Chương 281: Thực lực của Lý Trường Vũ!
Diệp Viễn đột phá đến thời khắc mấu chốt, bỗng nhiên cảm thấy nguyên lực bên người cực nhanh xói mòn, sắp chống đỡ không nổi hắn đột phá.
Loại tình huống này xuất hiện để hắn cảm thấy có chút không hiểu thấu.
Hơi mở mắt, lại nhìn thấy bên cạnh có thêm một người, mà người này cũng đang đột phá.
Nguyên lực phong bạo của đối phương mạnh hơn chính mình nhiều, rõ ràng là cường độ mà võ giả Ngưng Tinh Cảnh mới có.
Diệp Viễn rất nhanh liền hiểu rõ vấn đề.
Mặc dù người này vô cùng lạ mắt, nhưng chỉ từ chuyện đối phương lựa chọn đột phá ở bên cạnh mình đến xem, rõ ràng chính là không có hảo ý!
Đối với loại hàng này, xưa nay Diệp Viễn đều không khách khí.
Khóe miệng Diệp Viễn hơi vểnh, trong lòng cười lạnh nói: "Muốn chơi trò cướp đoạt nguyên lực sao? Có lúc sẽ cho ngươi phải khóc!"
Nếu đối phương muốn chơi, vậy thì chơi với hắn thôi!
Dường như cảm giác được ánh mắt của Diệp Viễn, Lý Trường Vũ cũng quay đầu nhìn về phía này, sau đó làm động tác một ngón tay cái hướng xuống dưới, ý vị khiêu khích vô cùng nồng đậm.
"Thật sự là quá phách lối! Gia hỏa này vậy mà khoa tay làm loại thủ thế đó, cho là U Vân tông ta không người sao?"
"Ừm? Ta nhớ ra rồi, trên người hắn mặc chính là y phục của Thiên Càn tông! Hắn là đệ tử Thiên Càn tông!"
"Cái gì? Sao đệ tử Thiên Càn tông lại chạy đến U Vân tông chúng ta đột phá cảnh giới?"
"Ngươi bị ngu à? Nhìn hắn giống đến đột phá cảnh giới sao, căn bản chính là đến phá quán! Cướp đoạt nguyên lực bên cạnh Diệp Viễn đến cho mình đột phá, để Diệp Viễn đột phá thất bại, còn trước mặt chúng ta nhiều người như vậy làm ra dạng thủ thế này, thật sự cho là U Vân tông ta không người mà!"
"Nói thì nói như thế, nhưng đệ tử Thiên Càn tông này thật sự rất mạnh! Trước khi chúng ta đột phá cảnh giới đều phải làm rất nhiều chuẩn bị, lại tìm nơi không người để bế quan. Hắn thì tốt rồi, trực tiếp chạy tới đã đột phá! Hơn nữa ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng còn có dư lực cực lớn, giống như đột phá cảnh giới với hắn mà nói là chuyện thường ngày vậy."
"Ta nói ngươi có thể đừng nâng lên chí khí của người khác, diệt uy phong của chính mình hay không? Ngươi cũng biết thiên phú của Diệp Viễn, nói không chừng sẽ có kỳ tích sinh ra đấy!"
Đệ tử U Vân tông nhận ra lai lịch của Lý Trường Vũ, thế là trở nên cùng chung mối thù.
Mặc dù đa số người trong bọn họ chưa gặp qua người của Thiên Càn tông, nhưng cũng đều biết Thiên Càn tông phách lối.
Ngược lại Diệp Viễn lại hoàn toàn không biết gì cả, đối mặt với khiêu khích của Lý Trường Vũ, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, đứng lên.
Loại khiêu khích nhàm chán này, căn bản Diệp Viễn không thèm để ý.
Hắn chỉ coi loại khiêu khích này như đàn bà đanh đá chửi đổng. Ngươi mắng ta một câu, chẳng lẽ ta còn phải mắng lại?
Diệt đi khí diễm phách lối của đối phương, biện pháp tốt nhất là đánh ngã hắn! Đánh cho hắn tâm phục khẩu phục!
"Tụ Linh Ấn!" Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng.
Chỉ thấy hai tay Diệp Viễn bắt đầu chuyển động như ảo ảnh, đánh ra từng đạo ấn quyết.
Đột nhiên, nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn lần nữa bắt đầu trở nên cuồng bạo!
Vốn dĩ nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn bị Lý Trường Vũ cướp đoạt đã trở nên mỏng manh vô cùng, tùy thời liền có thể tiêu tán.
Vậy mà lúc này, nguyên lực phong bạo của hắn giống như là điên cuồng, cướp tới rất nhiều nguyên lực từ chỗ Lý Trường Vũ bên kia, hơn nữa còn đang không ngừng lớn mạnh!
Thân là một luyện dược sư cấp cao, hắn nắm giữ vô số ấn quyết.
Có đôi khi vì đề thăng chất lượng của đan dược mà luyện dược sư phải tụ nguyên lực lại, Tụ Linh Ấn này chính là ấn quyết tương đối đơn giản trong số đó.
Ở kiếp trước, khi cảnh giới của Diệp Viễn còn thấp sẽ thường xuyên dùng đến, về sau cảnh giới cao lên thì cực ít dùng.
Vậy mà lúc này dùng tới, vẫn vô cùng thuần thục như cũ, hiệu quả cũng vẫn cực mạnh.
Có ấn quyết dẫn đạo, nguyên lực phong bạo của Diệp Viễn giống như một cái vòng xoáy, không ngừng lớn mạnh.
"Ha ha, ta đã nói Diệp Viễn sẽ không đơn giản nhận thua như vậy mà. Ngưng Tinh Cảnh của Thiên Càn tông thì thế nào? Múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt Diệp Viễn, chẳng phải là tự gài bẫy mình sao?"
"Đúng rồi! Chờ Diệp Viễn cướp đoạt sạch sẽ nguyên lực bên kia của hắn, xem hắn còn đột phá thế nào!"
"Tiểu tử! Phách lối cũng phải nhìn đối tượng! Tinh tướng trước mặt thiên tài nắm giữ chân ý, sẽ chết rất thảm đấy! Ha ha ha!"
Nhìn thấy Diệp Viễn lật ngược thế cờ, đám đệ tử U Vân tông cảm thấy rất có mặt mũi.
Mặc dù không phải bọn hắn rất quen thuộc với Diệp Viễn, nhưng đã xem hắn thành người một nhà.
Nhất là trước mặt khiêu khích của người bên ngoài, loại cảm giác tán đồng này sẽ bị phóng đại vô hạn!
Hiển nhiên Lý Trường Vũ cũng ý thức được loại biến hóa này, không khỏi rất là ngạc nhiên.
Giữa Ngưng Tinh Cảnh trung kỳ và Linh Dịch Cảnh trung kỳ là một lằn ranh không thể vượt qua, thanh thế khi hắn đột phá cảnh giới tạo thành, lại có thể bị một tên Linh Dịch Cảnh trung kỳ nho nhỏ lật trở về?
Trách không được trước đó Lạc Thanh Phong qua loa, giống như là của mình mình quý.
Hiện tại xem ra, quả nhiên là có chút chuyện ẩn ở bên trong mà!
"Khà khà, quả nhiên là có chút ít bản lĩnh nha, chẳng qua nếu như ngươi cho rằng như vậy là có thể thắng ta, vậy thì quá ngây thơ rồi! Trở lại cho ta!"
Lý Trường Vũ gầm nhẹ một tiếng, khí thế lần nữa tăng vọt!
Tùy theo mà đến, nguyên lực phong bạo của hắn cũng biến thành càng thêm cuồng bạo!
Vốn dĩ nguyên lực bị Diệp Viễn đoạt lấy, lần nữa trở về bên trong nguyên lực phong bạo của Lý Trường Vũ!
Vừa rồi Diệp Viễn còn cố gắng, lúc này lại phó mặc.
Mà cử động của Lý Trường Vũ, lại làm cho đám đệ tử của U Vân tông giật nảy cả mình!
"Cái gì? Gia hỏa này lại còn giữ lại nhiều dư lực như vậy!"
"Không phải chứ? Thanh thế này của hắn, sợ là phải đột phá đến Ngưng Tinh tầng sáu! Chẳng lẽ đệ tử của Thiên Càn tông đều cường đại đến loại trình độ này hay sao?"
"Nói đùa cái gì! Nhìn hắn còn nhỏ hơn Dịch Vô Cữu sư huynh mấy tuổi, nhưng cảnh giới cũng đã vượt qua Vô Cữu sư huynh! Đột phá Ngưng Tinh tầng năm đã có thể tạo thành uy thế như thế, sợ là thực lực của hắn không kém bao nhiêu so với đệ tử thân truyền của tông môn chúng ta!"
"Đây chính là thực lực của đệ nhất đại tông ở Nam Vực sao? Trách không được bọn hắn dám phách lối như vậy, thực lực này, những tông môn khác làm sao mà vượt qua được?"
"Diệp Viễn sắp không xong rồi! Còn bị đoạt xuống như vậy nữa, Diệp Viễn đột phá thất bại là việc nhỏ, nói không chừng sẽ còn bị thương tổn đến căn cơ!"
Từ trình độ nhất định nào đó, cường độ nguyên lực phong bạo có thể đại biểu cho thực lực và tiềm lực của một võ giả.
Nguyên lực phong bạo lúc Diệp Viễn đột phá mạnh hơn mấy lần so với người bình thường, cái này cũng có thể nhìn ra thực lực của hắn.
Mà nguyên lực phong bạo của Lý Trường Vũ mạnh như vậy, nói rõ thực lực chân thật của hắn chắc chắn còn mạnh hơn nhiều so với Ngưng Tinh tầng bốn bình thường.
Về phần thực lực chân chính của hắn như thế nào, tuy không dễ đánh giá, nhưng khẳng định là mạnh ngoại hạng!
Trông thấy tình cảnh này, sắc mặt Lạc Thanh Phong cũng cực khó coi.
Hắn đoán chừng, thực lực của Lý Trường Vũ không kém bao nhiêu so với Mạc Vân Thiên, mà hắn lại nhỏ hơn Mạc Vân Thiên gần mười tuổi!
Mười năm sau, Lý Trường Vũ có thể đạt tới trình độ gì?
Hơn nữa Lạc Thanh Phong dám khẳng định, thực lực của Lý Trường Vũ trong đám đệ tử thân truyền, tuyệt đối không tính là đứng đầu!
Lạc Thanh Phong cũng không dám suy nghĩ!
Thế hệ trẻ tuổi chênh lệch lớn như vậy, tương lai của tông môn ở đâu?
Mình thật sự có thể chịu nhục đợi đến ngày U Vân tông quật khởi sao? Lạc Thanh Phong không khỏi hoài nghi.
Chênh lệch giữa hai tông môn, đang ngày càng bị kéo giãn ra chứ không phải đang thu nhỏ lại!
Hơn nữa... Sau ngày hôm nay, trải qua ngăn trở như thế, Diệp Viễn hắn còn có thể thuận lợi trưởng thành sao?