Chương 475: liễu vô âm
Một người liên tiếp đánh bại ba thiên tài, đây là khái niệm gì?
Gần như tương đương Phương Lâm bằng vào lực lượng của mình, đã quét ngang thiên tài của một quốc gia.
Nhất là một trận chiến với Trần Vũ này. Phương Lâm thể hiện ra thực lực, khiến cho bất luận kẻ nào ở đây đều không có lý do để chất vấn hắn.
Không có người cảm thấy Trần Vũ yếu. Ngược lại, Trần Vũ xem như là một người có thực lực vô cùng mạnh mẽ ở bên trong cuộc thi đấu ba nước lần này. Ở trước khi bắt đầu, hắn đã được rất nhiều người coi trọng, là cường giả đứng đầu không kém gì với Triệu Thần Cơ và Dương Huyền Phong.
Nhưng thật không ngờ, Càn quốc này còn ẩn giấu tên Phương Lâm biến thái như vậy. Không nói đến hắn liên tiếp đánh bại hai người thiên tài Mạnh quốc, nhưng ngay cả Trần Vũ đều thua ở trong tay hắn. Sau trận chiến này, sợ rằng danh tiếng của Phương Lâm sẽ vang vọng trong hạ tam quốc.
Mà lại, thanh danh lần này thì là thể hiện ở trên thực lực võ đạo, không giống trước đó là thể hiện ở trên phương diện đan đạo.
- Ta vẫn luôn nghĩ Vân quốc là quốc gia mạnh nhất trong cuộc thi đấu ba nước lần này. Nhưng bây giờ xem ra, tình huống hoàn toàn không phải như vậy.
- Ta cũng hoàn toàn đoán sai, còn tưởng rằng lần này Mạnh quốc sẽ có biểu hiện rất chói mắt, ai ngờ lại rác rưởi như thế.
- Lần này, Càn quốc đúng là tàng long ngọa hổ, hoàn toàn không ngờ được.
- Phương Lâm này luyện đan đã lợi hại, thực lực võ đạo cũng mạnh như vậy, thật sự là biến thái.
- Đã là thiên tài đan đạo, còn là thiên tài võ đạo, gia hỏa này có chút kinh khủng.
- Các ngươi đừng quên. Đến bây giờ Càn quốc còn có một người chưa hiện thân.
- Đúng vậy. Hiện tại Càn quốc chỉ có hai người đã đánh cho Vân quốc và Mạnh quốc thê thảm vậy. Một người nữa sẽ không là vương bài được bọn họ ẩn tàng chứ?
- Rất có thể.
Rất nhiều võ giả quan sát cuộc chiến đều đang bàn luận ầm ĩ, đối với thực lực của Càn quốc lần này đều cảm thấy sợ hãi thán phục, đối với thực lực Phương Lâm thể hiện ra càng khiếp sợ không thôi.
Một người thiên tài ở đan đạo và võ đạo đều kinh người như thế, ngày sau sẽ có tiền đồ rộng lớn như thế nào? Ai cũng không cách nào tưởng tượng được. Ở hạ tam quốc dường như đã cực kỳ lâu chưa từng xuất hiện dạng thiên tài thế này, đến mức mọi người còn có phần không kịp phản ứng. Rốt cuộc Phương Lâm là luyện đan sư hay là võ giả vậy.
Đương nhiên, hiện tại cuộc thi đấu ba nước còn chưa kết thúc. Vân quốc còn có hai người thiên tài không có xuất thủ, Càn quốc cũng còn có một người không có hiện thân. Ai cũng không nói chắc được, là Càn quốc cười đến cuối cùng, hay là Vân quốc cường thế đăng đỉnh.
Nhưng ở đại đa số người xem ra, Vân quốc còn lại hai người thiên tài, trong đó thực lực của Triệu Thần Cơ vẫn là đáng giá chú ý.
Ở trước khi cuộc thi đấu ba nước bắt đầu một khoảng thời gian, rất nhiều người đều đã bàn luận xem ai là thiên tài đứng đầu hạ tam quốc.
Có không ít võ giả thiên tài đều được người ta nhắc đến, nhưng nhắc đến nhiều nhất, tranh luận ít nhất, tuyệt đối là Triệu Thần Cơ.
Không có nguyên nhân khác, Triệu Thần Cơ đã từng giao chiến với Trần Vũ một lần, kết quả là Trần Vũ thua.
Mặc dù lần giao thủ kia đã là một năm trước, thực lực của Trần Vũ đã sớm cường hãn hơn, nhưng Triệu Thần Cơ cũng tương tự mạnh lên, mà lại từ đó về sau không còn có xuất thủ qua. Cho dù là hoàng thất Vân quốc, đều có rất ít người biết rõ Triệu Thần Cơ có thực lực như thế nào.
Hiện tại, mặc dù Trần Vũ bại bởi Phương Lâm. Nhưng Vân quốc còn có một Triệu Thần Cơ không có xuất thủ, còn một Liễu Vô Âm cũng thâm bất khả trắc, kết quả cuối cùng như thế nào, ai cũng khó mà nói được.
Phương Lâm về đến chỗ đám người Càn quốc, có hơi mỏi mệt ngồi xuống đất. Lúc đánh một trận với Trần Vũ, hắn cũng phải hao hết khí lực mới gian nan giành chiến thắng.
Mà lại nếu không có Thi Nhân Sâm nghìn năm trợ giúp, muốn thắng được Trần Vũ, sợ là sẽ càng khó khăn hơn.
Mặc dù đám người Càn quốc vui sướng trong lòng, nhưng đều không quấy rầy Phương Lâm, để hắn nghỉ ngơi cho tốt. Dù sao hắn đấu một trận với Trần Vũ này cũng rất gian nan, bọn họ cũng đều nhìn vào trong mắt.
- Dương huynh, sau đó ta sợ là không tiếp tục xuất thủ được nữa.
Phương Lâm nhìn Dương Huyền Phong nói.
Dương Huyền Phong nhẹ gật đầu, Phương Lâm một người lại giải quyết ba người thiên tài trẻ tuổi, trong đó còn có nhân vật khó giải quyết như Trần Vũ, nếu như để Phương Lâm tiếp tục xuất thủ, cũng thật sự là không nói được.
- Sau đó cứ giao cho ta.
Dương Huyền Phong nói, liền đi ra ngoài.
Nhìn thấy Dương Huyền Phong ra sân, mọi người đều lập tức lấy lại tinh thần, nhao nhao nhìn về phía Dương Huyền Phong, muốn biết hắn sẽ giao chiến với người nào.
Là Triệu Thần Cơ? Hay là Liễu Vô Âm?
Mà theo như mọi người suy nghĩ, họ càng hi vọng nhìn thấy Dương Huyền Phong và Triệu Thần Cơ giao chiến. Dù sao họ đều là Đại hoàng tử của hoàng thất hai nước, nếu như đối đầu, tuyệt đối sẽ phát sinh tranh đấu kịch liệt nhất, kết quả thắng bại cũng sẽ ảnh hưởng đến vấn đề Càn quốc và Vân quốc ai mạnh ai yếu.
Nhìn thấy Dương Huyền Phong ra sân, Triệu Thần Cơ cũng lộ ra một chút chiến ý trong hai mắt. Mặc dù Dương Huyền Phong còn chưa mở miệng, nhưng dường như hắn đã không đợi được muốn đánh một trận với Dương Huyền Phong.
Liễu Vô Âm lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt, giống như hoàn toàn không quan tâm Dương Huyền Phong muốn khiêu chiến mình hay là Triệu Thần Cơ, dường như coi mình không liên quan gì đến cuộc thi đấu ba nước này.
Chỉ thấy Dương Huyền Phong đi đến giữa sân, ở trong sự chú ý của mọi người, mở miệng nói:
- Liễu Vô Âm, đánh với ta một trận.
Xôn xao!
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao, vô số người lộ ra vẻ ngoài ý muốn, cho dù là chỗ Càn quốc đều có không ít người rất kinh ngạc.
Dương Huyền Phong lại không lựa chọn khiêu chiến Triệu Thần Cơ, mà là lựa chọn Liễu Vô Âm, đây là tình huống như thế nào?
Sắc mặt Triệu Thần Cơ lập tức âm trầm, Dương Huyền Phong lại không muốn giao chiến với mình?
Liễu Vô Âm lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, nhưng cũng không nói thêm cái gì, rất thong dong đi đến giữa sân.
- Vân quốc Liễu Vô Âm.
Liễu Vô Âm nhẹ nhàng nói.
- Càn quốc Dương Huyền Phong.
Dương Huyền Phong trả lời, nhưng thật ra trong lòng lại có hơi buồn bực.
Dương Huyền Phong cũng rất muốn chiến một trận với Triệu Thần Cơ. Mặc dù Triệu Thần Cơ rất mạnh, nhưng Dương Huyền Phong cũng có lòng tin đánh một trận.
Nhưng Phương Lâm đã nói, Hàn Hiểu Tinh rất nhanh sẽ đến đây. Hơn nữa Triệu Thần Cơ cũng là đối thủ mà Hàn Hiểu Tinh sớm đã dự định, Dương Huyền Phong hắn không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn giao chiến với Liễu Vô Âm.
Cũng không phải là Dương Huyền Phong xem thường Liễu Vô Âm. Mà là so với Triệu Thần Cơ, bất luận nhìn Liễu Vô Âm thế nào, cũng không có tính khiêu chiến bằng Triệu Thần Cơ.
- Vì sao ngươi muốn giao thủ với ta?
Liễu Vô Âm mở miệng hỏi.
Khóe miệng Dương Huyền Phong co giật, chẳng lẽ ta lại nói Triệu Thần Cơ bị người đặt trước, ta không có cách nào chỉ có thể giao thủ với nàng sao?
- Chỉ là rất hiếu kì, ngươi thân là một giới võ giả tán tu, lại có thể đại biểu Vân quốc đến xuất chiến.
Lập tức, Dương Huyền Phong chỉ có thể nói như vậy.
Liễu Vô Âm nhìn chằm chằm vào Dương Huyền Phong, giống như là biết được Dương Huyền Phong nghĩ một đằng nói một nẻo.
Dương Huyền Phong không có nhiều lời, làm ra tư thế xin mời, ra hiệu Liễu Vô Âm xuất thủ trước.
- Ngươi nhất định phải để ta xuất thủ trước sao?
Liễu Vô Âm lộ ra nụ cười.
Dương Huyền Phong nhẹ gật đầu.
Liễu Vô Âm không nói gì, sau một khắc, nàng lập tức xuất thủ.
Nàng vừa ra tay, lập tức khiến sắc mặt Dương Huyền Phong thay đổi.
Chỉ thấy Liễu Vô Âm đánh ra một chưởng, chưởng phong lăng lệ, mặc dù động tác cũng không nhanh, nhưng lại để Dương Huyền Phong có một loại cảm giác không có chỗ nào có thể trốn.
Trang 238# 2