Chương 598: đồng quy vu tận
Thôn Sơn Giao nuốt một khúc xương trắng xong. Lúc này trở nên cực kỳ dữ dội, tựa như ăn thuốc đại bổ.
Mà Tử Lôi Hổ mặc dù nghi ngờ trong lòng, nhưng lúc này cũng không có thời gian mà suy nghĩ, chỉ có cùng đánh một trận.
Đây là cuộc chiến giữa hai yêu thú cảnh giới tứ biến, tương đương với hai võ giả cảnh giới Linh Mạch đang giao thủ. Mà lại bởi vì là cuộc chiến giữa yêu thú, cho nên càng thêm kịch liệt.
Phương viên trăm dặm, những yêu thú nhỏ yếu đều cả kinh chạy trốn tứ phía. Mà một chút yêu thú cường đại ở xa thì đang yên lặng chú ý cuộc chiến này.
Ngay từ đầu, Thôn Sơn Giao dựa vào Vô Giới Thạch còn có thể đánh với Tử Lôi Hổ đến lực lượng ngang nhau. Nhưng rất nhanh đã xuất hiện xu hướng suy tàn.
Cảnh giới của Tử Lôi Hổ so với Thôn Sơn Giao thì cao hơn.
Dù sao Thôn Sơn Giao chỉ là vừa mới bước vào cảnh giới tứ biến. Mà Tử Lôi Hổ thì đã sớm bước vào cảnh giới này, ở trên cảnh giới đã đi trước Thôn Sơn Giao.
Tồn tại sự chênh lệch về cảnh giới, khiến cho kết quả của cuộc chiến này trên cơ bản đã có thể đoán trước được.
Phốc!
Hổ trảo đánh tới, mang theo lôi quang óng ánh. Thôn Sơn Giao tránh né hơi chậm, thân thể bị đánh ra từng đạo vết thương, máu tươi chảy ròng.
Cùng lúc đó, Thôn Sơn Giao cũng cắn vào chân của Tử Lôi Hổ một cái, dùng sức xé rách, muốn kéo chân hổ rời ra.
Tử Lôi Hổ bị đau, toàn thân lôi quang đại phóng. Thôn Sơn Giao kêu thảm một tiếng, bị Lôi Điện chi lực gây thương tích, trong miệng phun máu tươi tung toé.
Tử Lôi Hổ chiếm ưu thế, càng đắc thế không tha người, vọt thẳng đi lên, lại là một hổ trảo rơi xuống, lưu lại trên thân Thôn Sơn Giao càng nhiều vết thương.
Máu tươi không ngừng vẩy xuống. Thôn Sơn Giao này đã là nguy cơ sớm tối, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị Tử Lôi Hổ giết chết.
Tình huống cũng đúng là như thế, cảnh giới chênh lệch. Cho nên Thôn Sơn Giao căn bản cũng không phải đối thủ của Tử Lôi Hổ. Trừ khi Thôn Sơn Giao còn có thủ đoạn khác chưa thi triển ra. Nếu không thì bị Tử Lôi Hổ giết chết chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nhưng đúng lúc này, thân thể Tử Lôi Hổ dường như cũng xảy ra vấn đề. Cái chân của nó bị Thôn Sơn Giao cắn, vậy mà bắt đầu nát rữa.
Tử Lôi Hổ kinh hãi, trong mắt càng toát ra vẻ phẫn nộ, nó trúng độc.
Thôn Sơn Giao mặc dù là mãng hóa thành giao, nhưng kịch độc còn đó, đồng thời thành công khiến cho Tử Lôi Hổ trúng phải độc của nó.
Tử Lôi Hổ gào thét liên tục, lâm vào trong điên cuồng. Độc của Thôn Sơn Giao cực kì mãnh liệt, chỉ có ăn yêu đan của nó mới có thể hóa giải.
Lúc này, trong đầu của Tử Lôi Hổ chỉ có một cái ý niệm, mau chóng giết chết Thôn Sơn Giao này. Sau đó ăn yêu đan của nó để giải độc.
Trong lúc nhất thời, hai đại yêu thú đều lâm vào trong điên cuồng. Bọn chúng đều không muốn chết, lúc này đều liều mạng dùng toàn lực, liều lĩnh giết chết đối phương.
Phốc!
Tử Lôi Hổ dưới sự điên cuồng càng cường đại, lại trực tiếp đào cả nội tạng của Thôn Sơn Giao ra.
Thôn Sơn Giao kêu thảm, thân thể bất lực rơi xuống.
Một cái chân của Tử Lôi Hổ cũng nhanh nát ra, nhưng tạm thời còn không nguy hiểm đến tính mạng, hướng thẳng đến Thôn Sơn Giao đuổi sát mà đi.
Thôn Sơn Giao rơi xuống mặt đất, ném Vô Giới Thạch ra ngoài, muốn ngăn cản Tử Lôi Hổ một chút. Nhưng đáng tiếc không thành công, Tử Lôi Hổ dễ như trở bàn tay tránh khỏi Vô Giới Thạch, đồng thời thi triển ra Lôi Điện chi lực.
Lôi điện tử sắc đáng sợ như gió táp mưa rào, không ngừng oanh kích vào trên thân Thôn Sơn Giao, khiến cho thương thế của Thôn Sơn Giao càng nghiêm trọng hơn.
Thôn Sơn Giao đã khó mà nhúc nhích, nó bị thương quá nặng, trên thân thể không chỉ có một lỗ máu, trong đó còn có một chỗ đã thương tổn điểm yếu hain, nội tạng đều bị đào ra.
Thương thế như vậy, dù nó lần này trốn qua một kiếp, có thể sống sót, cũng sẽ làm căn cơ chịu tổn thương.
Dù sao nó mới vừa vặn đột phá mà đã trọng thương như thế. Cho dù là Giao Long, cũng hoàn toàn không gánh được.
Tử Lôi Hổ rơi xuống, trong mắt lóe ra băng lãnh cùng bạo ngược. Một cái chân của nó đã chỉ còn lại có bạch cốt âm u, cực kì dữ tợn.
Bỏ ra một cái chân làm đại giới, nhưng có thể giết chết Thôn Sơn Giao. Đây đối với nó mà nói, cũng coi là đáng giá.
Tử Lôi Hổ giẫm lên trên thân Thôn Sơn Giao, lại là một trảo rơi xuống, xé một đường trên thân thể Thôn Sơn Giao.
Ngay khi Tử Lôi Hổ muốn móc yêu đan của Thôn Sơn Giao ra. Đầu của Thôn Sơn Giao bỗng nhiên nhô lên, trực tiếp cắn vào cổ của Tử Lôi Hổ.
Lần này, Tử Lôi Hổ trực tiếp bị cắn chặt lại. Nó hoàn toàn không ngờ Thôn Sơn Giao còn có sức phản công trước khi chết.
Tử Lôi Hổ không ngừng giãy dụa, không ngừng huy động hổ trảo, muốn gạt đầu của Thôn Sơn Giao ra. Nhưng Thôn Sơn Giao lại cắn chặt lấy, tuyệt không nhả ra, hoàn toàn là ôm dự định cùng Tử Lôi Hổ đồng quy vu tận.
Chỉ nghe khì khì một tiếng, Tử Lôi Hổ dùng móng vuốt xé rách được đầu của Thôn Sơn Giao. Nhưng dù như thế, Thôn Sơn Giao vẫn dùng đầu cắn vào cổ của Tử Lôi Hổ.
Lúc này, Thôn Sơn Giao cũng còn chưa chết, yêu thú có sinh mệnh lực cực kì ương ngạnh, đạt đến cảnh giới tứ biến, dù đầu và thân thể tách ra, đều có thể tạm thời sống sót trong một thời gian ngắn.
Nhưng cũng chỉ là qua một lát mà thôi, thương thế như vậy, tuyệt đối đã là không cứu được.
Thôn Sơn Giao cũng biết mình hẳn phải chết không nghi ngờ. Cho nên trước khi chết nó mới có thể cắn Tử Lôi Hổ, chính là vì muốn kéo kẻ hại mình cùng chết.
Tử Lôi Hổ sợ, nó không ngừng đập vào đầu của Thôn Sơn Giao. Dù cái đầu này đã bị nó xé rách đến máu thịt be bét. Nhưng cái đầu của Thôn Sơn Giao giống như mọc ra từ trên thân Tử Lôi Hổ, hoàn toàn không đập nó ra được.
Độc tính trong miệng Thôn Sơn Giao nhập thể, Tử Lôi Hổ kêu rên liên hồi, chỗ cổ bắt đầu nát rữa, đồng thời thân thể của nó cũng bắt đầu nát rữa.
Tử Lôi Hổ giãy dự, bò về phía thi thể Thôn Sơn Giao, muốn đào yêu đan ra để giải độc.
Nhưng lúc này, trong thi thể Thôn Sơn Giao vậy mà có rất nhiều tiểu xà bò ra, lít nha lít nhít quấn quanh một chỗ, cản trở hành động của Tử Lôi Hổ.
Tử Lôi Hổ hai mắt trừng trừng, quả thực là tức đến nổ phổi. Ngày bình thường, nó hơi phóng thích một chút yêu khí đã có thể nghiền nát những tiểu xà này.
Nhưng bây giờ lại khiến cho nó có một loại cảm giác tuyệt vọng.
Tử Lôi Hổ cố nhích thân thể mục nát, phí công xé nát những tiểu xà này. Sau đó không ngừng bò về phía thi thể Thôn Sơn Giao.
Cũng chỉ cách mấy bước, gần như chớp mắt dã đến, nửa thân thể Tử Lôi Hổ đã mục nát, yêu khí uể oải, gần như sắp chết đi.
Nhưng nó rốt cuộc thấy được một tia hi vọng. Thi thể Thôn Sơn Giao đã ở trước mắt, nó chỉ cần nhích một chút về phía trước, là có thể chạm đến.
Chỉ cần ăn yêu đan của Thôn Sơn Giao. Độc trên thân nó lập tức có thể giải, chỉ cần còn sống, thương thế cũng có thể khôi phục.
Tử Lôi Hổ thôi động một chút lực lượng cuối cùng trong cơ thể. Ngay cả trong yêu đan cũng không còn thừa bao nhiêu lực lượng, cũng bị nó lấy ra, để bò đến chỗ thi thể Thôn Sơn Giao.
Tử Lôi Hổ rốt cuộc bò đến bên cạnh thi thể Thôn Sơn Giao. Trên mặt mục nát của nó lộ ra một tia kích động.
Chỉ cần đưa hổ trải ra, đâm vào trong cơ thể Thôn Sơn Giao, đào viên yêu đan có thể cứu tính mạng nó ra.
- A ha, viên này yêu đan coi như không tệ, ta nhận.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, để thân thể Tử Lôi Hổ lập tức cứng đờ.
Trang 300# 1