Chương 287: Thiên Phong xuất quan!
"Diệp Viễn! Ngay cả cường giả Hóa Hải Cảnh tiến vào cũng mất mạng, chẳng lẽ ngươi muốn cho trưởng lão của chúng ta đi chịu chết?"
Khó thấy Lăng Phá Thiên nói nhiều lời như vậy, chỉ là lúc này mặt mũi vô cùng nghiêm khắc, đoán chừng đệ tử bình thường nhìn thấy là muốn run lên rồi.
"Phá Thiên, để cho Diệp Viễn nói hết lời." Lạc Thanh Phong nghiêm giọng.
Lăng Phá Thiên sững sờ, liền ngậm miệng không nói nữa.
Diệp Viễn cũng không thèm để ý, tiếp tục nói: "Nếu ta đoán không lầm, bí cảnh này hoặc là bởi vì không gian không ổn định, hoặc là bởi vì pháp tắc hạn chế mà võ giả Hóa Hải Cảnh trở lên không cách nào tiến vào. Võ giả Ngưng Tinh Cảnh tiến vào bên trong cũng quá mức nguy hiểm, cho nên Thiên Càn tông mới có thể lần đầu tiên liên hợp bảy tông môn khác cùng nhau thăm dò."
Lạc Thanh Phong cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, nói: "Thì ra là thế, như vậy thì đều đã giải thích được rồi! Chỉ có điều nếu võ giả Ngưng Tinh Cảnh tiến vào bên trong còn cực kỳ nguy hiểm như vậy, chúng ta còn muốn góp cái náo nhiệt này sao?"
"Cầu phú quý trong nguy hiểm! Nguy hiểm đối với tám đại tông môn chúng ta mà nói đều như nhau, Thiên Càn tông là vì muốn tìm thêm chút pháo hôi, vậy chúng ta liền tương kế tựu kế đi! Cơ hội như vậy, không có nhiều đâu!" Diệp Viễn nói.
"Diệp Viễn, ta biết thiên phú của ngươi cực cao, sức chiến đấu cũng rất mạnh, nhưng ngươi đừng nên xem thường thế hệ trẻ tuổi của những tông môn khác! Nhất là Thiên Càn tông, đệ tử thân truyền của bọn hắn còn mạnh hơn không ít so với mấy người Vân Thiên." Tiêu Kiếm bỗng nhiên ngắt lời, thở dài nói.
Là tông môn mạnh nhất Nam Vực, tất nhiên thực lực đệ tử thân truyền của Thiên Càn tông cũng là mạnh nhất!
Mặc dù Lý Trường Vũ được Thái Thượng trưởng lão của Thiên Càn tông thu làm đệ tử thân truyền, nhưng đây chẳng qua là bởi vì tiềm lực của hắn cực kỳ lớn.
Bàn về thực lực chân chính, ở Thiên Càn tông hắn lại không tính là cái gì.
Những đệ tử thân truyền tư lịch rất sâu kia, mới là nhân vật có thực lực mạnh nhất hiện tại.
Diệp Viễn bỗng nhiên cười nói: "Đệ tử chỉ là cho tông chủ đại nhân một ý kiến, về phần tông chủ có tiếp thu hay không, ta cũng không dám xen vào. Chẳng qua nếu như tông chủ quyết định sẽ đi, đệ tử hi vọng tính cả đệ tử một người."
"Không được! Ngưng Tinh tầng chín võ giả tiến vào cũng phải chết, ngươi mới Linh Dịch Cảnh, đi vào quá nguy hiểm! Diệp Viễn, ngươi là hi vọng của U Vân tông chúng ta, ta không muốn ngươi gặp phải nguy hiểm gì cả!" Lạc Thanh Phong trực tiếp cự tuyệt nói.
Nói đùa cái gì!
Lúc hắn đột phá vào hai ngày trước, Lạc Thanh Phong đã bị dọa cho một trận sợ mất mật.
Lần này đi thăm dò bí cảnh nguy hiểm như vậy, lỡ như xảy ra cái gì ngoài ý muốn, thì hắn có mang toàn bộ U Vân tông ra cũng không đền nổi mất!
Diệp Viễn lại không giải thích gì thêm, có điều Lạc Thanh Phong nhìn ánh mắt hắn, liền biết không khuyên nổi rồi.
Trong lòng Lạc Thanh Phong dâng lên một trận phiền muộn!
Hắn vốn dĩ cũng định tham gia, thế nhưng nhìn thấy thái độ của Diệp Viễn, hắn lại bắt đầu do dự.
Tiểu tổ tông này, thật đúng là tùy hứng mà!
Một tên võ giả Linh Dịch Cảnh, chạy tới giữa một đống võ giả Ngưng Tinh Cảnh chơi đùa cái gì chứ?
Đúng lúc này, một trận uy áp kinh khủng truyền đến, dọa cho đám người nhảy lên một cái.
"Chuyện gì xảy ra?"
Mấy người Lạc Thanh Phong nhìn thoáng qua lẫn nhau, chợt nghĩ tới cái gì, không khỏi cuồng hỉ một hồi!
"Sư thúc đột phá! Thật sự là quá tốt rồi!" Tiêu Kiếm vui vẻ nói.
"Đi! Chúng ta cùng đi xem xem! Diệp Viễn, ngươi cũng đi. Sư thúc hắn có thể đột phá, là không thể bỏ qua công lao của ngươi." Lạc Thanh Phong nói.
Mấy người hỏa tốc chạy tới biệt viện của Thiên Phong, chỉ thấy mây đen dày đặc ngay phía trên biệt viện.
"Là hồn kiếp! Sư thúc hắn bắt đầu độ hồn kiếp!" u Dương Vũ sợ hãi than.
Là một luyện dược sư, tâm nguyện lớn nhất chính là có thể độ hồn kiếp một lần!
Võ giả mở ra Hóa Hải Cảnh, Hồn Hải Cảnh chính là nghịch thiên mà đi, cho nên sau khi võ giả tu luyện tới Hồn Hải Cảnh, sẽ phải đối mặt với khảo nghiệm của thiên kiếp!
Còn sau khi luyện dược sư tu luyện tới Hồn Hải Cảnh, hồn lực càng là có một sự thay đổi bay vọt về chất, mỗi lần đột phá sẽ phải độ thiên kiếp một lần!
Có điều thiên kiếp của luyện dược sư lại có chỗ khác biệt với võ giả, đó là chỉ tập trung vào thần hồn, cho nên được gọi là hồn kiếp!
Nếu u Dương Vũ có thể đột phá Hồn Hải Cảnh trở thành Đan Vương, thì sẽ trải qua lần hồn kiếp đầu tiên trong đời.
Chỉ là... Một bước này với hắn mà nói thật sự quá khó khăn!
Đám mây đen kia cũng không lớn, nhưng ẩn chứa trong đó là năng lượng cực kì khủng bố, để cho người ta cảm thấy trận trận kinh hãi.
Không bao lâu sau, bắt đầu có một đạo thiểm điện tinh mịn đánh xuống, trực tiếp xuyên thấu phòng ốc, đánh vào chỗ Thiên Phong đang bế quan.
Thiểm điện càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, mới chỉ phần uy áp kia, đã có thể để võ giả Ngưng Tinh Cảnh cảm thấy ngạt thở!
Diệp Viễn nhìn thấy tình cảnh quen thuộc trước mắt, trong lòng sinh ra cảm khái vô hạn.
Ở kiếp trước, hắn đã từng trải qua mấy chục lần hồn kiếp, đối với cái này lại là cực kỳ quen thuộc.
Mà kiếp này, đây là lần đầu tiên Diệp Viễn nhìn thấy hồn kiếp, tự nhiên khơi gợi lên vô hạn hồi ức trong lòng hắn.
Đã gọi là hồn kiếp, đó chính là kiếp số thần hồn của võ giả!
Bao nhiêu luyện dược sư ngã xuống phía dưới hồn kiếp, hồn phi phách tán.
Có thể vượt qua mấy chục lần hồn kiếp, thẳng đến đỉnh phong luyện dược sư, vậy cũng gần như là tồn tại vô địch!
Một đời trước, Diệp Viễn chính là từng bước một bước về phía đỉnh phong như vậy.
Mà một kiếp này, hắn tin tưởng mình sẽ còn có thể như thế, từng bước một bước về phía đỉnh phong!
Không, một kiếp này, hắn muốn đi càng xa!
Hiển nhiên bốn người bên cạnh không có chú ý tới tâm tình của Diệp Viễn có biến đổi, bọn hắn đang căng thẳng nhìn xem tình cảnh trước mắt.
Ước chừng sau nửa canh giờ, thiểm điện dần dần giảm bớt, mây đen trên không trung cũng bắt đầu tiêu tán, cuối cùng hồn kiếp cũng kết thúc.
"Tất cả vào đi!" Giọng nói của Thiên Phong ung dung truyền đến, hiển nhiên đã sớm phát hiện ra mấy người ở phía bên ngoài.
Có điều giọng nói nghe có chút mỏi mệt, xem ra vừa mới vượt qua hồn kiếp, Thiên Phong vẫn còn có chút suy yếu.
Thế nhưng Diệp Viễn biết, loại suy yếu này sẽ không kéo dài bao lâu. Rất nhanh hồn lực của Thiên Phong sẽ bạo tăng, chân chính đạt tới trình độ Đan Vương trung kỳ.
Nhìn thấy Diệp Viễn, Thiên Phong hơi ngoài ý muốn, nhưng là cũng rất vui vẻ.
"Ha ha, không ngờ Diệp Viễn ngươi cũng ở đây." Thiên Phong vui mừng nói.
Hắn có thể đột phá Đan Vương trung kỳ, tất cả đều là nhờ Diệp Viễn ban tặng, trông thấy Diệp Viễn tự nhiên có loại cảm giác thấy thân cận.
Diệp Viễn tiến lên thi lễ, cười nói: "Chúc mừng Thái Thượng trưởng lão đột phá Đan Vương trung kỳ!"
"Ai, có cái gì mà chúc mừng? Cái Đan Vương trung kỳ này của ta, còn không phải đều do ngươi ban tặng hay sao?"
"Ha ha, đây đều là phúc duyên của Thái Thượng trưởng lão thâm hậu, nào có chuyện gì của tiểu tử? Thái Thượng trưởng lão đột phá Đan Vương trung kỳ, trở thành trụ cột kình thiên, U Vân tông liền vững chắc hơn rất nhiều, tất nhiên là chuyện đáng giá chúc mừng." Diệp Viễn cười nói.
Nhìn thấy Diệp Viễn không giành công chút nào, Thiên Phong lại càng hài lòng, khẽ cười nói: "Ngươi như thế rất không tệ! Đợi lão phu chỉnh đốn mấy ngày, sẽ bắt đầu luyện chế Hồn Dẫn Đan! Tiêu Kiếm, Phá Thiên, hai người các ngươi cũng cần gấp rút tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá đến nửa bước Hồn Hải! Kể từ đó, U Vân tông ta liền có thể có thêm ba vị cao thủ Hồn Hải Cảnh, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều! Đến lúc đó xem Thiên Càn tông bọn hắn, còn dám làm nhục U Vân tông ta hay không!"
Thiên Phong vừa nói ra những lời này, cả bốn người đều kích động đến mức không ngừng run rẩy!
Hồn Dẫn Đan là đan dược trợ giúp cường giả Hóa Hải đột phá lên Hồn Hải Cảnh, cần tu vi Đan Vương trung kỳ mới có thể luyện chế.
Mà U Vân tông, đã bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện luyện dược sư Đan Vương trung kỳ rồi?
Thiên Phong có thể đột phá Đan Vương trung kỳ, có ý nghĩa quá mức trọng đại với U Vân tông!
Nếu như U Vân tông có thể lập tức nhiều thêm ba vị cường giả Hồn Hải Cảnh, liền có thể vọt lên vị trí trung du trong tám đại tông môn.
Tông môn khác lại muốn chèn ép U Vân tông, sẽ phải cân nhắc lại một chút!