Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 286: Ý kiến.

Chương 286: Ý kiến.
"Về lời mời của Thiên Càn tông, các ngươi thấy thế nào?" Mấy người vừa ngồi xuống, Lạc Thanh Phong lập tức mở miệng hỏi.
Tiêu Kiếm là người đầu tiên trả lời: "Thiên Càn tông sẽ có hảo tâm như vậy ư? Đánh chết ta cũng không tin! Theo ta thấy, đây chính là một cái bẫy."
Lăng Phá Thiên tích chữ như vàng, nói: "Không thể đi."
u Dương Vũ trầm mặc một hồi, cũng lên tiếng: "Ta lại cảm thấy khả năng là cạm bẫy không lớn, ngược lại khả năng muốn chúng ta đi làm pháo hôi tương đối lớn."
Lạc Thanh Phong bất động thanh sắc, lại hỏi: "Nói thế nào?"
"Thăm dò một cái bí cảnh chưa biết như vậy, các đại tông môn không thể nào phái ra lực lượng rất mạnh, muốn thông qua cái này đến tiêu hao thực lực của tông môn, hiển nhiên là khả năng không lớn. Theo ta thấy, có lẽ là bí cảnh này thật sự tương đối nguy hiểm, Thiên Càn tông hi vọng kéo tất cả qua cùng nhau chia sẻ nguy hiểm, thu hoạch được lợi ích lớn nhất, đồng thời giảm thương vong của mình đi nhỏ nhất." u Dương Vũ chậm rãi phân tích.
So với Tiêu Kiếm, hiển nhiên u Dương Vũ tỉnh táo hơn rất nhiều, phân tích cũng có chút khách quan.
"Hừ! Thiên Càn tông chắc như thần giữ của, nhìn thấy bí cảnh liền như bị điên, sao lần này lại hảo tâm như vậy, mời chúng ta cùng nhau thăm dò?" Tiêu Kiếm cũng không dám gật bừa.
"Cho nên, trong này chắc chắn có chuyện gì đó mà chúng ta không biết. Tóm lại, Thiên Càn tông sẽ không có cái hảo tâm gì. Ta cho rằng, chúng ta có thể tùy tiện phái một số người đi qua đó, lừa gạt một chút là được." u Dương Vũ nói.
"Ta không đồng ý! Tùy tiện phái một số người đi qua làm pháo hôi cho người ta sao? Đệ tử U Vân tông đều là do chúng ta tốn hao vô số tâm huyết bồi dưỡng lên, sao có thể để bọn hắn đi chịu chết?" Tiêu Kiếm khó chịu nói.
Đối với điểm Thiên Càn tông không có ý tốt này, mọi người lại không có ý kiến gì, cũng không có khả năng có ý kiến gì.
Chỉ là đối với vấn đề có đi hay không, hiển nhiên sinh ra một số ý kiến khác nhau.
u Dương Vũ còn định nói thêm, Lạc Thanh Phong lại giơ tay lên, ra hiệu bọn hắn không được ầm ĩ, sau đó quay sang nói với Diệp Viễn: "Diệp Viễn, nói cái nhìn của ngươi một chút xem."
Sau chuyện của Lý Trường Vũ, hiểu biết của Lạc Thanh Phong về Diệp Viễn tăng lên một bậc.
Diệp Viễn có thể ở dưới tình huống đột nhiên như thế, định ra sách lược lấy pháp trận tụ linh ép Lý Trường Vũ xuống, thuận đường tế luyện Thương Hoa Kiếm của mình, có thể thấy được tâm tư của hắn kín đáo thế nào!
Lạc Thanh Phong xem ra, thiên phú của Diệp Viễn cũng không cần nhiều lời, căn bản không ở cùng một cấp bậc với người cùng trang lứa.
Hắn có thể ở cái tuổi này, mà đã có được tâm tư kín đáo như vậy, đúng là khó được.
Cho nên hôm nay hắn cố ý gọi Diệp Viễn tới, để hắn cũng nghe một chút mục đích của sứ giả Thiên Càn tông, có thể nghe được ý kiến gì hữu ích cũng không chừng.
Khi ba người Tiêu Kiếm nhìn thấy Diệp Viễn, bọn hắn sửng sốt rất lâu, có chút không thể phỏng đoán tâm tư của Lạc Thanh Phong.
Hành động này, chẳng lẽ là muốn để Diệp Viễn tham dự vào quyết sách của cao tầng U Vân tông?
Thiên phú của Diệp Viễn tuyệt luân đã không có người dám xem nhẹ, nhưng hắn còn trẻ như vậy, để hắn tham dự quyết sách của cao tầng trong tông môn, có phải có chút quá xem nhẹ chuyện này rồi hay không?
Nhất là u Dương Vũ, khi Diệp Viễn mới vào tông môn, hắn còn từng nghe u Dương Minh xúi giục, muốn thông qua tam đường hội thẩm đến xử tử Diệp Viễn.
Thế nhưng về sau hành động liên tiếp của Diệp Viễn đã triệt để bỏ đi địch ý của hắn.
Nhất là sau khi Diệp Viễn bán đan phương của Ngự Hồn Đan cho tông môn, mấy trưởng lão u Dương gia đã nhờ vào Ngự Hồn Đan mà đạt được đột phá.
Dưới tình huống như vậy, làm sao u Dương Vũ còn không biết xấu hổ mà tiếp tục đối nghịch với Diệp Viễn?
Nếu vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành kẻ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa sao?
Về phần u Dương Minh bên kia, u Dương Vũ đã ra nghiêm lệnh, để hắn quản tốt nữ nhân của mình đừng lại gây chuyện, nếu không tự mình chịu hậu quả!
Một gia tộc nho nhỏ trong thế tục, còn chưa từng lọt vào trong mắt u Dương Vũ, chứ đừng nói đến gia tộc này đã bị phế đi.
Diệp Viễn trầm tư một lát, mở miệng nói: "Nếu theo như Lý Trường Vũ nói, bí cảnh này cũng vô cùng quan trọng với tông môn chúng ta. Tài nguyên của U Vân tông ta vốn là không cách nào so sánh với những đại tông này, nếu ngay cả cơ hội này cũng bỏ qua, chẳng phải là từng bước càng trở nên lạc hậu sao? Ta đoán chừng những tông chủ khác cũng không thể không nhận miếng bánh lớn do Thiên Càn tông đưa đến này mà phái người tới đó."
Sau ngày thi đấu tông môn ấy, Lạc Thanh Phong đã phân tích qua cho Diệp Viễn nghe một chút về sự phân bố thế lực ở Nam Vực, cho nên bây giờ Diệp Viễn đã có cái nhìn tổng quát về tình thế của Nam Vực.
"Thế nhưng bí cảnh này nguy hiểm như thế, ngay cả Ngưng Tinh tầng chín tiến vào cũng là có đi mà không có về, chẳng lẽ chúng ta phái toàn bộ trưởng lão Hóa Hải Cảnh tới đó?" Tiêu Kiếm lại đưa ra vấn đề này.
Diệp Viễn lắc đầu nói: "Cái này cũng không hẳn, bởi vì đệ tử đoán chừng, cho dù có phái trưởng lão đến, cũng vô dụng."
"Ồ? Đây là vì sao?" Lạc Thanh Phong nói.
Diệp Viễn thốt ra lời này, không riêng gì Tiêu Kiếm, ngay cả Lạc Thanh Phong cũng đều lộ ra thần sắc lắng tai nghe.
Rất hiển nhiên, Diệp Viễn phát hiện một số vấn đề bọn hắn không nghĩ tới.
Diệp Viễn cười nói: "Tông chủ, các vị đường chủ suy nghĩ một chút xem, với sự tham lam của Thiên Càn tông, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, làm sao bọn hắn có thể phái người mời những tông môn khác cùng nhau thăm dò bí cảnh?"
"Cho nên vừa rồi chúng ta đều đang suy đoán, có phải Thiên Càn tông đang có âm mưu quỷ kế gì hay không!" Tiêu Kiếm nói.
Diệp Viễn lắc đầu: "Chính như lời của u Dương đường chủ, tác dụng của loại âm mưu quỷ kế này không lớn. Cho dù đội ngũ của chúng ta toàn quân bị diệt, cũng không thương tổn được đến căn cơ của tông môn, bọn hắn cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện?"
"Vậy ngươi nói xem, đến cùng là vì cái gì?" Tiêu Kiếm vội la lên.
"Vì cái gì Lý Trường Vũ chỉ nói bọn hắn phái Ngưng Tinh tầng chín tiến vào bí cảnh? Tuy nói võ giả Hóa Hải Cảnh là trụ cột vững vàng của các đại tông môn, nhưng Thiên Càn tông không thể nào tiếc mệnh đến tình trạng như thế đúng không?" Diệp Viễn cười nói.
Lạc Thanh Phong như có điều suy nghĩ: "Ngươi nói là... Bọn hắn đã từng phái Hóa Hải Cảnh đi vào rồi sao?"
Diệp Viễn gật đầu nói: "Không sai! Hơn nữa vị cường giả Hóa Hải Cảnh này chắc chắn là có đi mà không có về!"
Đám người hít vào một ngụm khí lạnh, suy nghĩ kỹ một chút, hiển nhiên phân tích của Diệp Viễn là hợp lý nhất.
Chỉ là lúc Lý Trường Vũ nói chuyện, cố ý nói tránh đi phương diện này, cho nên tất cả mọi người đều không nghĩ tới.
Dù sao Ngưng Tinh tầng chín đã vô cùng quan trọng đối với một tông môn. Cho dù là đại tông như Thiên Càn tông, cũng không có khả năng nói bỏ qua là bỏ qua, cho nên Lạc Thanh Phong cũng không nghĩ sâu hơn về vấn đề này.
Nhưng khi bọn hắn nghe Diệp Viễn nói ngay cả Hóa Hải Cảnh còn có đi không về, không nhịn được bồn chồn trong lòng.
Cái bí cảnh này, không khỏi cũng quá nguy hiểm rồi?
"Ngay cả Hóa Hải Cảnh đều có đi không về, vậy chúng ta càng không thể đi!" Tiêu Kiếm cau mày nói.
Đối với U Vân tông mà nói, bất kỳ một vị cường giả Hóa Hải Cảnh nào cũng là không thể tổn thất.
Lạc Thanh Phong không có lập tức nói chuyện, nghĩ nghĩ một lát mới nói: "Diệp Viễn, có phải ngươi vẫn chưa nói xong hay không? Cuối cùng thì chúng ta nên đi, hay là không đi?"
Đối với Lạc Thanh Phong người này, Diệp Viễn cũng có chút kính nể, hắn tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ tâm tư kín đáo.
Những năm này nếu như không phải nhờ có hắn, có khả năng U Vân tông còn phải gian nan hơn nhiều so với hiện tại.
Diệp Viễn gật đầu nói: "Đi, vì sao lại không đi? Bí cảnh này có thiên tài địa bảo cực kỳ phong phú, nếu không chính Thiên Càn tông đã từ bỏ rồi. Chuyện này đối với tông môn chúng ta mà nói, cũng là một cơ hội!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất