Chương 217: Đáng sợ « Tử Ương Hồn Quyết »
"Trương sư huynh, có phải chúng ta cũng nên đi rồi hay không?" Diệp Viễn thấy Trương Kính còn đang sững sờ, thì lên tiếng nhắc nhở.
Lúc này Trương Kính mới như tỉnh lại từ trong mộng, liên tục gật đầu nói: "A, được, được, ta mang các ngươi đi lĩnh lệnh bài thân phận trước."
Trương Kính nhìn lướt qua biểu lộ trên mặt của mấy người, không khỏi âm thầm buồn bực.
Chẳng lẽ mấy người kia cũng không biết sự khác nhau giữa Nhân Tự Doanh và Địa Tự Doanh, nếu không phải thì vì sao đều không có chút phản ứng nào?
Long Đường thì không nói rồi, ngay cả tùy tùng của Nam Phong Nhược Tình cũng đã là Linh Dịch tầng năm, Diệp Viễn lại được Mạc sư huynh phân đến Địa Tự Doanh, sao bọn họ không có một chút phản ứng nào?
Nghĩ tới nghĩ lui, Trương Kính cũng chỉ có thể đem loại chuyện quái dị này, quy tội "vô tri" cho những người khác mà thôi.
Thậm chí hắn còn cho rằng, có phải Diệp Viễn đã đắc tội với Mạc sư huynh hay không, Mạc sư huynh mới có thể dùng phương thức như vậy tới dạy dỗ hắn.
Bất kể như thế nào, nếu Mạc sư huynh đã nói, tự nhiên hắn sẽ làm theo.
Trước tiên Trương Kính mang theo đám người đi nhận lệnh bài thân phận của mình, sau đó đưa Nam Phong Nhược Tình tiến vào Đan Tự Doanh.
"Các ngươi phải giữ gìn lệnh bài thân phận cho tốt, nó không chỉ đánh dấu thân phận của các ngươi, càng là vật không thể thiếu khi hoạt động trong tông môn. Phía trên chẳng những có tin tức chi tiết về các ngươi, mà còn có điểm tích lũy của các ngươi trong tông môn. Tại U Vân tông, tiền tài thế tục không có nửa phần tác dụng, tất cả các hành vi của các ngươi đều cùng một nhịp thở với điểm tích lũy! Nơi tu luyện, đan dược, dược liệu, công pháp, các loại vũ khí các thứ, đều dùng điểm tích lũy đến đổi. Nói một cách khác, không có điểm tích lũy, các ngươi ở chỗ này nửa bước cũng khó đi!" Trương Kính giải thích nói.
Diệp Viễn đem thần thức tiến vào lệnh bài thân phận, quả nhiên thấy được tin tức thân phận của mình và điểm tích lũy.
"Ừm? Trong lệnh bài của ta có một trăm điểm tích lũy, chẳng lẽ đây là điểm tích lũy ban đầu?" Diệp Viễn hỏi.
Nam Phong Nhược Tình và Long Đường cũng đem thần thức tiến vào lệnh bài, quả nhiên thấy của mình cũng có một trăm điểm tích lũy.
Trương Kính gật đầu nói: "Không sai. Mặc kệ là cấp bậc đệ tử gì, chỉ cần vào tông môn, đều sẽ có một trăm điểm tích lũy. Mà trên thực tế, một trăm điểm tích lũy này cũng là có ít còn hơn không mà thôi."
"Ồ? Đây là vì sao?" Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
Trương Kính cười nói: "Liền lấy nơi tu luyện tới nói, chỗ tu luyện trong tông môn chia làm bốn cấp Giáp Ất Bính Đinh, cấp thấp nhất là phòng tu luyện Đinh cấp, sử dụng mỗi một ngày là cần tiêu hao mười điểm tích lũy! Phòng tu luyện Bính cấp năm mươi điểm tích lũy một ngày, phòng tu luyện Ất cấp một trăm điểm tích lũy một ngày, mà cao nhất là phòng tu luyện Giáp cấp, thì cần hai trăm điểm tích lũy một ngày! Một trăm điểm tích lũy, cũng chỉ đủ tu luyện ở phòng tu luyện Ất cấp một ngày."
Đám người giật mình, thế mới biết một trăm điểm tích lũy căn bản chính là đuổi ăn mày.
Xem ra chuyện đầu tiên phải làm khi tiến vào tông môn không phải là tu luyện, mà là phải kiếm lấy điểm tích lũy.
Nếu không, không có điểm tích lũy chẳng khác nào không có tài nguyên tu luyện, không có tài nguyên tu luyện chẳng khác nào lạc hậu hơn người khác, lạc hậu hơn người khác chẳng khác nào muốn bị đào thải!
Đây đúng là một cái tuần hoàn ác tính!
"Xin hỏi Trương sư huynh, chúng ta muốn thu được điểm tích lũy thì phải làm sao?" Long Đường vẫn không nói gì lúc này cũng đặt câu hỏi.
"Chờ các ngươi thu xếp ổn rồi, có thể đi Lãm Tinh Các xem một chút, nơi đó có danh sách thu hoạch điểm tích lũy, xem một chút là biết. Nói tóm lại, muốn có được điểm tích lũy, thì phải có cống hiến nhất định với tông môn, dùng cống hiến của ngươi đem đổi lấy điểm tích lũy. Đối với đệ tử võ đường như chúng ta mà nói, thủ đoạn thu hoạch điểm tích lũy của đa phần mọi người chính là nhận nhiệm vụ của tông môn. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ được ban thưởng số điểm tích lũy nhất định." Trương Kính rất kiên nhẫn giải thích cho đám người Diệp Viễn.
Nam Phong Nhược Tình cười hỏi: "Không biết Trương sư huynh có bao nhiêu điểm tích lũy đây."
Trương Kính cười nhạt nói: "Điểm tích lũy của ta ở trong số đệ tử hạch tâm cũng không tính là nhiều, miễn cưỡng mới được một vạn điểm tích lũy mà thôi."
Mặc dù Trương Kính nói rất khiêm tốn, nhưng phần ngạo nghễ kia thì ai cũng có thể cảm giác được.
Mặc dù Diệp Viễn không biết một vạn điểm tích lũy là nhiều hay không, nhưng từ ngữ khí của Trương Kính cũng có thể cảm nhận được, đây đã không tính là ít.
Điểm tích lũy là một cái tiêu hao phẩm, là dùng để đổi lấy tài nguyên tu luyện. Trương Kính có thể để dành được nhiều điểm tích lũy như vậy, có thể thấy được hắn đã rất lợi hại rồi.
Diệp Viễn chợt nhớ tới một chuyện, hỏi Trương Kính nói: "Trương sư huynh, không biết để đổi lấy « Tử Ương Hồn Quyết » cần bao nhiêu điểm tích lũy?"
Trương Kính sững sờ, thế nhưng vẫn đáp: "Hai bộ công pháp « Tử Ương Hồn Quyết » và « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » đều là chí bảo của tông môn, cần số điểm tích lũy cực kỳ khủng bố! « Tử Ương Hồn Quyết » chia làm hai nửa, tổng cộng cần hai trăm vạn điểm tích lũy!"
Đám người hít sâu một hơi, cho dù hiện tại bọn hắn còn chưa có khái niệm gì quá cụ thể về điểm tích lũy, cũng biết cái này hai trăm vạn điểm tích lũy là một con số đáng sợ.
Hai mắt Diệp Viễn nhắm lại, lại hỏi: "Nói như vậy, nửa sau bộ « Tử Ương Hồn Quyết » cần một trăm vạn điểm tích lũy rồi?"
Trương Kính lắc đầu nói: "Không phải một trăm vạn, là một trăm bốn mươi vạn! Nửa bộ sau của « Tử Ương Hồn Quyết » cực kì cao thâm, cho nên cần điểm tích lũy càng nhiều!"
Cuối cùng thì Diệp Viễn cũng đã biết, vì sao Giang Vân Hạc ở lại Tần quốc kia một cái cũng chính là vài chục năm rồi.
"Đa tạ Trương sư huynh giải thích nghi hoặc."
"Không cần đa lễ."
Mặc dù mặt ngoài không nói gì thêm, nhưng là Trương Kính vẫn còn có chút xem thường với vấn đề của Diệp Viễn.
Người trẻ tuổi kia quả thật theo đuổi quá cao xa, mới Linh Dịch tầng hai, đã muốn đổi lấy nửa bộ sau của « Tử Ương Hồn Quyết » rồi. Phải biết, rất nhiều đại đan sư trong tông môn cũng bởi vì không có đủ điểm tích lũy, mới kẹt mãi ở trên cảnh giới này!
Hơn nữa, là đệ tử võ đường, không phải nên nghĩ cách đổi lấy « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » sao? Chẳng lẽ Diệp Viễn này còn muốn đi làm luyện dược sư?
Điển hình của làm việc không tới nơi tới chốn!
Hắn đương nhiên không biết, Diệp Viễn đã sớm đem « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » dung nhập vào trong kiếm ý của mình rồi.
Đảo mắt đã đi vào Đan Tự Doanh, Trương Kính mang theo Nam Phong Nhược Tình và Nam Phong Chỉ Nhu làm tốt tương quan công việc, đám người lập tức đứng dậy cáo từ.
Sau đó lại đưa Long Đường đến Nhân Tự Doanh, cuối cùng Trương Kính, Diệp Viễn, Lục Nhi một nhóm ba người mới đi đến Địa Tự Doanh.
Có điều sau khi tiến vào Địa Tự Doanh, có không ít ánh mắt tò mò bắt đầu đánh giá Diệp Viễn.
"Diệp sư đệ, gian phòng phía Đông Nam kia sau này sẽ là chỗ ở của ngươi. Chỗ ở trong Địa Tự Doanh từ trước đến nay đều tương đối eo hẹp, vị trí gian phòng kia không phải quá tốt, ngươi đành chấp nhận một chút vậy." Trương Kính chỉ vào một gian phòng nói.
"Không sao, Trương sư huynh một đường vất vả, đa tạ." Diệp Viễn nói.
Mặc dù Diệp Viễn biết Trương Kính này có chút xem thường hắn, nhưng là hắn cũng sẽ không để ý đến ánh mắt của người khác. Dù sao người ta cũng đã vất vả, cảm tạ một chút vẫn là cần thiết.
Cáo biệt Trương Kính, Diệp Viễn mang theo Lục Nhi vừa muốn vào phòng, lại bị mấy người ngăn cản đường đi.
"Nghe nói Địa Tự Doanh chúng ta có người mới tới, chắc hẳn chính là ngươi nhỉ?"
Nói chuyện chính là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi, Linh Dịch tầng sáu đỉnh phong, nếu là ở Tần quốc thì hắn đã là nhân vật cực kỳ yêu nghiệt.
Có điều theo Diệp Viễn nghĩ, thực lực này của hắn chỉ sợ cũng chính là hạng chót ở Địa Tự Doanh.
"Tránh ra!" Đối phương rõ ràng đến để gây sự, cho nên hắn cũng không cần thiết phải khách khí.
"Ha ha ha..., hắn bảo ta tránh ra à? Một tên tiểu tử ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không bằng, lại có gan bảo ta tránh ra! Ha ha ha."
Mấy người cười vang một trận, hiển nhiên cảm thấy Diệp Viễn quá mức khôi hài.