Chương 599: máu của giao long
Tử Lôi Hổ gian nan quay đầu sang chỗ khác. Chỉ thấy hai thân hình đứng ở sau nó. Trong đó, thiếu niên đang mỉm cười nhìn nó.
Hai người này không phải người khác, đương nhiên là Phương Lâm và Thẩm chấp sự vẫn luôn ẩn nấp ở trong bùn đất.
Hai người nấp ở trong đất hồi lâu, tận mắt nhìn thấy một trận chiến này, cũng chứng kiến Thôn Sơn Giao và Tử Lôi Hổ điên cuồng đến gần như đồng quy vu tận.
Hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để hai người họ xuất hiện.
Thôn Sơn Giao đã chết, ngay cả cái đầu cũng bị Tử Lôi Hổ kéo xuống. Mà Tử Lôi Hổ cũng đã cách cái chết không xa, hơn nửa thân thể đều đã nát rữa, lộ ra khung xương, chỉ còn lại có chút sức lực.
Tử Lôi Hổ nhìn thấy hai người xuất hiện, trong mắt hổ toát ra vẻ tuyệt vọng và oán độc.
Nó ngàn vạn lần không ngờ, mình và Thôn Sơn Giao ác chiến như thế, mắt thấy sắp lấy được yêu đan để cứu mạng, không ngờ lại có hai võ giả Nhân tộc đột nhiên xuất hiện.
Nếu là lúc bình thường, nó dùng một móng vuốt đã chụp chết hai người.
Đáng tiếc, lúc này Tử Lôi Hổ còn không có sức lực để động đậy một chút. Dù là một người trưởng thành không có chút nội kình nào ở đây, cũng có thể giết chết nó.
Thẩm chấp sự nhìn Tử Lôi Hổ vô cùng thê thảm này, trong lòng có chút cảm khái, trên mặt còn mang vẻ chấn kinh.
Gã không ngờ hai người mình lại trở thành kẻ thu lợi sau cùng, càng sợ hãi thán phục sự can đảm của Phương Lâm. Nếu đổi lại là gã, đã sớm lặng lẽ trốn, căn bản không dám nấp ở nơi đây yên lặng chờ đợi.
Phương Lâm lần này lựa chọn xem như thành công, bốc lên nguy hiểm tính mạng lưu tại nơi này quả nhiên là đáng giá.
Lập tức, Phương Lâm vô cùng tự nhiên lấy yêu đan từ trong móng vuốt của Tử Lôi Hổ vào tay, cầm yêu đan xoa xoa trên áo, sau đó thu vào trong túi Cửu Cung.
Tử Lôi Hổ vừa giận vừa tức, con mắt đảo một vòng, sau đó tắt thở.
Phương Lâm không chạm vào thi thể Tử Lôi Hổ. Dù sao độc của Thôn Sơn Giao còn đang lan tràn trong thi thể Tử Lôi Hổ.
Phương Lâm đi đến cạnh thi thể Thôn Sơn Giao, lấy ra một cái bình ngọc, thu lấy từ trong cơ thể Thôn Sơn Giao được một bình yêu huyết.
Giao Long chi huyết chính là đồ tốt, mặc dù trong máu của Thôn Sơn Giao có độc. Nhưng Phương Lâm hiểu được tinh luyện chi thuật, có thể tách độc tính trong đó ra, còn lại chính là yêu huyết tinh thuần nhất, đối với võ giả có chỗ tốt rất lớn.
Trừ cái đó ra, yêu xương của Thôn Sơn Giao cũng là đồ vật rất có giá trị. Mình mặc dù không cần, nhưng mang ra ngoài giao cho phòng đấu giá, khẳng định có người ra giá.
- Lão Thẩm, ngươi cũng đến lấy một bình yêu huyết. Chút nữa ta tách độc trong đó ra, liền có thể trực tiếp sử dụng.
Phương Lâm nhìn Thẩm chấp sự nói.
Thẩm chấp sự nghe vậy cũng có chút động tâm, cũng đi qua lấy một bình máu của Giao Long. Trên mặt mang vẻ vui mừng.
- Đáng tiếc, cơ thể Tử Lôi Hổ này cái gì đều không cầm được.
Phương Lâm có chút tiếc hận nói.
- Có thể có được máu của Giao Long đã không tệ, tham thì thâm.
Thẩm chấp sự lắc đầu nói.
Phương Lâm thở dài một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức quay người nhìn sông lớn đằng sau.
- Trong sông này còn có bảo bối.
Phương Lâm nói, trực tiếp thả người nhảy xuống sông.
Rất nhanh, Phương Lâm thấy được một bộ xương không đầy đủ ở dưới đáy sông.
Phương Lâm lộ vẻ mặt kinh sợ. Bộ xương trắng này mang đến cho hắn một cảm giác rất bất phàm. Thôn Sơn Giao chỉ gặm một khúc trong bộ xương, đã có thể lập tức khôi phục trạng thái hoàn mỹ.
- Bộ xương trắng này hẳn không phải dùng để ăn.
Trong lòng Phương Lâm thầm nghĩ, đưa tay muốn cahmj vào bộ xương trắng không đầy đủ.
Ngón tay vừa mới chạm đến bộ hài cốt. Phương Lâm liền giật mình, trên hài cốt lại có một luồng ba động kỳ dị tựa như vật sống.
"Tà môn như vậy?"
Phương Lâm nói thầm, cũng không chạm lung tung, trực tiếp muốn thu bộ hài cốt vào trong túi.
Thật không nghĩ đến, bộ hài cốt vẫn ở đó, hoàn toàn không cách nào thu vào trong túi Cửu Cung.
Phương Lâm nhíu mày, nói thầm một tiếng đáng tiếc, lập tức liền về tới trên bờ.
- Như thế nào?
Thẩm chấp sự thấy Phương Lâm ra khỏi mặt nước, liền vội vàng hỏi.
Phương Lâm lắc đầu:
- Bộ hài cốt phía dưới kia căn bản thu không được.
Nghe vậy, Thẩm chấp sự cũng cảm thấy đáng tiếc. Bộ hài cốt hiển nhiên vô cùng bất phàm, nhưng lại không cách nào lấy đi, điều này có chút khó khăn.
Nhưng lúc này, Thẩm chấp sự đã lấy Vô Giới Thạch và cổ kính tàn tạ từ trong cơ thể Thôn Sơn Giao ra ngoài. Phương Lâm chỉ cần Vô Giới Thạch, không lấy cổ kính tàn tạ. Thẩm chấp sự lấy cổ kính tàn tạ.
- Mau chóng rời khỏi nơi này đi.
Phương Lâm nói, cùng với Thẩm chấp sự nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Hai người vừa rời đi không bao lâu. Hỏa Phần Tước trước đó đào tẩu lại quay trở lại, nhìn thấy hạ tràng của Thôn Sơn Giao và Tử Lôi Hổ. Hỏa Phần Tước càng thấy mình may mắn lúc ấy trốn nhanh, nếu không sợ là muốn ngỏm tại đây.
Đang lúc Hỏa Phần Tước muốn đi lấy yêu đan của Thôn Sơn Giao, lại phát hiện trong cơ thể Thôn Sơn Giao đã không còn yêu đan. Đồng thời, nó còn phát hiện trên mặt đất có dấu chân người, lập tức giận dữ, biết có người đã nhanh chân đến trước.
Đi hơn nửa ngày, Phương Lâm và Thẩm chấp sự rốt cuộc tìm được một sơn động. Sau khi bố trí pháp trận ở bên ngoài, hai người đi vào trong sơn động.
Phương Lâm lập tức lấy hai bình máu Giao Long ra để tinh luyện, đồng thời cũng không bỏ độc tính sau khi tách ra. Phương Lâm chứa chất độc chứa vào trong một bình ngọc màu đen để sau này dùng.
Lập tức, Phương Lâm và Thẩm chấp sự đều uống máu Giao Long, bắt đầu tu luyện.
Phương Lâm cảm giác được một luồng nhiệt lưu đang phun trào trong cơ thể. Nhục thân của hắn đã đạt đến Địa Nguyên cực hạn, lại đạt được tăng cường.
Theo máu Giao Long không ngừng bị luyện hóa. Phương Lâm lại chạm đến cánh cửa bước vào Địa Nguyên thập trọng.
Đứng ở phía trước cánh cửa lớn bằng đồng xanh. Phương Lâm nghe được từng tiếng gào thét vang bên tai. Nhưng Phương Lâm vẫn trấn định, cất bước đi đến trước cánh cửa lớn bằng đồng xanh.
Đưa tay, chạm vào!
Lần này, Phương Lâm không lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Phương Lâm lộ vẻ mặt vui mừng, trong lòng càng kích động, dùng sức muốn đẩy cánh cửa lớn bằng đồng xanh ra.
Thử hai lần, Phương Lâm thở dài một tiếng, xem ra vẫn tích lũy không đủ. Mặc dù so với hai lần trước đó thì có tiến triển. Nhưng nếu không đẩy được cánh cửa lớn bằng đồng xanh ra, thì vẫn không cách nào bước vào Địa Nguyên thập trọng.
Nhưng cũng khó trách, chỉ là một bình máu Giao Long, ngẫm lại cũng biết rất không có khả năng để cho mình bước vào Địa Nguyên thập trọng, còn cần càng nhiều cơ duyên mới có thể làm được.
Đương nhiên, một bình máu Giao Long cũng khiến thực lực của Phương Lâm tăng lên. Mặc dù cảnh giới vẫn như cũ. Nhưng thực lực của hắn bây giờ, so với Thẩm chấp sự là Thiên Nguyên tứ trọng thì không yếu hơn bao nhiêu.
Thẩm chấp sự cũng nhờ một bình máu Giao Long mà đạt được lợi ích to lớn. Bản thân gã đã tiếp cận giai đoạn đột phá Thiên Nguyên ngũ trọng. Sau khi gã uống hết một bình máu Giao Long, cũng đã đến lúc làm đột phá.
Mãi đến năm ngày sau đó, Thẩm chấp sự hoàn thành đột phá, cảnh giới tăng lên Thiên Nguyên ngũ trọng.
- Lão Thẩm, chúc mừng đã đột phá.
Thẩm chấp sự vừa mở mắt. Phương Lâm liền vừa cười vừa nói.
Khắp khuôn mặt Thẩm chấp sự đều là vẻ vui mừng:
- Ta còn muốn đa tạ ngươi, nếu không có ngươi, ta căn bản không chiếm được máu Giao Long, càng không có khả năng nhanh đột phá đến Thiên Nguyên ngũ trọng như vậy.
Vừa dứt lời, bên ngoài sơn động bỗng nhiên có động tĩnh. Pháp trận bị xúc động, dường như có người đang xâm nhập.
Trang 300# 2