Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 67 - Thôn Trang Hoang Vắng

Chương 67 - Thôn Trang Hoang Vắng


Ngô Khắc ngẩng lên nhìn trời:
“Trời sắp tối rồi, tra xong nơi đó mà không có vấn đề gì thì lập tức rời đi.”
“Được.”
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Tô An Lâm dừng bước, nhìn vào thanh madu xuất hiện trong căn nhà phía trước:
“Thanh máu của Yêu Phong Tử: 400/400.”
Sắc mặt Tô An Lâm lập tức thay đổi, hô lên:
“Từ từ đã!”
“Thằng nhóc này, sao thế?”
Ngô Khắc nhíu mày.
Dọc đường đi mọi người đều nói chuyện cực kỳ khách sáo với hắn, chỉ có một mình Tô An Lâm là không phục tùng khiến hắn đã hơi bất mãn rồi.
“Trong nhà có vấn đề, đừng qua đó.”
Yêu Phong Tử tối qua đã có thanh máu tận 300, hơn nữa còn là Yêu Phong Tử da đồng rất khó đối phó. Này chỉ có một thanh máu mà tận 400, nếu xui xẻo thì hẳn là Yêu Phong Tử xương sắt.
Tuy bây giờ cảnh giới của hắn đã tăng lên nhưng mà vẫn không dám liều lĩnh.
“Sao ngươi biết?”
Đương nhiên là người bên cạnh không tin.
“Thị lực của ta rất tốt, ta vừa thấy bên cửa sổ có bóng người, có thể đó là Yêu Phong Tẻ xương sắt.”
“Nói hươu nói vượn cái gì đấy! Ngươi có biết Yêu Phong Tử xương sắt là cái gì không? Loại tà ma này đã không hề xuất hiện mấy năm nay rồi.”
Đột nhiên Ngô Khắc đi tới gần Tô An Lâm, hỏi:
“Ngươi sợ à?”
“Hahaha…”
Vài người xung quanh bắt đầu cười, bọn họ đều là dân địa phương có quen biết nhau từ trước, đương nhiên là thấy coi thường Tô An Lâm.
“Ta sợ chứ, nếu các ngươi không sợ thì có thể tự đi qua đấy.”
Lời tốt khó khuyên quỷ muốn chết, hắn đã nói vậy rồi, không nhất thiết phải nhiều lời thêm nữa.
“Lần này ta là người dẫn đội, ngươi phải biết nghe lời, cho ta qua.”
Ngô Khắc đi tới trước mặt Tô An Lâm, quyết định cho hắn một bài học.
Võ giả thời đại này là vậy, ngươi đã yếu còn không biết lấy lòng người khác, ắt phải sẵn sàng để người ta bắt nạt mình.
Ngô Khắc vươn tay chộp lấy bả vai của Tô An Lâm. Tô An Lâm nhíu mày, tình huống này là lục đục nội bộ à?
Bốp!
Ngô Khắc dùng sức bắt lấy bả vai hắn:
“Có đi hay không?”
Hắn tu luyện trảo công, sức năm vô cùng mạnh mẽ, một cào có thể khiến vỏ cây nát tươm.
Không ngờ sắc mặt Tô An Lâm không hề thay đổi:
“Ngươi đích thân gãi ngứa cho ta luôn?”
“Muốn chết!”
Hắn dùng hết sức muốn cho Tô An Lâm đẹp mặt.
Ầm!
Tô An Lâm trở tay đấm một quyền lên bả vai Ngô Khắc.
Đạp đạp đạp…
Ngô Khắc bị đẩy lùi, va mạnh vào thân cây phía sau.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, thực lực của người này không thể coi thường được.
Ngô Khắc hít sâu một hơi:
“Quyền pháp tốt.”
“Chớ có chọc tới ta, nếu không lần sau ta đánh gãy xương ngươi.”
“Ngô sư huynh, trời tối rồi, chúng ta cứ giải quyết xác quỷ trước đã.”
Sư đệ của Ngô Khắc vội cho hắn một bậc thang. Ngô Khắc liếc Tô An Lâm rồi hừ lạnh một cái:
“Còn có chuyện quan trọng, không so đo với ngươi nữa, chúng ta qua đó.”
“Đúng thế!”
Một đám người đi qua căn nhà bên kia. Tô An Lâm vẫn đứng yên, hắn đang chờ cơ hội. Nếu những người này có thể khiến Yêu Phong Tử chỉ còn lại tầm mất chục máu đó, vậy hắn có thể chạy qua giật đầu người.
Còn nếu không được thì chạy thôi.
Dù sao trước đó hắn đã khuyên rồi, bọn họ không chịu nghe thì cũng đừng trách hắn.
Một nhóm người đi về phía thôn trang hoang vắng, Ngô Khắc càng ngày càng cảm thấy không thoải mái, hừ lạnh một tiếng rồi nói:
“Sau khi về nhất định phải cho hắn đẹp mặt."
"Ý của sư huynh là..."
“Giết hắn!”
Ngô Khắc nheo mắt.
Nói xong, đám người đã đi đến gần căn nhà. Còn chưa kịp tra xét đã ngửi thấy một mùi hôi thối nồng nặc truyền ra.
"Bang bang..."
Cửa căn nhà trực tiếp bị đánh bay, một cái thi thể đã thối rữa đen thui lao ra ngoài.
Một đám người sửng sốt, cũng không biết là ai kêu to lên:
“Tên Yêu Phong Tử này có thể di chuyển dưới ánh mặt trời sao?"
Một Yêu Phong Tử có thể di chuyển dưới ánh mặt trời phải đạt đến trình độ xương sắt. Dù là phần da hay xương cốt cũng chẳng sợ ánh nắng mặt trời nữa.
Trong lòng mọi người trầm xuống, khả năng này là hoàn toàn có thể xảy ra.
Ngô Khắc quay đầu bỏ chạy, bọn họ có thể liều mạng đánh nhau với Yêu Phong Tử da đồng, chứ với loại Yêu Phong Tử xương sắt này thì dẹp đi.
Nhóm người này thậm chí còn không thể phá vỡ nữa.
Gầm!
Một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên. Tốc độ của Yêu Phong Tử xương sắt cực kỳ nhanh, có hai người còn chưa kịp phản ứng đã bị móng vuốt sắc bén của Yêu Phong Tử đâm xuyên qua ngực.
Hai quả tim bị Yêu Phong Tử chộp lấy, giờ phút này còn vang lên những nhịp “Thình thịch thình thịch…”
“Á, trốn đi, mau trốn đi…”
Trong rừng, Tô An Lâm trừng mắt nhìn đám này chỉ còn lại ba người chỉ trong tức khắc.
Mà ngược lại, thanh máu của Yêu Phong Tử xương sắt lại chẳng sứt mẻ miếng nào.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất