giục Thanh đồng môn, giải quyết âm vật ở đây thôi.”
Tô An Lâm nhíu mày:
“Nhưng lỡ như hắn không muốn tới thì sao?”
Tuy rằng Liễu Dã nói Vương Tồn Thủy là sư đệ của hắn, nhưng dù sao hai người cũng ở hai nơi khác nhau, thoạt trông quan hệ cũng không tốt lắm.
Nhận một chuyện mạo hiểm mất mạng như chơi thế này, mà lỡ như đối phương không muốn tới, thì hắn phải làm sao?
Liễu Dã đưa một phong thư cho hắn:
“Trong này là một phong thư ta gửi cho hắn. Ngươi giao cho hắn, hắn xem xong sẽ tự mình tới. Nhưng phải nhớ đừng nói chuyện này với bất cứ ai.”
Tô An Lâm trầm giọng:
“Vậy ta qua đó một mình? Thật không dám giấu, lần này con trai con gái của ngài cũng vào đây.”
“Chúng đã bị ta đưa ra ngoài rồi, có một số việc ngay cả con cái của mình ta cũng không tin được, cho nên chỉ có thể giao cho ngươi thôi.”
Tô An Lâm nghi hoặc:
“Đại nhân, ngay cả con cái của mình ngươi cũng không tin, thì vì sao lại tin ta?”
“Cảnh lúc nãy ngươi cứu người ta đã thấy, ngươi có năng lực rời đi một mình nhưng vẫn ở lại muốn cứu bọn Lý Mạnh, cho nên ta tin tưởng ngươi.”
Trong lúc họ nói chuyện, ánh sáng của Thanh đồng môn sau lưng đang yếu dần.
Thi đoàn gào thét xông tới, càng ngày càng gần.
“Chút sức mạnh cuối cùng của Thanh đồng môn cũng sắp cạn rồi.”
Liễu Dã cười khổ:
“Nhưng mà cái chết của ta cũng coi như có ý nghĩa, ở thời khắc cuối cùng lại gặp được ngươi.”
“Ta sẽ cố gắng hết sức hoàn thành lời dặn dò của đại nhân.”
Tô An Lâm gật đầu.
“Ừm, ta nhìn ra được ngươi có lòng tin. Chuyện cuối cùng, nhớ kỹ đừng tin bất kỳ ai. Ta hoài nghi chuyện này là do Âm Tông gây ra, mấy ngày trước ta nhận được tin báo, có người của Âm Tông lui tới huyện Hợp Thủy.”
“m Tông ư, đúng là âm hồn bất tán mà.”
Ánh mắt Tô An Lâm lạnh xuống.
“Thậm chí, có thể trong nhà ta cũng có người của Âm Tông. Vì vậy, ta mới yêu cầu ngươi không được nói chuyện này với bất kỳ ai.”