Chương 77 - Bất Tiện
“Chuyện này căn bản không thể nói được, mặc dù ta không sợ tên Vương Viêm kia, nhưng cũng sợ tiểu nhân.”
"Thôi, không nhắc tới bọn hắn nữa, sư đệ, về sau ngươi có tính toán gì?"
Tô An Lâm lắc đầu:
“Ta tới đây không lâu, chưa hiểu biết rõ nơi này, trước mắt chỉ muốn vừa luyện công vừa đi áp tải hàng hóa.”
Việc tu luyện của hắn dựa vào giết địch thu hoạch điểm kinh nghiệm, làm áp tải hàng hóa vừa có thể kiếm bạc vừa có thể giết địch, đây là một lựa chọn tốt.
"Áp tải hàng hóa đúng là không tệ, nhưng vẫn ít bạc, chỗ ta có một con đường, ngươi có thể suy nghĩ thử một chút xem sao.”
…
Rốt cục cũng nói tới chuyện chính.
Tô An Lâm hai tay ôm quyền nói:
"Xin sư huynh cho ta một lời khuyên."
"Lấy bản lĩnh của ngươi, có thể đến Từ gia của ta làm hộ vệ, chỉ là sẽ không được tự do, ngươi cần phải đi tuần tra gia tộc của ta, canh chừng sân bãi, lúc nào được gọi là ngươi phải có mặt ngay…"
Tô An Lâm lập tức lắc đầu:
"Ta đúng thật là không tiện."
"Cho nên, ta muốn để ngươi làm người hộ tống hàng hóa cho Từ gia của ta. Thật ra cũng giống như là đi áp tiêu vậy, Từ gia chúng ta thường xuyên cùng ngoài thành buôn bán hàng hóa, chúng ta có đội hộ tống của riêng mình nên người ngoài rất ít khi được mời vào đội."
"Nhưng gần đây bên ngoài không yên bình lắm, ngoại trừ thổ phỉ, đột nhiên xuất hiện rất nhiều quỷ thi và Yêu Phong Tử, gần đây chúng ta bị tổn thất không ít người, cho nên cần đưa một số người ngoài vào bổ sung."
"Nếu ngươi đồng ý, cho dù một tháng không có nhiệm vụ nào, chúng ta cũng sẽ trả cho ngươi mười hai lượng bạc xem như tiền ăn uống, nếu có nhiệm vụ thì tùy tình hình."
Tô An Lâm hiểu rõ, nói:
"Cái này thì được."
"Còn nữa, sư đệ nếu bình thường muốn nhận thêm nhiệm vụ, ngươi còn có một nơi đó gọi là bãi câu ven sông."
"Đó là nơi nào? Câu cá?"
"Là câu cá, bất quá trước kia một số người cũng không phải là thật sự đi câu cá mà là tới đó để tìm kiếm người hợp tác, ở chỗ của chúng ta ngoại trừ một số đại gia tộc còn có một ít tiểu phú thương, họ thỉnh thoảng gặp phải một ít phiền phức nhưng khi nhờ quan phủ thì cũng không có tác dụng gì nên họ sẽ tìm một vài võ giả để giúp đỡ họ."
Tô An Lâm hiểu những lời vừa nói của Từ Kim Niên:
"Nó giống như việc sư phụ của chúng ta đang làm nhỉ, sư phụ ra ngoài giúp đỡ người khác để lấy bạc."
"Đúng vậy, chỉ là sư phụ của chúng ta khi ra tay giá cả khá cao, vì hắn tiếp nhận nhiệm vụ toàn là khó khăn, giống như mấy ngày trước hắn đi tới bên ngoài một sơn trang để xử lý một cương thi!"
“Cương thi!”
Tô An Lâm cau mày.
"Ừm, đó là lý do tại sao lão nhân gia sẽ không đi bãi câu ven sông để nhận nhiệm vụ. Nói trắng ra, bãi câu ven sông là một nền móng cho những người mới bắt đầu làm như sư đệ ngươi đây."
"Sư đệ, nếu ngươi muốn kiếm tiền, nơi đó rất tốt. Theo ta được biết, có mấy phú thương hợp tác với gia tộc của ta đều tới nơi đó tìm võ giả để giúp đỡ."
"Đúng rồi, trước kia ở võ quán chúng ta có một vị sư huynh, chính là ở nơi đó gặp được con gái của một vị phú thương, hiện tại đứa nhỏ của họ đã được một tuổi rồi, tháng trước ta còn đi dự tiệc đầy năm đứa con của họ đấy."
Vẻ mặt Từ Kim Niên hớn hở nói:
"Sư đệ, ngươi không còn trẻ nữa, nếu gặp được cô nương tốt, nhất định phải biết nắm bắt cơ hội."
"Ta nếu rảnh sẽ đi xem một chút."
Ngay khi họ đang nói chuyện, thì cách đó không xa Vương Viêm và hai nam một nữ đi đến.
Từ Kim Niên vốn không thích Vương Viêm, nhưng khi vừa nhìn thấy Vương Viêm đi tới, khuôn mặt của hắn lập tức mang theo nụ cười rồi chào hỏi:
"Vương sư đệ."
“A, Từ sư huynh.”
Vương Viêm nhìn lướt Tô An Lâm, hắn có chút ấn tượng với người này, là tiểu sư đệ.
Trong mắt hắn lộ ra vẻ khó hiểu, hắn không hiểu tại sao con hàng Từ Kim Niên này lại ăn cơm tối với tiểu sư đệ Tô An Lâm.
Chà, xem ra Tô An Lâm mời Từ Kim Niên đi ăn tối để lấy lòng hắn ta đây mà.
“Vương sư huynh.”
Tô An Lâm hai tay ôm quyền nói.
Vương Viêm cười nói:
"Thật là trùng hợp, chúng ta ở ngay trên lầu, Từ sư huynh uống xong rượu rồi thì lên lầu hai chúng ta làm hai ly."
"Chắc chắn rồi."
Vương Viêm chỉ nhẹ gật đầu với Tô An Lâm rồi đi lên lầu.
"Hai người đàn ông đi cùng Vương Viêm chính là Vương Bình Thủy của nhà họ Vương và Tôn Tài của nhà họ Tôn, người phụ nữ đi cùng với họ chính là muội muội của Vương Bình Thủy."
Tô An Lâm nói:
"Vương Viêm muốn theo đuổi em gái của Vương Bình Thủy sao."
"Hắn đang nằm mơ, ngươi không thấy Vương gia cùng Tôn gia đều đang muốn mời chào Vương Viêm hay sao?"
Từ Kim Niên hỏi.
Tô An Lâm gật đầu:
"Xem tình hình này, hình như đúng là như vậy."
“Đúng vậy đấy, nhưng Vương Viêm còn chưa thành tài, tại sao hai nhà họ lại có hứng thú với hắn như vậy?”
Từ Kim Niên thần bí cười:
“Vì cạnh tranh!”