Chương 478: từ trên trời nhảy xuống
Toàn bộ quảng trường yên tĩnh im ắng, mọi người đều trừng mắt lớn trừng mắt nhỏ, từng đôi mắt nhìn về phía Dương Huyền Phong ở trên sân.
Không hề nghi ngờ, trừ khi là mù lòa, nếu không người sáng suốt đều nhìn ra được, trận đọ sức này, Dương Huyền Phong đã giành được thắng lợi cuối cùng.
Dương Huyền Phong vẫn còn đứng ở trong sân rộng, mặc dù bộ dáng thê thảm, nhưng còn duy trì tỉnh táo.
Ngược lại, Liễu Vô Âm bị đánh ra bên ngoài sân không nói, cả người đều đã ngất đi, hiển nhiên thương thế càng nghiêm trọng hơn so với Dương Huyền Phong.
Thắng bại, nhìn qua là thấy ngay.
Bên phía Càn nước, trong lúc đó bộc phát ra một tràng hoan hô, nhất là đám người hoàng thất càng kích động không thôi.
Dương Huyền Phong thắng, chiến thắng kình địch Liễu Vô Âm này. Hắn đã chứng minh thực lực của mình, cũng thể hiển rõ ràng thực lực của hoàng thất Càn quốc.
Ngược lại, bên phía Vân quốc thì đầy âm u đầy tử khí, không ít võ giả Vân quốc đều lộ vẻ mặt không cam lòng, hận không thể tự mình ra sân đi vãn hồi bại cục.
Đáng tiếc, bại cục đã định, dù cho trong lòng đám người Vân quốc có nhiều phần không cam lòng, cũng không làm được chuyện gì.
Lúc này, đã có người của hoàng thất Vân quốc cõng Liễu Vô Âm đang hôn mê trở về, sau khi cho nàng ăn vào mấy viên đan dược, lúc này mới chậm rãi tỉnh lại.
Lúc nàng thanh tỉnh, lại nhìn về phía Dương Huyền Phong ở giữa sân, trong mắt có một chút ảm đạm.
Mình cuối cùng vẫn phải bại bởi thiên tài xuất thân từ hoàng thất.
Không có ai biết, Liễu Vô Âm vì cuộc thi đấu ba nước lần này, đã phải cố gắng rất nhiều, đạt sau khi được Vân quốc chọn làm thành viên chính thức, cõi lòng nàng đã đầy chờ mong, muốn ở trên cuộc thi đấu ba nước đánh bại thiên tài quốc gia khác, để chứng minh chính mình.
Liễu Vô Âm muốn chứng minh, cho dù không có một xuất thân tốt, cũng không thua bất luận kẻ nào.
Đáng tiếc, một trận chiến với Dương Huyền Phong này, Liễu Vô Âm thua, cũng khiến cho tín niệm của nàng sinh ra dao động.
Có phải là, thiên tài tán tu thật sự vĩnh viễn không phải là đối thủ của thiên tài thế lực lớn sao?
Đắng chát, thất bại, thất lạc... những cảm xúc phức tạp bao phủ ở trong lòng Liễu Vô Âm, nét mặt của nàng nhìn như bình tĩnh, kì thực không phải bình tĩnh.
- Ai, ngươi đã tận lực rồi.
Triệu Trấn Long nói lời an ủi.
Liễu Vô Âm không nói gì, nàng càng hi vọng thu hoạch được một trận thắng lợi tuyệt đối, mà không phải một trận thất bại cực kì chật vật.
Dương Huyền Phong dùng trường thương chống đỡ thân thể, nhìn Liễu Vô Âm.
- Ngươi rất mạnh, ta chờ lần sau lại giao chiến với ngươi.
Dương Huyền Phong nói, lập tức được người của hoàng thất Càn quốc dìu xuống.
Liễu Vô Âm nghe vậy, cười khổ một tiếng, mình rất mạnh sao? Hoàn toàn chính xác, mình đích thực rất mạnh, thế nhưng...
Dương Huyền Phong ngươi càng mạnh!
- Thắng rất tốt.
Nhìn thấy Dương Huyền Phong được người đỡ trở về, Phương Lâm vừa cười vừa nói.
Dương Huyền Phong lắc đầu, quả thực không muốn nói chuyện, đây cũng gọi là thắng rất đẹp sao? Mình gần như đã bù nửa cái mạng vào, kết quả cũng chỉ là thắng thảm mà thôi, thật sự là cùng với từ xinh đẹp hoàn toàn không dính dáng.
- Sau đó chúng ta đều có thể nghỉ ngơi.
Phương Lâm uể oải nói.
Dương Huyền Phong ngồi ở một bên, nói:
- Hàn Hiểu Tinh vẫn chưa đến sao?
Phương Lâm cười thần bí:
- Nhanh thôi.
Chỗ Vân quốc, Liễu Vô Âm đang chữa thương, mà tam đại thiên tài của Vân quốc, đã có hai người bị đánh bại, chỉ còn lại người cuối cùng --- Triệu Thần Cơ.
Không ít ánh mắt của mọi người đều nhìn Triệu Thần Cơ. Hiện tại, áp lực trên người Triệu Thần Cơ so với núi còn lớn hơn, Trần Vũ và Liễu Vô Âm đều thua, bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, có thể nói là tấm màn che sau cùng của Vân quốc.
Nếu như muốn lấy lại danh dự. Vậy Triệu Thần Cơ nhất định phải lực áp quần hùng, làm được bất bại chân chính.
Thế nhưng hiện tại, người có thể cùng với Triệu Thần Cơ đánh một trận. Bất luận là Phương Lâm, hay là Dương Huyền Phong, dường như cũng đều có tư thái vô địch.
Phương Lâm quét ngang Hoàng Hạo Sơn, Ngọc Tâm hai đại thiên tài Mạnh quốc, lại dùng thực lực khó có thể tưởng tượng đánh bại Trần Vũ, có thể nói là nhân vật chói mắt nhất trong cuộc thi đấu ba nước hiện nay, không ai sánh nổi với hắn.
Về phần Dương Huyền Phong, mặc dù chỉ xuất thủ hai lần. Nhưng một lần cường thế đánh bại Đại hoàng tử Mạnh quốc Mạnh Lãng Thiên, vừa rồi lại đánh bại Liễu Vô Âm, đã cho thấy thực lực kinh người.
Nếu như hai người này đặt ở trong cuộc thi đấu ba nước lần trước, đều có thể nói là lực áp quần hùng.
Lần này, cuộc thi đấu ba nước lại xuất hiện hai người, hơn nữa còn đều ở cùng một nước.
Điều này có phần biến thái.
Ở trước khi bắt đầu cuộc thi đấu ba nước, căn bản cũng không có người ý thức được Càn quốc lần này sẽ mạnh như vậy, càng nhiều người đều coi trọng Vân quốc.
Thậm chí người coi trọng Mạnh quốc còn nhiều hơn người trọng Vân Quốc. Dù sao mấy năm gần đây, Mạnh quốc xuất hiện không ít nhân vật thiên tài.
So sánh với nhau, Càn quốc dường như có vẻ yếu hơn một chút.
Nhưng thật không ngờ, ngàn vạn lần không ngờ. Mọi người mới im lặng phát hiện, từ khi bắt đầu cuộc thi đấu ba nước lần này, Càn quốc quả thực quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta giận điên lên.
Mà lại, quan trọng nhất là đến bây giờ, Càn quốc chỉ có hai người xuất thủ mà thôi, còn có người thứ ba vẫn chưa hiện thân, ai cũng không biết người thứ ba của Càn quốc kia có thực lực kinh khủng bực nào.
Hiện tại, vấn đề trước mắt là Triệu Thần Cơ lấy lại mặt mũi cho Vân quốc như thế nào?
Thật ra nói đến cũng đơn giản, đánh bại cả Phương Lâm và Dương Huyền Phong, vậy cũng không chỉ lấy lại được mặt mũi, càng giúp Triệu Thần Cơ hắn có uy phong, tạo nên uy danh vô địch.
Hiện tại, Triệu Thần Cơ cũng đang nhìn Phương Lâm và Dương Huyền Phong, hắn đang suy nghĩ, rốt cuộc nên lựa chọn ai làm đối thủ, để chiến một trận đầu tiên.
Mặc dù Trần Vũ và Liễu Vô Âm đều đã thua, nhưng Triệu Thần Cơ cũng không bối rối, ngược lại trong lòng hắn vẫn luôn rất bình tĩnh.
Đây là đối với thực lực của bản thân có tự tin, cũng là một loại tư thái. Cho dù Dương Huyền Phong và Phương Lâm có biểu hiện cực kì kinh người. Nhưng Triệu Thần Cơ hắn vẫn tung hoành vô địch.
- Thần Cơ, sau đó đều phải nhìn ngươi rồi.
Triệu Trấn Long mở miệng nói, mặc dù giọng điệu ngưng trọng, nhưng cũng không có lộ ra vẻ lo lắng.
Đám người hoàng thất Vân quốc cũng đều nhìn Triệu Thần Cơ, trên mặt của mỗi người đều có vẻ cuồng nhiệt và sùng bái.
- Ngài yên tâm, có ta ở đây, Vân quốc sẽ bất bại!
Triệu Thần Cơ nhẹ nhàng nói.
Lời này vừa nói ra, sĩ khí của Vân quốc lập tức đại chấn. Nếu như Triệu Thần Cơ đã nói như vậy, thì chỉ cần Triệu Thần Cơ hắn còn ở đây, chỉ cần Triệu Thần Cơ hắn còn chưa thua, Vân quốc sẽ không bại.
Bởi vì Triệu Thần Cơ chính là thiên tài mạnh nhất của Vân quốc, theo bọn chúng nghĩ, cũng là thiên tài mạnh nhất trong hạ tam quốc.
- A? Cái gì vậy?
- Có phi thuyền đến đây.
- Tại sao lúc này còn có phi thuyền?
- Dường như là phi thuyền của Tử Hà tông.
Đột nhiên, có người phát hiện trên bầu trời có một cái phi thuyền to lớn đang bay đến, trên đó có cờ hiệu của Tử Hà tông.
Nhìn cái phi thuyền này, đám người Tử Hà tông đều lập tức nhiệt liệt hoan hô lên, trên mặt Hàn Lạc Vân cũng nở một nụ cười.
- Ai, cuối cùng đã tới, nếu như tới sớm một chút, hai chúng ta cũng không phải mệt mỏi như vậy.
Phương Lâm bĩu môi nói.
Dương Huyền Phong nghe vậy, đã đoán được vì sao cái phi thuyền này lại đến.
Phi thuyền còn chưa đáp xuống, một đạo thân nhỏ bé đã từ trên trời nhảy xuống, một tiếng ầm vang lên, hạ xuống trên quảng trường.
Trang 240# 1