Chương 597: giao hổ đại chiến
Thôn Sơn Giao bay từ trong cổ kính ra, mang khí tức cực kì cường hãn, trực tiếp cùng Tử Lôi Hổ đấu với nhau.
Cảnh tượng này khiến cho Hỏa Phần Tước cách đó không xa cũng phải kinh nghi bất định, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào cổ kính ở trước Thôn Sơn Giao.
Sau khi Thôn Sơn Giao vận dụng cổ kính này, có vẻ càng th suy yếu hơn một chút, nhưng trên mặt nó lại có vẻ đắc ý.
Cổ kính này chính là một trong những lá bài tẩy của nó, chính là vật đạt được từ trong một chiến trường thượng cổ tại hung núi. Sau khi nghiên cứu nhiều năm, Thôn Sơn Giao mới biết được phương pháp để sử dụng cổ kính này.
Nhưng kính này đã quá mức tàn tạ, đã không còn sử dụng được thêm mấy lần. Nhưng bất kể nói thế nào, cổ kính này vẫn có hiệu quả vô cùng kinh người, có thể trợ giúp Thôn Sơn Giao vượt qua cửa ải gian nan hiện tại.
Tử Lôi Hổ gầm thét liên tục, toàn thân không ngừng có lôi quang chớp động. Nó am hiểu lấy lôi điện tiến hành công kích, nhục thân cũng khá là cường hãn. Dù sao chính là yêu thú loại hổ, nhục thân hơn xa những yêu thú khác.
Nhưng đối mặt với Thôn Sơn Giao bay từ trong cổ kính ra, Tử Lôi Hổ lại không chiếm được bất luận tiện nghi nào.
Nhục thân của Giao Long so với nhục thân của Tử Lôi Hổ thì không chênh lệch bao nhiêu. Hơn nữa đây còn là một Thôn Sơn Giao đang trong trạng thái hoàn mỹ, thực lực tương đối cường hãn. Trong lúc nhất thời, Tử Lôi Hổ căn bản không có cách chiến thắng nó.
Hỏa Phần Tước thét dài, toàn thân ánh lửa đại phóng, huyễn hóa thành từng cánh chim hỏa diễm, tựa như hạt mưa, lao vun vút về phía Thôn Sơn Giao.
Thôn Sơn Giao không dám khinh thường, yêu khí phun trào bảo vệ mình lại. Đồng thời, trong cổ kính có quang mang lấp lóe, tỏa ra một quang hoa thất thải, thẳng đến Hỏa Phần Tước mà đi.
Cánh chim hỏa diễm xung kích vào trên yêu khí, lập tức khiến cho Thôn Sơn Giao liên tục rút lui, trên thân nhiều hơn một chút lỗ máu, còn có hỏa diễm nhiễm vào trên vết thương.
Nhưng quang hoa thất thải mà cổ kính tỏa ra, cũng trực tiếp đánh vào trên thân Hỏa Phần Tước.
Hỏa Phần Tước muốn trốn, nhưng căn bản chạy không khỏi quang hoa thất thải, bị quang hoa đánh đánh trúng.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm, toàn thân Hỏa Phần Tước bắn ra nhiều máu tươi, đại lượng cánh chim hỏa diễm rụng xuống, hỏa diễm bao phủ toàn thân cũng nhanh chóng ảm đạm xuống.
Thôn Sơn Giao lại lấy Vô Giới Thạch ra, chỉ thấy Vô Giới Thạch hóa thành một vệt hắc quang, mang theo âm thanh xé gió, mạnh mẽ hướng phía Hỏa Phần Tước đập tới.
Trong lòng Hỏa Phần Tước kinh hoảng vô cùng, liều lĩnh chạy trốn, Vô Giới Thạch cũng không thể đánh trúng nó.
Chẳng qua Hỏa Phần Tước cũng không dám dừng lại đây thêm chút nào, trong lòng cũng hoàn toàn xóa bỏ ý nghĩ muốn giết Thôn Sơn Giao.
Hỏa Phần Tước chạy trốn. Lúc đến khí thế hùng hổ, vốn muốn thừa dịp sau khi Thôn Sơn Giao thuế biến sẽ ở giai đoạn suy yếu, muốn giết chết rồi nuốt.
Thật không nghĩ đến, Thôn Sơn Giao này lại lợi hại như thế, đã sớm cất giấu hai món bảo vật để đối phó bọn chúng.
Như vậy, Hỏa Phần Tước có thể nói là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo. Chưa nói đến chưa kiếm được cái gì, chính nó còn vì vậy mà bị thương không nhẹ.
Nếu như lại tiếp tục giao đấu với Thôn Sơn Giao, chỉ sợ không chỉ không ăn được thịt Giao Long. Ngược lại là nó có khả năng sẽ phải vẫn lạc.
Dù sao bản thân Thôn Sơn Giao không đáng sợ. Nhưng uy lực của cổ kính lại để Hỏa Phần Tước lòng còn sợ hãi.
Thôn Sơn Giao nhìn thấy Hỏa Phần Tước chạy trốn, cũng không đuổi theo. Trong mắt nó còn có một chút may mắn, đồng thời thu hồi Vô Giới Thạch lại.
Trên thực tế, tình huống của Thôn Sơn Giao cũng không tốt, đã bị cánh chim của Hỏa Phần Tước gây thương tích. Nếu lại tiếp tục cùng Hỏa Phần Tước đấu nữa, ai chết ai sống thật đúng là khó mà nói.
Tử Lôi Hổ cũng không dễ rời đi như vậy. Nó đối với yêu đan của Thôn Sơn Giao cực kì khát vọng. Bởi vì nó so với Hỏa Phần Tước càng cường đại hơn, đã ở giai đoạn đột phá. Chỉ cần ăn yêu đan của Thôn Sơn Giao, uống máu của Thôn Sơn Giao. Như vậy, xác suất Tử Lôi Hổ đột phá thành công sẽ tăng lên rất nhiều.
Mà hiện tại, chính là cơ hội tốt nhất để giết chết Thôn Sơn Giao. Vô luận Thôn Sơn Giao chuẩn bị bao nhiêu thủ đoạn. Tử Lôi Hổ cũng sẽ không từ bỏ, cứ xem như liều nửa cái mạng, cũng muốn giết chết Thôn Sơn Giao.
Tử Lôi Hổ và Thôn Sơn Giao bay ra từ trong cổ kính triền đấu hồi lâu. Thực lực của Tử Lôi Hổ hiển nhiên càng cao hơn một bậc, đánh cho Thôn Sơn Giao phải liên tục lui lại.
Thấy vậy, Thôn Sơn Giao ở chỗ xa không do dự, ném Vô Giới Thạch ra ngoài, muốn đánh lui Tử Lôi Hổ.
Đáng tiếc, Tử Lôi Hổ đã sớm nhìn rõ tất cả những chuyện ở đây. Trong miệng nó có một tử quang xuất hiện, huyễn hóa thành một hạt châu.
Cũng không phải là yêu đan, mà là một món bảo vật!
Không giống với Hỏa Phần Tước phải chịu uất ức kia. Tử Lôi Hổ vì săn giết Thôn Sơn Giao, cũng đã chuẩn bị rồi mới đến, trên thân mang theo bảo vật.
Hạt châu màu tím vừa xuất hiện, liền thả xuống rất nhiều lôi quang, trực tiếp giữ chặt lấy Thôn Sơn Giao bay ra từ trong cổ kính.
Ngay sau đó, hạt châu màu tím bay từ trong miệng Tử Lôi Hổ ra, coong một tiếng, cùng Vô Giới Thạch đâm vào nhau.
Vô Giới Thạch bay ngược trở về. Mà quang mang trên hạt châu màu tím có vẻ hơi ảm đạm, nhưng cũng không nhận phải tổn thương gì.
Cùng lúc đó, Tử Lôi Hổ đại triển thần uy, hổ trảo gào thét rơi xuống, trên móng vuốt cực kỳ sắc bén, còn có lôi điện đáng sợ quẩn quanh.
Phốc!
Đầu của Thôn Sơn Giao bị hổ trảo xé rách. Lập tức, con Thôn Sơn Giao này biến thành điểm điểm quang mang, một lần nữa về đến trong cổ kính.
- Tử Lôi Hổ này sợ là muốn đắc thủ.
Trong bùn đất, trong lòng của Phương Lâm và Thẩm chấp sự đều âm thầm nói.
Thôn Sơn Giao cũng lộ ra vẻ lo lắng, lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, bắn vào trên cổ kính.
Đáng tiếc, lần này cổ kính không có bất kỳ phản ứng gì, trên đó nhiều hơn một vết nứt, lộ ra càng thêm tàn tạ.
Thôn Sơn Giao nhìn thấy cổ kính tạm thời không cách nào vận dụng, lập tức nuốt vào trong bụng. Ngay sau đó nó liền chui vào trong sông lớn.
Tử Lôi Hổ sao có thể để Thôn Sơn Giao chạy thoát? Đương nhiên đuổi sát theo sau, toàn thân lôi quang xông vào trong sông.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sông lớn đều ùm ùm rung động, lực lượng lôi điện ở trong nước đạt được càng tăng lên đến đáng sợ. Những sinh linh khác trong sông đều bị lôi điện giật chết, thi thể cháy khét nổi lơ lửng ở trên mặt nước.
Thôn Sơn Giao ở dưới đáy sông cũng gặp phải lực lượng lôi điện, thương thế trên người đang nặng. Nhưng nó vẫn cố chui xuống chỗ sâu hơn.
Chỉ thấy ở dưới đáy sông, vậy mà có một bộ thi thể nằm ở đó.
Thi thể này chỉ còn lại bạch cốt, đồng thời tàn khuyết không đầy đủ, nhưng mỗi một khúc xương cốt, đều tản ra khí tức đáng sợ.
Thôn Sơn Giao không do dự, một ngụm nuốt một khúc xương trong đó vào, hai ba lần liền nhấm nuốt vào bụng.
Oanh!!!
Sau một khắc, Thôn Sơn Giao toàn thân khí tức phóng đại. Thương thế trên người cũng đang nhanh chóng khôi phục, tựa như trong nháy mắt đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Tử Lôi Hổ cũng ở lúc này xông vào trong sông lớn, vừa lúc thấy Thôn Sơn Giao từ dưới sông lên.
Hai đại yêu thú mạnh mẽ va vào nhau, lập tức yêu khí tứ ngược, con sông lớn này đều nổ tung.
Trong lúc Thôn Sơn Giao và Tử Lôi Hổ đánh nhau, xông thẳng lên chân trời, hai thú đều giết đến đỏ cả mắt, hoàn toàn đã liều mạng muốn giết chết đối phương.
Loại cục diện này, không phải hắn chết chính là ta chết, hai đại yêu thú đều không thèm đếm xỉa, đây là một trận chiến không chết không thôi.
- Cơ hội của chúng ta sắp đến rồi.
Trong bùn đất, Phương Lâm nhìn Thẩm chấp sự nói, trong con ngươi có quang mang chớp động.
Trang 299# 2