Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 89 - Đàm Phán

Chương 89 - Đàm Phán


Vương Viêm ôm quyền bước ra ngoài. Lúc này Thẩm Dung vừa khéo dẫn theo Tô An Lâm ở ngoài, Vương Viêm thấy Tô An Lâm thì hơi ngạc nhiên. Nhưng không nói gì nhiều, bây giờ thân phận hắn cao quý, hắn cũng chẳng thèm bắt chuyện với một số sư đệ trong võ quán. Dù sao hiện nay người mà hắn quen biết đều là con cháu của những gia tộc lớn.
“Tưởng tiểu thư, bàn bạc thế nào rồi?”
Thẩm Dung dẫn Tô An Lâm vào phòng, Tưởng Tiểu Diệp bất đắc dĩ:
“Chẳng những Vương công tử không chịu lấy rẻ hơn còn đòi sáu trăm lượng, năng lực của nhà ta có hạn.”
Thẩm Dung nói:
“Vị này là Tô công tử, vừa nãy ngươi cũng đã gặp rồi, hắn nói có thể giúp người bàn bạc.”
Tô An Lâm ôm quyền:
“Ta muốn hỏi một chút, nếu bàn bạc thành công ngươi có thể cho ta thêm bao nhiêu ngân lượng?”
Tưởng Tiểu Diệp do dự:
“Tô công tử ý của ngươi là...”
“Ba phần lợi nhuận.”
Tô An Lâm cũng không khách sáo:
“Ví dụ có thể rẻ hơn một trăm lượng, ngươi đưa ta ba mươi lượng, một ngàn lượng thì đưa ta ba trăm lượng, thế nào?”
Tưởng Tiểu Diệp gật đầu, điều kiện này không quá đắt:
“Nhưng ta không muốn cha và đệ đệ mình gặp chuyện.”
“Điều đó là đương nhiên.”
“Ừm, thực ra chỉ mong ngươi đi đàm phán, nếu thấy không ổn, tính mạng của ngươi quan trọng hơn, không cần chọc giận mấy người đó.”
“Chuyện này ta biết.”
Thẩm Dung thấy hai người trò chuyện khá tốt, cười bảo:
“Vậy ta chuẩn bị biên lai, hai người ký tên đóng dấu.”
“Làm phiền rồi.”
Thẩm Dung ra ngoài chuẩn bị, thực ra Vương Viêm vẫn đang đợi trước cửa. Hắn cố ý xem những nhiệm vụ này, thỉnh thoảng lại nhìn vào phòng của Tưởng Tiểu Diệp, thực ra trong lòng cũng rất để ý đến nhiệm vụ đó. Gần đây ra ngoài xã giao nhiều, hắn chi tiêu không ít. Nhất là vì muốn theo đuổi cô nương Vương gia mà hắn xài tiền như nước, cho nên hắn rất cần số tiền này. Thấy Thẩm Dung ra ngoài, Vương Viêm giả vờ thuận miệng nói:
“Thẩm tỷ, ta ở đây chờ Tưởng tiểu thư suy nghĩ, nàng suy nghĩ thế nào rồi?”
Thẩm Dung ngạc nhiên đáp:
“Vừa rồi sư đệ Tô An Lâm của ngươi vào trong, hắn đã đồng ý chuyện của Tưởng tiểu thư rồi.”
“Sư đệ ta?”
Vương Viêm cau mày:
“Hắn mới vào võ quán không lâu, chẳng biết đã tiến vào rèn thể tầng một chưa mà giờ đã nhận nhiệm vụ rồi?”
Trong lòng hắn tức giận, vốn dĩ hắn đang ra vẻ muốn kiếm thêm một trăm lượng. Thầm nghĩ nếu Tưởng tiểu thư không chịu hắn có thể mượn cớ, ví dụ như quen thêm người bạn gì đấy rồi cũng sẽ đồng ý. Dù sao cũng chỉ là đàm phán, hắn đi qua đó một chuyến, người ta không chịu thì thôi, hắn cũng khơi khơi kiếm được năm trăm lượng, vô cùng hoàn hảo. Ai ngờ lại bị người ta giành trước, lại còn là sư đệ của mình.
“Vương công tử, chuyện này thì ta không biết.”
Thẩm Dung cười nhạt, nàng nhìn ra ban nãy Vương Viêm chỉ ra vẻ, có chút khó chịu với hành vi này của hắn.
“Thẩm tiểu thư, thật sự không dám giấu, thực lực của sư đệ ta không cao, đi tìm Một Cái Tai đơn thuần là chịu chết.”
“Chỉ là đàm phán thôi, ta nghĩ Tô An Lâm huynh đệ tự biết nặng nhẹ, ta đi lấy biên lai trước.”
Ánh mắt Vương Viêm lóe lên, đây là bị giành trước rồi? Một lúc sau, Tô An Lâm và Tưởng Tiểu Diệp ký xong biên lai. Thẩm Dung cất biên lai lại, gật đầu nói:
“Tô huynh đệ, theo quy định ngươi phải nộp năm mươi lượng để thế chấp.”
“Được.”
Tô An Lâm biết quy định này, lấy ra một tờ ngân phiếu năm mươi lượng. Thẩm Dung nói:
“Ta là phía trung gian giữa hai người, tiền nhiệm vụ của Tưởng tiểu thư ở chỗ ta, Tô huynh đệ giải quyết xong chuyện này đến chỗ ta lấy tiền nhiệm vụ là được.”
Chỗ của họ rất chính quy cũng vì muốn làm ăn lâu dài. Nếu không hở chút xảy ra chuyện lừa gạt người ta, ai còn dám đến nữa?
“Được.”
Tô An Lâm gật đầu.
“Ừm, lát nữa ngươi theo ta về nhà một chuyến, bàn bạc tỉ mỉ hơn.”
Tưởng Tiểu Diệp mỉm cười dịu dàng với Tô An Lâm. Dù cảm giác Tô An Lâm cho nàng không phải là võ giả tốt nhất nhưng trước mắt cũng không còn cách nào. Nghĩ đến việc chỉ đến đó đàm phán, nàng cảm thấy cũng ổn rồi. Tô An Lâm theo Tưởng Tiểu Diệp ra ngoài, trông thấy hai huynh đệ Mã gia phía trước, bọn họ đang nói chuyện với Vương Viêm. Hai người cũng cảm thấy kỳ lạ, trước giờ Vương Viêm không thèm bắt chuyện với người khác, hôm nay là lần đầu tiên trò chuyện với họ, còn hỏi một số chuyện của Tô An Lâm nữa.
“Sư đệ, ngươi...nhận rồi à?”
Mã Lực thấy Tô An Lâm và Tưởng Tiểu Diệp đi chung với nhau lập tức hiểu ngay.
“Đúng vậy, ta cảm thấy có thể thử xem.”
Tô An Lâm không muốn giải thích nhiều, dù sao huynh đệ Mã gia cũng từ bỏ nhiệm vụ này, hắn không tính là cướp đoạt chuyện làm ăn của người ta. Ngược lại sắc mặt Vương Viêm xanh mét.
“Tô An Lâm, kẻ bắt cóc người nhà của Tưởng tiểu thư là Một Cái Tai, chắc không phải Một Cái Tai là ai mà ngươi cũng không biết đấy chứ?”
Vương Viêm nói thẳng:
“Ngươi thật sự cho rằng chỉ đến đó đàm phán thôi sao?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất