Chương 268: Giao đấu với Đường Ngọc Nhi!
Thiên Vũ, Đường Ngọc Nhi, Diệp Viễn đều tiến vào tứ cường, mà Lạc Thừa Phong thì là thảm trạng bị đào thải, bị ngăn ở bên ngoài tứ cường.
Thiên Vũ, Đường Ngọc Nhi tiến vào tứ cường là hợp tình hợp lí là không có gì ngoài ý muốn.
Nhưng ra ngoài ý liệu của mọi người thì là trước lần so tài này, cho dù ai cũng không ngờ số năm mươi hai có thể tiến vào tứ cường!
Một người khác nữa tên là Tùy Lượng, chính là một trong hai gã nửa bước Ngưng Tinh kia.
Vòng bán kết, Diệp Viễn giao đấu với Đường Ngọc Nhi, Thiên Vũ đấu với Tùy Lượng!
Thiên Vũ đấu với Tùy Lượng trên cơ bản kết quả đã quá rõ ràng, hiển nhiên trận đấu của Đường Ngọc Nhi và Diệp Viễn trở thành tiêu điểm chú ý của đám người.
Diệp Viễn một đường quá quan trảm tướng, ngay cả Lạc Thừa Phong cũng đánh ngã xuống đài, cái này khiến cho thi đấu tông môn vốn dĩ âm u đầy tử khí, bỗng nhiên trở nên náo nhiệt.
Tất cả mọi người đều muốn nhìn xem một chút, đến cùng Diệp Viễn có thể đi tới một bước nào!
Mặc dù trước đó Diệp Viễn chiến thắng Lạc Thừa Phong, làm cho tất cả mọi người đều mở rộng tầm mắt, nhưng là mọi người cũng đều cảm giác được, Diệp Viễn giao đấu với Lạc Thừa Phong không hề có được nhẹ nhàng thoải mái như lúc giao đấu với Trương Kính.
Mà Đường Ngọc Nhi cường đại, cũng không phải là bởi vì Lạc Thừa Phong không xuất ra vũ khí!
Mọi người đều biết, cho dù Lạc Thừa Phong xuất ra vũ khí, kết quả cũng giống như vậy!
Cho nên, Diệp Viễn giao đấu với Đường Ngọc Nhi, thậm chí còn căng thẳng hơn so với giao đấu cùng Thiên Vũ.
Thiên Vũ dùng kiếm, chiến đấu với Diệp Viễn có thể chiếm được tiện nghi hay không, là chuyện khó mà nói. Nhưng Đường Ngọc Nhi lại không dùng kiếm, nếu như ngay cả Đường Ngọc Nhi mà Diệp Viễn cũng thắng, thì hắn chỉ cách hạng nhất có một bước ngắn nữa mà thôi.
Đúng vậy, đến vòng bán kết, Thiên Vũ lại không được coi trọng!
Không phải là bởi vì hắn không đủ mạnh, mà là bởi vì hắn dùng kiếm!
Sở dĩ Thiên Vũ mạnh, chính là mạnh ở trên kiếm đạo. Thế nhưng khi đối mặt với Diệp Viễn, kiếm lại thành nhược điểm lớn nhất của hắn!
Vòng bán kết sắp bắt đầu, dưới lôi đài của Diệp Viễn và Đường Ngọc Nhi đã bị vây đến chật như nêm cối!
"Mau xem kìa! Đây không phải là Dịch Vô Cữu sư huynh sao? Còn có Trình Vũ sư huynh! Đám người đệ tử tinh anh bọn họ cũng tới xem Diệp Viễn so tài!"
"Cái này có gì kỳ quái? Thi đấu của đệ tử tinh anh đã kết thúc, Vô Cữu sư huynh lấy được vị trí thứ nhất không phải bàn cãi! Mà Trình Vũ sư huynh thì là top ba người đứng cuối, hắn phải giao đấu với hạng nhất của đệ tử hạch tâm chúng ta, đến khảo sát thực lực của đối thủ là chuyện đương nhiên."
"Vậy Vô Cữu sư huynh làm sao lại tới?"
"Hê hê, lấy trình độ yêu nghiệt của Diệp Viễn, chỉ sợ không qua bao lâu sẽ sinh ra uy hiếp với Vô Cữu sư huynh, hắn đến xem thử đối thủ sau này, không phải cũng rất bình thường sao? Ta đoán chừng, hôm nay số đệ tử tinh anh đến xem so tài, chỉ sợ không phải là số ít!"
Thi đấu của đệ tử tinh anh, lúc này đã kết thúc.
Dịch Vô Cữu lấy chiến tích mười chín trận toàn thắng, không có chút bàn cãi nào thu được hạng nhất đệ tử tinh anh!
Mà cuối cùng Trình Vũ vẫn không thể thoát khỏi ba hạng cuối, dựa theo quy định của tông môn, hắn phải tiến hành giao đấu với hạng nhất của đệ tử hạch tâm để quyết định đi ở.
Cho nên ai giành được hạng nhất, là vô cùng mấu chốt đối với Trình Vũ.
"Vô Cữu sư huynh, theo ý ngươi ai có thể thu được đệ nhất?" Trình Vũ hơi có chút thấp thỏm hỏi.
Dịch Vô Cữu lại lắc đầu nói: "Lần thi đấu trước cách hiện tại đã một thời gian rất lâu rồi, Thiên Vũ và Đường Ngọc Nhi đều có bước tiến dài. Nhưng đến cùng bọn họ đã tiến bộ bao nhiêu, lại không có ai biết. Hơn nữa lần này còn xuất hiện thêm Diệp Viễn, hươu chết vào tay ai thật đúng là còn chưa biết."
Hai mắt Trình Vũ tỏa sáng, cười nói: "Huynh nói Diệp Viễn có thể tiếp tục đánh thắng cả Đường Ngọc Nhi và Thiên Vũ hay không? Hê hê, nếu hắn có thể giành được vị trí thứ nhất thì tốt!"
Dịch Vô Cữu nhìn Trình Vũ một cái, cười nói: "Ha ha, thật ra ta lại cảm thấy, đệ vẫn là không đụng phải Diệp Viễn thì tốt hơn."
Trình Vũ kinh ngạc: "Không thể nào? Mặc dù Diệp Viễn này lợi hại, nhưng Trình Vũ ta sẽ không ngay cả một tên Linh Dịch tầng bốn cũng đánh không lại chứ?"
Cảnh giới của Trình Vũ là Ngưng Tinh tầng một, mặc dù thực lực gần hạng chót ở trong đệ tử tinh anh, nhưng đây chỉ là so sánh với đệ tử tinh anh mà thôi.
Đối mặt với tuyệt đại đa số đệ tử hạch tâm, thiên phú của hắn tuyệt đối là cái chủng loại siêu cường kia.
Mặc dù thiên phú của Diệp Viễn nghịch thiên, nhưng Trình Vũ cao hơn hắn một cái đại cảnh giới, Diệp Viễn làm sao có thể là đối thủ của hắn?
Loại nghiền ép trên cảnh giới này, cũng không phải dựa vào thiên phú là có thể thay đổi!
Dịch Vô Cữu nói: "Cảnh giới kiếm ý của Diệp Viễn cao đến mức vượt qua tưởng tượng của mọi người! Nếu ta đoán không lầm, có khả năng hắn đã nắm giữ Thanh Cương Tử Dương chân ý! Cho dù không có hoàn toàn nắm giữ, sợ là cũng không kém phần nhiều lắm. Nếu như ngươi đụng phải hắn, vẫn là phải cẩn thận mới được, không thể chủ quan!"
Trình Vũ nghe vậy hít vào một ngụm khí lạnh, hắn biết kiếm ý của Diệp Viễn rất mạnh, lại không ngờ rằng đã mạnh tới mức này!
Ngay cả chưởng môn đều không có nắm giữ Thanh Cương Tử Dương chân ý, Diệp Viễn nhỏ tuổi như vậy, lại đã nắm giữ?
Khó trách khi hắn đối chiến với Trương Kính, có thể biến nặng thành nhẹ như vậy!
"Vậy ý của sư huynh là... Lần này Thiên Vũ và Đường Ngọc Nhi nguy hiểm?"
Dịch Vô Cữu lắc đầu nói: "Ta cũng không biết. Thiên Vũ và Đường Ngọc Nhi đều là người thiên tư trác tuyệt, cảnh giới lại cao hơn Diệp Viễn nhiều như vậy, tự nhiên là có sức đánh một trận. Ta bây giờ muốn nhìn xem là... Thiên Vũ bị áp chế trên kiếm đạo, hắn sẽ dùng phương pháp gì đến quyết đấu với Diệp Viễn!"
Trình Vũ không còn gì để nói, vốn cho rằng Diệp Viễn là quả hồng mềm dễ bóp, hiện tại xem ra ai cũng không phải quả hồng mềm mà!
Trình Vũ biết đến thực lực của Tùy Lượng, không có gì bất ngờ xảy ra ba hạng đầu chính là Thiên Vũ, Đường Ngọc Nhi và Diệp Viễn rồi.
Chỉ là xếp hạng chính xác, thì lại không dễ kết luận.
Vốn dĩ Thiên Vũ được kỳ vọng nhất, lúc này ưu thế lại không bằng Đường Ngọc Nhi.
Trình Vũ liền cảm thấy có chút lộn xộn.
...
Trên lôi đài, Đường Ngọc Nhi một thân lụa mỏng hỏa hồng, lộ ra thanh lãnh cao ngạo.
Dung nhan tuyệt thế kia cũng không thua cô cháu Nam Phong bao nhiêu.
Có điều nếu ai bởi vì nàng là tuyệt sắc mỹ nữ mà khinh thị nàng thì chắc chắn sẽ bị thua thiệt!
Lần trước thi đấu, Thiên Vũ từng chịu thiệt lớn trong tay Đường Ngọc Nhi, suýt nữa bại trận!
Đường Ngọc Nhi lạnh lùng nhìn Diệp Viễn ở đối diện nói: "Diệp Viễn, ngươi thật sự rất mạnh! Thế nhưng, ngươi cũng chỉ tới đây mà thôi!"
Diệp Viễn nghe vậy sững sờ, không ngờ Đường Ngọc Nhi vừa lên đã hùng hổ dọa người như vậy.
"Ha ha, sư tỉ chẳng những vóc người xinh đẹp, cũng lại rất có khí thế nữa!" Diệp Viễn cười nói.
Sắc mặt Đường Ngọc Nhi lạnh xuống, ấn tượng về Diệp Viễn trở nên càng kém hơn: "Hừ! Đồ dê xồm! Đợi chút nữa ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mặt!"
Đường Ngọc Nhi tâm cao hơn trời, căn bản không để những đệ tử trẻ tuổi vào mắt. Cho nên trong tông môn người thầm mến nàng rất nhiều, nhưng dám thổ lộ lại không có mấy người.
Đã từng có người sau khi thổ lộ với nàng bị đánh đến mức nằm trên giường hai tháng, từ đó về sau mọi người chỉ có thể chôn dấu phần ái mộ này trong lòng.
Diệp Viễn vừa lên đã nói nàng xinh đẹp, cho nên bị nàng xếp vào hàng ngũ dê xồm.
Diệp Viễn bật cười nói: "Sư tỷ xinh đẹp như hoa, lại không cho người ta tán thưởng, chẳng phải là uổng phí phần mỹ mạo này sao?"
Đường Ngọc Nhi nghe xong giận dữ: "Hừ! Quả nhiên là hạng cậy tài khinh người, hi vọng lát nữa ngươi còn có thể cười được!"