Chương 62 - Tà Vật
Dù sao trời vẫn chưa tối hẳn, Tô An Lâm gật đầu:
“Vậy qua đó xem sao.”
“Trương tiểu thư, ta đã nói với Trương Văn Quân, ta sẽ thủ thành chỗ của ngươi, dù sao ngươi cũng là một nữ tử yếu ớt, nửa đêm nửa hôm đối mặt với tà vật như Yêu Phong Tử rất dễ thiệt thòi.”
Làn da Kha Chấn Hỉ đen đúa, thân hình gầy gò, đôi tay đầy vết chai. Sau đó Kha Chấn Hỉ gật đầu với đồng đội bên cạnh Trương Xảo Nhi:
“Phiền ngươi qua chỗ ta canh gác.”
“Được.”
Hộ vệ kia cũng không nói gì nhiều, hắn biết thực lực của Kha Chấn Hỉ. Trương Xảo Nhi chắp tay:
“Đa tạ Kha công tử.”
“Kha công tử.”
Trương Tử An đi qua, lời vừa nãy hắn cũng nghe thấy, trong lòng ngạc nhiên mừng rỡ:
“Có công tử giúp đỡ muội muội ta, ta yên tâm rồi.”
“Trương công tử khách sáo, ta cũng lo lắng cho nàng, nếu người xinh đẹp như Trương tiểu thư bị thương, ta sẽ rất dau lòng.”
Tô An Lâm cạn lời, có lẽ đây là kẻ nịnh nọt nhưng cũng có chút thực lực. Thanh máu trên đầu người này vậy mà đến 70.
“Tô An Lâm, không ngờ chúng ta lại khéo như thế gần ngay sát bên.”
Trương Xảo Nhi mỉm cười chào hỏi với Tô An Lâm. Trương Tử An vui vẻ nói với Kha Chấn Hỉ:
“Đây là Tô huynh đệ đã phát minh việc dùng gạo nếp để chữa trị thi độc.”
“Ồ, hân hạnh hân hạnh.”
Vốn dĩ Kha Chấn Hỉ không để ý Tô An Lâm, nghe thấy lời này xong bèn khách sáo ôm quyền. Khoảnh khắc khi hắn ôm quyền, lòng Tô An Lâm chấn động, trước mặt hắn xuất hiện hiển thị.
“Ngọc thanh điền, có thể nâng cao căn cốt.”
Hắn liếc mắt nhìn qua, phát hiện một miếng ngọc bội màu xanh trên cổ Kha Chấn Hỉ.
“Kha công tử, ngọc bội trên cổ ngươi thật tinh xảo, không biết bán ở đâu?”
Tô An Lâm lên tiếng.
“À, ta đào được ở chợ bán đồ cũ ba năm trước, Tô huynh đệ cũng thấy tốt à.”
“Đúng là rất tốt, nếu ta có thể mua được một miếng thì tốt quá.”
Đồ có thể nâng cao căn cốt chắc chắn không tầm thường. Đáng tiếc là của người ta. Bọn hắn trò chuyện một lúc.
“Trời đã tối rồi, thắp lửa lên, tất cả mọi người vào vị trí.”
Trên đầu thành, cứ cách mỗi năm mươi mét sẽ có một chậu than, từng đốm lửa được đốt cháy, Tô An Lâm đã trở lại, tay cầm cung nỏ mắt nhìn về phía trước. Yêu Phong Tử và xác quỷ hành động vào ban đêm, chúng có thể ngửi thấy hơi thở người sống, thế nên có móng tay sắc bén dễ dàng trèo lên tường thành. Trong tình huống bình thường, vệ binh dùng trường mâu sẽ có thể đuổi đám tà ma này xuống dưới, nhưng thời gian gần đây số lượng tăng lên rất nhiều. Nhất là Yêu Phong Tử, loại tà ma này có tốc độ cực nhanh, gần như có thể bay chạy nhún nhảy. Trước đó kẻ khiến cho rất nhiều người bị thương chính là Yêu Phong Tử.
Rào rào...bầu trời hôm nay vô cùng u ám, gió càng lúc càng lớn, không lâu sau trời mưa lất phất. May mà chậu than dùng loại dầu đặc biệt, thông thường mưa nhỏ như vậy không dễ gì dập tắt được. Một lúc sau, quân lính bảo vệ thành mang áo mưa đến cho mọi người để khoác trên bả vai. Đáng tiếc chẳng có tác dụng gì, rất nhanh Tô An Lâm cảm giác sống lưng ướt đẫm. Lúc này, từ xa truyền đến tiếng đánh giết, Châu Quang Lượng thở phào một hơi:
“Xem ra Yêu Phong Tử đi bên kia.”
Tô An Lâm rời mắt, có ba thanh máu xuất hiện, thế mà đều là của Yêu Phong Tử. Có điều đây là chuyện của bên kia, nhiệm vụ của họ là canh gác nơi này.
“Sắp đến sau nửa đêm rồi, xem ra không cần chúng ta.”
Châu Quang Lượng thở phào nhẹ nhõm, thực lực của hắn không cao không muốn đối mặt với xác quỷ, càng không cần phải nói đến Yêu Phong Tử, nếu thứ đó kéo đến hắn đã cân nhắc đến việc bỏ chạy ngay lập tức.
“Hửm?”
Chính vào lúc này, Tô An Lâm chú ý đến khoảng tối trước mặt xuất hiện mấy chục thanh máu. Trong đó có đến bốn thanh máu của Yêu Phong Tử, có cao có thấp, thấp chỉ có 180 nhưng cao lại đến tận 300.
“Không ổn, Yêu Phong Tử đến rồi.”
Tô An Lâm hét lớn:
“Tổng cộng bốn con, còn có bảy xác quỷ.”
Lúc hắn lên tiếng, một con Yêu Phong Tử có thanh máu 300 lao đến nhanh nhất, thế mà lại nhắm về phía Trương Xảo Nhi.
“Trương tiểu thư, phía mọi người có một con Yêu Phong Tử.”
Kha Chấn Hỉ vừa định hỏi sao ngươi biết, ngay lập tức một mùi hôi thối bay đến. Chỉ thấy một con Yêu Phong Tử mặt mày thối rữa trong bóng đêm như tàn ảnh nhào về phía hắn. Kha Chấn Hỉ lập tức rùng mình, Yêu Phong Tử này không đơn giản hắn vội vàng rút kiếm chống đỡ. Một luồng sức mạnh khổng lồ đập vào, Kha Chấn Hỉ khẽ rên lùi về sau, điên cuồng tiết ra sức lực trong cơ thể. Trương Xảo Nhi biến sắc, vội vã giúp đỡ, rút kiếm đâm qua đó.
“Keng!”
“Không ổn, Yêu Phong Tử này đã đạt đến mức da đồng rồi.”
Yêu Phong Tử cũng có phân chia cấp bậc bao gồm Yêu Phong Tử bình thường, Yêu Phong Tử da đồng, Yêu Phong Tử xương sắt. Người có sức lực bình thường không thể chém chết Yêu Phong Tử da đồng được, rất khó dây dưa với nó. Tô An Lâm có lòng cứu người, nhưng lúc này trước mặt hắn có một con Yêu Phong Tử tấn công, theo sau lưng nó là một xác quỷ.
“Ngươi đối phó với xác quỷ.”