Chương 71 - Phượng Vũ Cửu Thiên
"Đừng giết ta..ta..ta nguyện làm hết mọi việc, ta sẽ không nói đâu, cầu xin ngươi buông tha cho ta, ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi."
"Hầy..."
Tô An Lâm thở dài:
"Nếu như lúc nãy ngươi đã nói như vậy thì hết thảy chuyện này đã không xảy ra, ta là người tốt, ta không thích giết người."
"Ta biết, ta biết, huhuhu...
Trong giọng nói của nữ nhân mang theo tiếng khóc nức nở.
"Nhưng mà đã chậm rồi, kiếp sau hãy chú ý hơn chút đi."
"Phanh!"
"Đánh chết thành công..."
"Họ tên: Tô An Lâm. Cấp độ 4.
Thanh máu: 75/75+
Giá trị kinh nghiệm: 525/1100.
Điểm thuộc tính: 1 điểm. (Cứ 100 điểm giá trị kinh nghiệm có thể đổi 1 điểm thuộc tính.)
Công pháp: Đao thuật cấp cơ sở (Tông sư +)
Công pháp: Đại Lực Thiết Cốt Công, thiết cốt. (Đại sư +)
Công pháp: Phượng vũ cửu thiên công. (chút thành tựu)"
...
Kinh nghiệm giá trị hắn thu được có hơi ít một chút, đánh chết bảy người như vậy, tính bình quân xuống thì mỗi người mới chỉ có năm mươi giá trị kinh nghiệm.
Tô An Lâm đóng kỹ cửa lại, sau đó bắt đầu tìm tòi ở trên người thi thể, vận khí của hắn không tệ, kiếm được hơn một trăm lượng bạc, trong đó hai người nữ nhân đều mang vòng tay, rất xinh đẹp, đến khi trở về thể xem xem có bán được cái giá tốt hay không,
Cuối cùng, hắn còn hắn thanh cửu hoàn đại đao của Dương Hâm Thắng lên, phân lượng quả nhiên là rất nặng, trách không được thanh đao này có thể làm cho thanh đại đao mà hắn tiêu tốn mười lượng mới mua được kia bị gãy nát.
Có điều...
Thanh đao này rõ ràng là đồ làm riêng, trên thân đao còn khắc một chữ Dương, đặc biệt là chín cái vòng sắt lớn, vừa ầm ĩ lại vừa nổi bật, nếu bị người ta nhận ra sẽ rất phiền toái.
Hắn hơi suy tư, trong lòng đột nhiên nảy lên sáng ý, cầm một thanh kiếm ở trên mặt đất rồi gọt chín cái vòng sắt đi, sau đó hắn còn xóa chữ Dương ở gần chỗ nắm tay, rồi khắc một chữ Tô xiêu xiêu vẹo vẹo lên trên thân đao.
Đúng thế, hiện giờ cái này không phải đã là của ta rồi sao?
Một đêm nhanh chóng qua đi, Tô An Lâm kéo thi thể ra bên ngoài, đốt một đống lửa thiêu cháy rồi mới rời đi.
Hắn rất nhanh đã thấy một tấm bia đá ở trên đường, bên trên có khắc chữ huyện Lâm Quảng.
Rốt cuộc hắn cũng đã tới rồi.
Trong lòng Tô An Lâm vui vẻ, nhanh chân bước đi, không lâu sau đã thấy cổng thành của huyện Lâm Quảng.
Đã nhiều ngày rồi hắn mới trở lại đây, hiện giờ ở cổng thành huyện Lâm Quảng có rất nhiều người đi qua đi lại.
Sau khi và thành, hắn nghe người chung quanh nói chuyện mới biết được ngày ấy vào rừng để càn quét, chiến tích cực lớn, đã giải quyết không ít Yêu Phong Tử và Quỷ Thi, đặc biệt là lần liên hợp hành động của giáo quan và Trưong Văn Quân vào ngày thứ hai, đi tới một chỗ hoang vắng đã giải quyết được ước chừng hai mươi con Quỷ Thi.
Hắn đi vào khách điếm, thực khách bên trong rất đông đúc, nhưng mà không thấy người quen
Có điều hắn lại thấy Kha Chấn Hỉ và các sư đệ của hắn ta đã ngòi ăn cơm ở chỗ này.
Chỉ là Tô An Lâm cũng không thân quen với hắn ta, cho nên hắn đi xuyên qua mấy cái bàn, đi tới chỗ của chưởng quầy khách điếm này.
Tô An Lâm hỏi thăm mới biết được, đám người Thiết Văn Đảm đã ở chỗ này chờ đợi ba ngày, lúc sau nhận thấy không thể đợi được người nữa, đều cho rằng hắn đã chết, mới rời khỏi chỗ này.
Tô An Lâm bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ mua một ít thịt không rồi thu dọn một chút để rời khỏi nơi này.
Hắn không có chú ý tới, lúc hắn vừa mới đến đây, Kha Chấn Hỉ đã theo dõi thanh cửu hoàn đại đao của hắn.
Tuy rằng chín cái vòng đã bị hắn gọt xuống, nhưng chuôi đao kia vẫn làm cho hắn ta chú ý đến.
"Đây không phải là đại đao của Dương Hâm Thắng sư đệ sao?"
Kha Chấn Hỉ nhúi mày nói.
Dương Hâm Thắng và mấy sư đệ đi một chuyến này đã mất tích không thấy, hắn cũng không phải cảm thấy lo lắng, chủ yếu là hắn ta biết thanh cửu hoàn đại đao kia giá trị xa xỉ, Dương Hâm Thắng đã phải tiêu mất bốn trăm sáu mươi lượng mới mua được, hắn ta cũng đã thèm thuồng thật lâu.
"Kha sư huynh, ngươi đang xem cái gì đấy, gắp đồ ăn đi."
Tiểu đệ bên cạnh hắn ta cười nói.
"Ta còn có chút chuyện, các ngươi ăn trước đi."
Kha Chấn Hỉ đi ra khách điếm, nhìn theo bóng dáng Tô An Lâm rời đi, hơi nhíu mày, nhưng vẫn quyết định đuổi theo.
...
Tô An Lâm chạy dọc theo đường đi lúc tới đây, không ngừng phi nước đại, trên đường hắn chạy qua, bụi bay mù mịt.
"Độ thuần thục phượng vũ cửu thiên +1"
"Độ thuần thục phượng vũ cửu thiên +1"
Hắn đi nửa ngày, độ thuần thục đã đạt tới 100.
"Hây hây hây!"
Bỗng nhiên từ phía sau truyền tới tiếng giục ngựa chạy, Tô An Lâm quay đầu nhìn lại, loáng thoáng thấy được người đang cưỡi ngựa chạy tới là Kha Chấn Hỉ.
Cái tên này đang đuổi theo ta?
Tô An Lâm cũng không cho rằng Kha Chấn Hỉ chỉ đang đi về hướng trấn Hoàng Kê.
"Cộp cộp cộp!"