Chương 81 - Cơ Sở Vững Chắc
Trình Toa Toa áp tâm tư trong lòng xuống, rút chân lại:
"An Lâm sư đệ, đã làm nóng người xong rồi, ta dạy Cuồng Đao Trảm cho ngươi."
Nàng cầm lấy một thanh đại đao làm bằng gỗ ở trên giá, bắt đầu biểu diễn.
"Cuồng Đao Trảm, chú yếu là ở một chữ "Trảm", vừa có thể dùng đao, cũng có thể dùng kiếm, nhưng nếu xét ra thì dùng đao sẽ có hiệu quả tốt hơn."
"Chú ý là phải dùng lực đạo mạnh, như vậy chém một đao xuống, cho dù người kia có phòng bị được thì cũng có thể làm tổn thương người khác."
"Ta chỉ học được chút da lông."
Trình Toa Toa thành thật nói:
"Có điều muốn dạy cho ngươi thì như vậy cũng đã đủ rồi, ngươi hãy chú ý nhìn xem, tổng cộng có hai chiêu, chiêu thứ nhất là vô ảnh đao, lúc xuất đao phải nhanh, nhìn giống như là tàn ảnh."
Xoát..xoát..xoát…
Đao gỗ tung bay trước mặt Tô Lâm An, nhanh như là tàn ảnh.
Đôi mắt Tô Lâm An lập tức sáng rực.
Đao pháp cơ sở của hắn đã đạt tới mức độ tông sư, đối với đao pháp cũng có thể phân tích ra một vài chỗ độc đáo, cho nên lúc Trình Toa Toa vừa đánh ra chiêu đầu tiên, hắn đã có thể nhận ra chỗ lợi hai của môn đao pháp này, so với đao thuật cơ sở thì tinh diệu hơn nhiều.
"Chiêu thứ hai, thái sơn áp đỉnh, chiêu thức này ta không thể nào bước vào nhập môn, bởi vì nó yêu cầu lực lượng quá lớn."
Trình Toa Toa nói, sau đó đánh một đao lên cọc người gỗ ở trước mặt.
"Rầm!"
Cọc người gỗ run rẩy.
"Nhìn đã hiểu chưa?"
"Ừ..ừ, để ta thử xem."
Cảm xúc trong lòng Tô Lâm An mênh mông, nhặt một cái đao gỗ khác lên để học.
...
Cách đó không xa, hôm nay Hồng lão dậy khá sớm, ông nằm dưới bóng mát gốc cây, ăn quả nho mà nương tử đưa cho, linh hoạt phun vỏ quả nho ra, nương tử Hà Thúy Phương lấy da vỏ quả nho đi, lại đưa đến một quả nho khác.
"Không ăn nữa."
Hồng lão nhàn nhạt nói, liếm liếm môi, hôm nay tâm tình của ông không tệ, còn đi chỉ điểm cho mấy tên đồ đệ luyện công.
Có điều sau khi ông nhìn thấy Tô Lâm An, lại thở dài nói:
"Thúy Phương, tên tiểu tử kia có cơ sở rất vững chắc."
"A, vậy sao?"
Hà Thúy Phương nhìn về phía Tô Lâm An, thấy Tô Lâm An và Trình Toa Toa đang nói chuyện phiếm, lại cười nói
"Hắn cùng vớ Toa Toa nói chuyện có vẻ rất hợp nhau."
"Luyện võ sao có thể dựa vào nói chuyện phiếm để tiến bộ được?"
Hồng lão bộ dáng hận sắt không thành thép nói:
"Mấy ngày hôm trước hắn đã lựa chọn Thiết Cốt Công."
"Xuất thân của hắn như thế nào?"
"Cũng bình thường, lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn, bộ dạng của hắn giống như là bệnh hiểm nghèo sắp chết rồi. Vốn dĩ ta đã khuyên hắn, bộ công pháp này không phải là người bình thường có thể luyện được, nhưng mà hắn không chịu nghe, ài, tiền đồ xa vời lắm."
"Đứa nhỏ này đúng là, vậy ngươi làm sư phụ, lại khuyên nhủ hắn thêm đi, ngày hôm qua ta nhìn thấy hắn tặng đồ cho Toa Toa, phỏng chừng là muốn cho Toa Toa chiếu cố mình thêm một chút, cũng là không dễ dàng gì."
"Nhưng hắn không chịu nghe khuyên bảo."
Hồng lão lẩm bẩm nói.
Hà Thúy Phương lại nói:
"Ngươi đã quên lúc người còn trẻ tuổi rồi à, ngươi còn dám nói như vậy, lúc đó ngươi cũng cứng đầu cứng cổ như vậy, nhất quyết phải tập năm môn công pháp cùng một lúc, nếu không phải khi đó có sư phụ của ngươi trông coi, thì ngươi có lẽ đã luyện phế rồi."
"Nhưng ta cũng không giống như hắn."
Hồng Vũ lắc đầu, thở dài một hơi:
"Thôi, ta lại đi khuyên nhủ hắn đi."
"Được, vậy ta đi pha trà cho ngươi."
"Vậy ngươi thuận đường lấy cho ta chút hạt dưa, đống hạt dưa đó đã mua vài ngày rồi, nếu không ăn sẽ bị mềm mất."
"Ừ."
Trong lúc họ đang nói chuyện, Tô Lâm An ở bên kia đã bắt đầu cầm đao luyện tập Cuồng Đao Trảm.
Hồng Vũ nhíu đôi mắt lại.
"Sao tên tiểu tử này học đao pháp lại nhanh như vậy?"
Hơn nữa, ông phát hiện dáng người của Tô Lâm An đã tốt hơn lúc trước rất nhiều, bình thường không có ai sẽ xuất hiện tình huống này, nếu có thì chỉ có một loại khả năng.
Thiết Cốt Công đã tiến vào chút thành tựu!
Ông vuốt cằm, càng nghĩ càng không thể tưởng tượng được, không khỏi đứng dậy đi về phía Tô Lâm An.
…
"Rầm!"
Bỗng nhiên cửa lớn bị người bên ngoài đẩy ra.
"Hồng sư phụ, Hồng sư phụ…"
Là một lão già bộ dáng giống như là một phú thương, phía sau lão ta có hai người hạ nhân đi theo.
"Thẩm lão gia."
Hồng Vũ nhận ra người này, vội vàng đi tới.
"Nửa đêm ngày hôm qua, trong tầng hầm nhà ta đã có hai gã hạ nhân bị chết, sau khi hộ vệ nhà ta phát hiện ra, hai gã hạ nhân kia lại đột nhiên sống lại! Chúng ta đã đóng cửa hầm vào trước..."
"Là thi biến."
Hồng Vũ nhíu mày nói.
"Hồng sư phụ, xin ngài cứu mạng với, cái thứ này ta sợ nó sẽ bay ra, còn có thể giết chết người nữa."
"Được, đợi ta thu thập một chút."
Hồng Vũ ném tâm tư phải kiểm tra cho Tô An Lâm sang một bên, sau đó nhanh chóng chọn năm vị sư huynh, đoàn người rời khỏi nơi này.