Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 280: Chặn ngang một gạch!

Chương 280: Chặn ngang một gạch!
Lạc Thanh Phong lại không có nổi nóng, chỉ dùng ánh mắt vô cùng cổ quái nhìn xem vị sứ giả trẻ tuổi này.
Sứ giả thấy hồi lâu Lạc Thanh Phong cũng không có phản ứng, cảm thấy không khỏi khó chịu một trận.
Quay đầu nhìn thấy ánh mắt của Lạc Thanh Phong, hắn không khỏi sững sờ, nghi ngờ nói: "Làm sao? Chẳng lẽ ta nói không đúng? Chẳng lẽ gia hỏa Linh Dịch Cảnh này, còn có cái gì đặc biệt hay sao?"
"Ha ha, đặc biệt thì cũng không có gì đặc biệt. Chỉ là hắn vừa mới chiến thắng, trong khi đang tỷ đấu rõ ràng có cảm ngộ, thuận thế đột phá, cho nên mới có nhiều người vây xem như vậy." Lạc Thanh Phong cười giải thích nói.
Sứ giả nghe vậy thì là một mặt vẻ khinh thường: "Nếu là ta không nhìn lầm, tiểu tử này thu được vị trí đứng đầu đúng không?"
Nói xong, hắn lắc đầu vẻ mặt tiếc hận nói: "U Vân tông các ngươi thật sự là càng lăn lộn càng thụt lùi, một tiểu tử Linh Dịch tầng sáu, vậy mà có thể đạt được vị trí đứng đầu trong thi đấu tông môn, đúng thật là trò cười!"
Vốn là Tiêu Kiếm nhẫn nại tính tình đứng ở một bên, bây giờ nghe được loại lời nói này, lập tức muốn nổi bão, lại bị Lạc Thanh Phong giữ chặt.
"Làm sao? Có phải Tiêu đường có chỗ bất mãn với ta đúng không! Tới tới tới, cứ tới! Chỉ cần ngươi không sợ sư phụ ta tới trả thù là được!"
Nhìn thấy Tiêu Kiếm nổi giận, căn bản gã sứ giả cũng không biết cái gì gọi là sợ hãi, mà chuyển sư phụ của mình ra, khí diễm càng thêm khoa trương.
Kỳ thật trong lòng Lạc Thanh Phong đã phẫn nộ tới cực điểm, nhưng thân là tông chủ, hắn không thể không dằn phần này lửa giận này xuống.
Gã sứ giả này hiển nhiên là biết Lạc Thanh Phong và Tiêu Kiếm, nhưng bọn họ lại không biết hắn, cho nên cũng không biết sư phụ hắn là tôn đại thần nào.
"Tiêu Kiếm, ngươi lui xuống dưới!"
"Tông chủ!"
"Lui xuống!"
Tiêu Kiếm cắn răng một cái, vung tay áo mà đi.
Sau khi Tiêu Kiếm rời đi, Lạc Thanh Phong lại hỏi: "Lệnh sư là?"
Sứ giả thấy Lạc Thanh Phong đến rắm cũng không dám thả một cái, trong lòng càng đắc ý, mặt sắp vênh lên đến trời rồi.
"Gia sư Trì Tông Đào, ta chính là đệ tử thân truyền của gia sư - Lý Trường Vũ." Lý Trường Vũ đắc ý nói.
Đương nhiên Lạc Thanh Phong sẽ không rụt rè trước mặt một tên tiểu bối, nhưng trong lòng hắn lại giật mình.
Hắn biết Trì Tông Đào này, chính là một trong mấy vị đại Thái Thượng trưởng lão của Thiên Càn tông, cường giả Hồn Hải Cảnh!
Như thế tính ra, tiểu tử này là ngang hàng với mình rồi?
Trách không được tiểu tử này dám càn rỡ như vậy, thì ra là có chỗ dựa lớn như thế.
Dằn sự không thoải mái trong lòng xuống, Lạc Thanh Phong hỏi: "Quý tông phái ngươi đến, là có chuyện gì?"
Lý Trường Vũ nói: "Tất nhiên là chuyện tốt! Có điều việc này đợi lát nữa lại nói, hiện tại ta tâm huyết dâng trào, cảm thấy lập tức muốn đột phá cảnh giới. Chỗ này không tệ, ta đột phá ở đây đi!"
Nói xong, cũng không đợi Lạc Thanh Phong đáp lời, thân hình khẽ động liền lẻn đến chỗ cách Diệp Viễn không xa.
Lạc Thanh Phong biến sắc, lại muốn ngăn cản cũng không kịp, Lý Trường Vũ đã bắt đầu ngưng tụ nguyên lực phong bạo.
Hai cỗ nguyên lực phong bạo rất nhanh liền quấy cùng một chỗ, nếu Lạc Thanh Phong ra tay đánh gãy Lý Trường Vũ đột phá, thế tất đánh gãy luôn cả Diệp Viễn đột phá!
Lạc Thanh Phong hận đến nghiến răng, xem ra Lý Trường Vũ này bị Trì Tông Đào làm hư rồi, làm việc lại tùy hứng như thế.
Lý Trường Vũ thế này chỗ nào là muốn đột phá? Rõ ràng là hắn muốn vả mặt U Vân tông!
Thực lực của Lý Trường Vũ này là Ngưng Tinh tầng bốn, hiện tại muốn đột phá Ngưng Tinh tầng năm rồi. Mà Diệp Viễn chỉ đang đột phá Linh Dịch tầng bảy, làm sao có thể so sánh với Lý Trường Vũ?
Diệp Viễn đột phá bên cạnh một võ giả Ngưng Tinh tầng bốn, nguyên lực phong bạo tụ lại sẽ bị thôn phệ sạch!
Lý Trường Vũ tâm tư ác độc, đây là muốn mình đột phá cùng để Diệp Viễn đột phá thất bại đây mà!
Một khi Diệp Viễn đột phá thất bại, U Vân tông sẽ mất hết thể diện!
Hơn nữa lần này đột phá thất bại, sẽ tạo thành bóng ma rất lớn đối với Diệp Viễn, hắn lại muốn đột phá thì không còn dễ dàng như vậy nữa!
Lý Trường Vũ hiển nhiên cũng là người tâm tư nhạy bén, mặc dù vừa rồi Lạc Thanh Phong nói không tỉ mỉ, nhưng hắn cũng đoán được Diệp Viễn tất nhiên có chỗ hơn người.
Hơn nữa có thể lấy thực lực Linh Dịch tầng sáu thu được top một trong thi đấu, bất kể có phải là người kế tục của U Vân tông hay không, Diệp Viễn cũng cực kỳ lợi hại.
Trước mặt mọi người quét sạch mặt mũi, lại hủy đi một đệ tử thiên tài của U Vân tông, còn đề cao được uy danh của Thiên Càn tông, thật sự là một mũi tên trúng ba con chim mà!
Lạc Thanh Phong nghĩ đến đây, tức đến xanh mét cả mặt mày, nhưng lại không thể làm gì.
Lý Trường Vũ phách lối thì phách lối, nhưng cũng xác thực là có cái để phách lối. Nguyên lực phong bạo tiện tay là có thể ngưng tụ đến, phần thong dong này cũng đủ thể hiện hắn mạnh mẽ đến thế nào rồi.
Võ giả đột phá cảnh giới, người nào không phải làm đủ chuẩn bị?
Lý Trường Vũ nói đến là đến, hiển nhiên là tự tin mười phần. Nói cách khác, đột phá Ngưng Tinh tầng năm đối Lý Trường Vũ mà nói căn bản không tính là cái gì.
Loại khí phách này, trong thế hệ trẻ tuổi của U Vân tông, căn bản là không người có thể có.
Cuối cùng Lạc Thanh Phong chỉ thở dài, hiện tại dưới loại tình huống này, cũng chỉ có thể dựa vào chính Diệp Viễn mà thôi.
Có lẽ, Diệp Viễn còn có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng khó nói.
Nếu như đổi lại là người khác, nói không chừng Lạc Thanh Phong thật sự sẽ ra tay ngăn lại. Nhưng đây là Diệp Viễn, từ trước đến nay không thể tính toán theo lẽ thường.
Chuyện không có khả năng phát sinh trên người người khác, đối với Diệp Viễn lại không nói chính xác được rồi.
Dù sao tại Nam Vực, căn bản cũng không có võ giả nắm giữ chân ý, Diệp Viễn là duy nhất!
Trong nháy mắt, gió nổi mây phun toàn bộ quảng trường, hai cỗ nguyên lực phong bạo phóng lên tận trời, cũng đan vào một chỗ với nhau.
Vốn dĩ nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn đã rất khoa trương, mà nguyên lực phong bạo của Lý Trường Vũ càng là mạnh hơn không chỉ một bậc.
Lý Trường Vũ là võ giả Ngưng Tinh Cảnh, thanh thế lúc đột phá tất nhiên không chỉ lớn bình thường.
Đột nhiên xuất hiện thêm một người đột phá, tất nhiên là thu hút đủ ánh mắt của mọi người.
"Người kia là ai vậy? Sao ta chưa từng nghe nói qua chúng ta có một sư huynh như thế?"
"Người này muốn làm gì? Muốn đột phá sao không tìm chỗ bế quan, lại muốn nhét chung một chỗ với Diệp Viễn?"
"Tình thế không thích hợp lắm! Người này thế nhưng là võ giả Ngưng Tinh Cảnh, nguyên lực phong bạo hắn chế tạo ra thật mạnh! Nguyên lực phong bạo vốn chính là cướp đoạt nguyên lực xung quanh cho mình dùng, nguyên lực phong bạo của hắn đã bắt đầu cướp đoạt nguyên lực bên phía Diệp Viễn!"
"Diệp Viễn nguy hiểm! Nếu như nguyên lực phong bạo bị cướp đoạt, thì hắn không thể đột phá Linh Dịch tầng bảy rồi, làm không tốt còn có nguy cơ bị tụt cảnh giới xuống!"
"Người này đến cùng là thần thánh phương nào, khí thế thật mạnh! Võ giả Ngưng Tinh tầng bốn đột phá, thanh thế lại lớn như thế sao?"
Không ít người bắt đầu lo lắng thay cho Diệp Viễn. Cùng một người xa lạ so ra, mọi người đương nhiên hi vọng Diệp Viễn đột phá.
Chỉ là đám người cảm giác được, nguyên lực phong bạo bên phía Diệp Viễn càng ngày càng yếu, Diệp Viễn đột phá cũng biến thành bấp bênh, tựa như lúc nào cũng có dấu hiệu dừng lại.
Nếu như Diệp Viễn và Lý Trường Vũ so đấu kiếm ý, những đệ tử U Vân tông này tuyệt đối sẽ không lo lắng cho hắn.
Dù sao Diệp Viễn cũng đã nắm giữ chân ý, đừng nói Lý Trường Vũ chỉ là Ngưng Tinh Cảnh, xem như hắn có là Hóa Hải Cảnh, thậm chí Hồn Hải Cảnh, bọn họ cũng không cho rằng Lý Trường Vũ có thể thắng.
Thế nhưng lúc này bọn hắn lại đang đột phá cảnh giới, cướp đoạt nguyên lực.
Cứ như vậy, Diệp Viễn nắm giữ chân ý hoàn toàn không phát huy được tác dụng, mà cảnh giới của hắn lại thành điểm yếu lớn nhất.
Nói về cướp đoạt nguyên lực thì võ giả Linh Dịch Cảnh làm sao có thể là đối thủ của võ giả Ngưng Tinh Cảnh?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất