Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 90 - Người Trung Gian

Chương 90 - Người Trung Gian


Tô An Lâm đáp:
“Sư huynh, ta đã cân nhắc quan hệ trong đó, xin ngươi yên tâm.”
“Ta chẳng có gì không yên tâm cả, chỉ là không muốn ngươi làm lỡ chuyện lớn của Tưởng tiểu thư, đừng để đến lúc đó ngươi chết thế nào cũng không biết.”
Giọng nói Vương Viêm chanh chua, cực kỳ khó chịu. Tô An Lâm cau mày:
“Chuyện đó không cần sư huynh nhọc lòng.”
“Hừ!”
Vương Viêm phất tay áo, quay đầu bỏ đi.
“Chuyện này…”
Mã Lực ngơ ngác nhìn cảnh này, Vương Viêm giận rồi?
“Hắn không sao đấy chứ?”
Tưởng Tiểu Diệp hỏi.
“Không sao, chúng ta đi thôi.”
Tô An Lâm nói:
“Ta cần phải tìm hiểu đi như thế nào.”
“Được.”
Tô An Lâm nói với huynh đệ Mã gia:
“Sư huynh, ta đi trước nhé.”
“Ơ…được, ngươi phải cẩn thận đó.”
“Yên tâm, chờ ta làm xong chuyện này sẽ mời các ngươi ăn cơm.”
“Ăn cơm gì chứ, Tô huynh đệ, lần sau gặp ngươi sợ là bọn ta phải đốt tiền giấy cho ngươi rồi.”
Nhìn bóng lưng của Tô An Lâm, Mã Lực thương tiếc lắc đầu.
“Tô công tử, vừa rồi hình như ngươi đã đắc tội sư huynh của mình.”
Trên đường đi, Tưởng Tiểu Diệp không nhịn được lên tiếng.
“Nếu ta sợ đắc tội sẽ không nhận nhiệm vụ này của ngươi.”
Sắc mặt Tô An Lâm thản nhiên. Đùa à, phía huyện Lâm Nghiễm chẳng biết hắn đã giết bao nhiêu người lợi hại hơn Vương Viêm. Nếu hắn sợ hắn ta, vậy uổng công hắn lăn lộn. Thấy dáng vẻ bình tĩnh của Tô An Lâm, Tưởng Tiểu Diệp hoảng hốt. Cảm giác an toàn đáng chết này đang tràn ngập cả người nàng. Có vẻ như Tô An Lâm công tử chẳng phải người không có đầu óc, nói không chừng hắn thật sự có thủ đoạn cũng nên? Đi hơn một canh giờ, cuối cùng đã đến nhà họ Tưởng. Một tòa nhà lớn ở ngoại ô thành tây.

Trên đường đi, Tưởng Tiểu Diệp lại tỉ mỉ kể cho Tô An Lâm nghe một số việc. Sau khi vào nhà, Tô An Lâm liếc nhìn khoảnh sân, khoảnh sân này rất rộng, đặt từng cái giá lớn, bên trên đang phơi không ít vải vóc đủ màu.
“À, vốn dĩ nhà ta nhận một đơn hàng phải gửi lô vải này ra ngoài, bây giờ xảy ra chuyện kia không biết phải làm sao nữa.”
Tưởng Tiểu Diệp nói đoạn, mẫu thân của nàng và hai người công nhân cũng đi đến. Sau khi biết Tô An Lâm muốn cứu người, lão thái thái trực tiếp quỳ lạy Tô An Lâm.
“Lão thái thái không cần như vậy.”
Tô An Lâm vội vàng đỡ lão thái thái lên. Sau khi cả nhà muôn vàn cảm kích, Tô An Lâm và Tưởng Tiểu Diệp bắt đầu bàn chuyện chính. Đầu tiên là tuyến đường đến núi Xà. Tưởng Tiểu Diệp nói:
“Ta biết một người trung gian, chính hắn đã truyền lời cho ta việc Một Cái Tai đòi tiền chuộc, ta đã nói với hắn bảo hắn dẫn ngươi lên núi.”
“Được.”
Tô An Lâm gật đầu:
“Bên kia có bao nhiêu người?”
“Nghe nói có mười mấy người, cũng có người nói là hơn một trăm...”
Tưởng Tiểu Diệp do dự một lúc, nàng cũng chỉ nghe tin đồn, hoàn toàn không hiểu rõ.
“Được, vậy ngươi nói với người trung gian ngày mai ta đợi trước cửa nhà ngươi, sáng sớm ta sẽ đến.”
“Được được.”
Tô An Lâm quay đầu rời đi, hắn phải trở về chuẩn bị một chút. Trước tiên phải đi chợ mua chút cỏ khô, sau khi chở về nhà sẽ cho ngựa ăn. Lúc này đã là chạng vạng tối, Tô Ngọc Ngọc đang hầm canh thịt, mùi thơm xộc vào mũi. Tô An Lâm ở trong phòng vung đao, không ngừng nâng cao độ thành thạo của cuồng đao trảm.
“Họ tên: Tô An Lâm, đẳng cấp 4.”
“Thanh máu: 75/75+.”
“Giá trị kinh nghiệm: 810/1100”
“Điểm thuộc tính: 1 điểm (100 điểm giá trị kinh nghiệm có thể đổi 1 điểm thuộc tính.)”
“Công pháp: Đao thuật cơ bản. (Tông sư+)”
“Công pháp: Đại đao thiết cốt, thiết cốt. (Đại sư+)”
“Công pháp: Phượng vũ cửu thiên. (Tiểu thành) Độ thành thạo 110”
“Công pháp: Cuồng đao trảm. (Nhập môn) Độ thành thạo 20”
Luyện tập một lúc, Tô An Lâm cau mày, hắn thấy luyện với không khí độ thành thạo tăng lên quá chậm. Hắn nghĩ đến cọc gỗ trong võ quán, may mà hôm qua đã hỏi thăm thợ mộc bên cạnh đặt làm cọc gỗ, chờ cọc gỗ chuyển đến độ thành thạo sẽ tăng nhanh thôi. Hắn đang suy nghĩ chợt có người gõ cửa, kà thợ mộc khoảng bốn mươi tuổi, sau lưng có hai chiếc xe, thì ra hắn đã làm xong cọc gỗ rồi. Hai người nhấc cọc gỗ vào đặt ở một góc bên ngoài, sau khi cố định xong, Tô An Lâm trả hết phần ngân lượng còn lại. Nhấc đao lên, dùng sống đao chém vào cọc gỗ.
“Độ thành thạo +2.”
“Độ thành thạo +2.”
Quả nhiên tốc độ tăng trưởng của độ thành thạo đã nhanh hơn. Chiêu thức thứ nhất của cuồng đao trảm càng lúc càng tinh xảo, mỗi đao mỗi thức đều hiện lên trong đầu hắn. Sau khi độ thành thạo lên đến 100 đã xuất hiện điều bất ngờ. Trong lúc mơ hồ hắn cảm giác đao thuật cơ bản đã đạt đến cấp tông sư, một vài chiêu thức trong đó đều có hiệu quả tương tự như cuồng đao trảm, giống như có thể kết hợp lại với nhau vậy.
“Lẽ nào là do đao thuật cơ bản đã đến cấp tông sư, cho nên đao thuật này có thể thấu hiểu hòa hợp với những đao thuật khác, kết hợp cùng nhau sao?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất