Chương 86 - Bảng Hiệu
"Một trong những đệ tử của Đại Lực võ quán tên là Vương Viêm, hắn ta tuy còn rất trẻ nhưng thực lực rất khó lường. Hắn đã tu luyện được tới luyện thể tầng thứ ba chỉ trong vòng có ba tháng và được quán chủ của Đại Lực võ quán là Hồng Vũ đánh giá cao. Ta nghe nói rằng gần đây sức mạnh của hắn ta lại có sự tăng lên, nên nhiều gia tộc lớn đều muốn mời chào hắn ta."
"Người này từng ở chỗ này nhận qua ba lần nhiệm vụ, đều hoàn thành rất tốt nên khách hàng rất hài lòng."
"Hắn ta nếu ra tay thì sẽ có sức ảnh hưởng lớn nên chắc chắn sẽ thàng công."
Lập tức trong lòng của Tưởng Tiểu Diệp hơi động.
Tuy nhiên, khi nàng thấy rằng cần đưa trước năm trăm lượng bạc làm đặt cọc để mời Vương Viêm ra tay, nàng lập tức rụt tay trở về.
"Ta chỉ là mời một người để thương lượng mà không phải là đi đánh nhau đâu cần phải bỏ ra nhiều bạc như vậy chứ?"
Tưởng Tiểu Diệp hơi do dự. Một mặt, dù gia đình của nàng đã kiếm được một số bạc trong những năm qua, nhưng phần lớn đều đã được đầu tư ra ngoài, chẳng hạn như thuê thêm người làm, mở rộng ngành nghề và mua một vài mảnh đất để xây dựng nhà ở, nên trong gia đình không có nhiều bạc để không.
Mặt khác, nàng lo lắng rằng việc thương lượng sẽ không đi đến kết quả như mong muốn và việc trả nhiều bạc như vậy sẽ không có lợi.
…
"Tiểu Diệp à, Vương Viêm là người lấy giá rẻ nhất trong số các võ giả hàng đầu ở đây đó. Sau này chờ thực lực của hắn ta lại tăng lên, giá để mời hắn ta ra tay có thể sẽ còn đắt hơn nữa đấy."
Thẩm Dung cố gắng hết sức để thuyết phục nàng ta lựa chọn Vương Viêm.
Thẩm Dung làm điều này không phải vì vấn đề làm ăn, mà nàng ta chỉ cảm thấy Tưởng Tiểu Diệp đáng thương và muốn giúp đỡ nàng với những lời khuyên của mình. Vì nàng đã từng gặp Vương Viêm, hắn ta thực sự đáng tin cậy, hắn ta kết giao rất nhiều bạn bè ở bên ngoài nên đám cướp đó chắc chắn sẽ nể mặt của hắn.
"Đợi ta xem những bảng hiệu khác một chút đã rồi tính sau."
Tưởng Tiểu Diệp chưa quyết định ngay. Vì nàng ta thấy có một vài bảng hiệu ở bên cạnh giá cả cũng không đắt.
Ví dụ, có một số người có thể được mời chỉ với giá năm mươi lượng bạc.
Nàng ta suy nghĩ lại, dù sao nàng cũng chỉ là mời người ta đi thương lượng mà thôi, nếu như thương lượng thất bại thì đám cướp cũng sẽ không làm gì với một võ giả cả.
"Vậy ngươi xem một chút đi."
Thẩm Dung đành chịu, các võ giả thuộc tầm trung gần đây rất là bận rộn, bởi vậy bảng hiệu của họ đều bị úp vào trên tường, nên hiện tại không có bao nhiêu người có thể cho Tưởng Tiểu Diệp lựa chọn cả.
Trên tường tuy còn có khá nhiều võ giả tầm thấp, nhưng theo ý kiến của nàng, đám cướp đó đều là người kiếm ăn trên lưỡi đao. Cho nên nếu chọn một võ giả tầm thấp để đi thương lượng, nàng sợ rằng sẽ không thể nào đạt được kết quả tốt như mong muốn.
“Người này thì thế nào?”
Tưởng Tiểu Diệp chú ý tới một tấm bảng hiệu.
Trên đó viết: Hai huynh đệ Mã Lực và Mã Đông, đệ tử của Đại Lực võ quán.
Hai người mà chỉ mới có năm mươi lượng bạc, rất rẻ.
Bảng hiệu này có vẻ như là một lựa chọn tốt đối với nàng lúc này.
Vì các bảng hiệu khác thì rẻ nhất giá cũng phải năm mươi lượng bạc một người.
Hai người đi thương lượng thì chắc là tốt hơn một người nhỉ? Cũng không phải là mời họ đi để đánh nhau mà chỉ để thương lượng với đám cướp thôi.
Dù họ thương lượng với đám cướp có thất bại đi nữa, đám cướp cũng sẽ không thể khi không lại đi hại người khác được, dù sao bọn chúng cũng vì bạc mà thôi, bọn chúng nếu làm như vậy chẳng lẽ không muốn lấy tiền chuộc nữa hay sao?
Phải nói rằng, Tưởng Tiểu Diệp suy nghĩ cũng có lý.
Thẩm Dung nhìn về phía bảng hiệu của Mã Lực rồi gật đầu:
"Hai huynh đệ vừa mới vào nghề này không lâu, độ uy tín cũng không có vấn đề gì, mà lại còn đi lại gần gũi với công tử của nhà họ Từ là Từ Cẩm Niên nữa. Từ công tử từng chính miệng nói rằng sau khi hai huynh đệ này học thành tài thì sẽ được vào Từ gia để làm việc."
"Vậy thì ta sẽ chọn họ."
Thẩm Dung cười nói:
"Được, để ta sai người đi võ quán tìm bọn hắn.”
Sau đó, Thẩm Dung lập tức sai người hầu đi tới võ quán Đại Lực.
Nhưng gã người hầu đi ra ngoài chưa được bao lâu, hắn ta lại vội vàng quay về.
"Chủ nhân, hai huynh đệ Mã Lực và Mã Đông vừa mới tới đây, họ còn dẫn theo một tên đệ tử mới, họ nói là cũng tới đây để nhận nhiệm vụ."
Thẩm Dung cười với Tưởng Tiểu Diệp rồi nói:
“Thật là trùng hợp, họ đều tới chỗ này, vậy ngươi đi mời họ đến căn phòng bên trái đi.”
"Vâng, chủ nhân."
"Tưởng tiểu thư, chúng ta hãy đi tới căn phòng đó trước nào."
“Được.”
Trong tay Tưởng Tiểu Diệp nắm thật chặt một chiếc khăn tay, khi nàng nhìn thoáng qua bên ngoài thì trong lòng nàng hơi băn khoăn lo lắng một chút, sau đó nàng đi theo Thẩm Dung vào căn phòng.