Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 300: Thu hoa.

Chương 300: Thu hoa.
“Diệp Viễn, còn có chuyện gì sao? Những tông môn khác đều đã đi xa rồi!” Mai Trăn nhắc nhở.
Tám đại tông môn có hơn trăm người, ở trong bí cảnh này không nhiều cũng không ít, đi trễ thì thứ tốt sẽ bị người khác lấy đi hết.
Đối với Diệp Viễn, Mai Trăn không tiện trực tiếp ra lệnh, không thể làm gì khác hơn là đành uyển chuyển khuyên bảo.
Diệp Viễn nói: “Mai trưởng lão yên tâm, mặc dù thứ tốt trong bí cảnh này nhiều, lại sợ rằng không dễ dàng mà có thể lấy được. Tới trước không nhất định là có thể lấy được trước, bằng không Thiên Càn tông cũng sẽ không phí công trắc trở mời chúng ta tới cửa. Ngược lại là bây giờ, nếu như những tông môn khác đều đã đi xa, chúng ta có thể an tâm thu hoa rồi.”
Lời nói này của Diệp Viễn, làm cho tất cả mọi người đều giật mình.
Biển hoa này có độc tính cực mạnh, vừa rồi mọi người cũng đều đã tận mắt chứng kiến, bây giờ Diệp Viễn lại muốn đi thu hoa ư?
“Diệp Viễn, ngươi đừng nói giỡn nữa! Biển hoa này sợ là có mấy ngàn cây Lan Tâm Hoa, độc tính mạnh tới mức võ giả Ngưng Tinh Cảnh cũng không chống đỡ được, ngươi cũng đã thấy những người vừa rồi rồi đấy, còn muốn đi thu hoa, đây không phải là lão thọ tinh ăn thạch tín — chê chính mình sống lâu quá, muốn chết sao?” Mai Trăn nói.
Một màn vừa rồi kia thật sự là quá rung động, làm cho mấy người của U Vân tông tới bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Đối với biển hoa này, thái độ của mọi người đều nhất trí là đứng xa mà trông.
Cho nên nghe được Diệp Viễn nói muốn đi vào trong biển hoa thu hoa, Mai Trăn như muốn nhảy dựng lên.
“Những bông hoa này cũng không phải là Lan Tâm Hoa, mà gọi là Man Đồ Hoa. Phẩm cấp và hình dáng bề ngoài của Man Đồ Hoa này rất giống Lan Tâm Hoa, nhưng lại là loài có độc tính mạnh vô cùng. Hơn nữa Man Đồ Hoa mọc thành phiến ở chung một chỗ, loại độc này sẽ có hiệu quả chồng chất, dường như là đạt tới trình độ chuẩn cấp bốn, cho nên mấy người kia dính vào liền chết ngay tức khắc.” Diệp Viễn giải thích.
“Man Đồ Hoa? Thật đúng là chưa từng nghe nói qua! Nhưng nếu như độc tính của chúng đã mãnh liệt như thế, vậy ngươi lại càng không thể tới a!” Mạc Vân Thiên nói.
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Đi vào trong bảo sơn sao có thể tay không mà về?”
“Bảo sơn? Một đám độc vật có thể là bảo sơn gì được?” Mạc Vân Thiên nghi ngờ nói.
Diệp Viễn lắc đầu trả lời: “Mạc sư huynh không biết lai lịch của loại Man Đồ Hoa này, mới sẽ nói như vậy. Man Đồ Hoa này vốn là loài có độc, hơn nữa hình dáng cũng khác hẳn so với Lan Tâm Hoa. Bây giờ sở dĩ chúng ta thấy Man Đồ Hoa giống hệt như Lan Tâm Hoa, là bởi vì nó là cấy ghép mà thành.”
“Cấy ghép?” Mọi người kinh ngạc nói.
“Không sai. Sau khi Man Đồ Hoa trưởng thành, đem toàn bộ phần bên trên rễ cây của nó cắt bỏ, lại đem Lan Tâm Hoa cấy ghép lên, chính là Man Đồ Hoa bây giờ. Trên thực tế, hẳn phải gọi nó là Man Đồ Lan Tâm Hoa.” Diệp Viễn giải thích.
“Không phải chứ? Lan Tâm Hoa là dược liệu cấp hai trân quý như vậy, lại dùng để cấy ghép biến thành Man Đồ Hoa, đây không phải là quá phí của trời sao? Quá đáng tiếc.” Thiên Vũ không nhịn được thở dài nói.
Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở bên cạnh Thiên Phong, đối với các loại dược liệu cũng là quen thuộc hơn người khác rất nhiều. Sự trân quý của Lan Tâm Hoa, đến cả Thiên Càn tông cũng sẽ không coi thường, càng không cần phải nói tới U Vân tông vốn thiếu thốn tài nguyên rồi.
Diệp Viễn cười nói: “Không có gì đáng tiếc cả, sở dĩ làm như thế, dĩ nhiên là bởi vì có lý do lớn hơn.”
“Lý do gì? Nhiều Lan Tâm Hoa như vậy, nếu như chúng ta mang toàn bộ về, đủ có thể khiến cho thực lực của toàn bộ Linh Dịch Cảnh võ giả trong U Vân tông tăng lên một bậc. Nhưng mà bây giờ... Nhìn thấy nhưng không ăn được, thật sự là tiếc nuối mà!” Thiên Vũ cảm khái nói.
“Phẩm cấp của dược liệu là cố định, nhưng ở dưới một ít hoàn cảnh đặc thù, lại có thể tiến giai. Lan Tâm Hoa có trân quý hơn nữa, cũng chỉ là dược liệu cấp hai, có ý nghĩa cực lớn đối với võ giả Linh Dịch Cảnh, nhưng mà đối với võ giả Ngưng Tinh Cảnh thì tác dụng không lớn lắm.”
“Diệp Viễn, ý của ngươi là... Sở dĩ cấy ghép lên Man Đồ Hoa này, là vì để cho Lan Tâm Hoa tiến giai sao?” Mạc Vân Thiên trợn to hai mắt, không thể tin nói.
Diệp Viễn gật đầu một cái, cười nói: “Không sai! Lan Tâm Hoa là dược tài đại bổ cực kỳ thuần khiết, cho dù là võ giả Linh Dịch Cảnh nuốt sống một gốc Lan Tâm Hoa, cũng có ích lợi cực lớn đối với tu luyện. Nhưng nếu như có thể nuôi dưỡng thành Lan Tâm Hoa cấp ba, ngược lại lại cần ở trong hoàn cảnh kịch độc! Mạn Đồ Hoa sau khi bị Lan Tâm Hoa cấy ghép lên, đem Lan Tâm Hoa biến thành đồ vật có độc tính càng thêm kịch liệt, nhưng mà những độc tính này, lại đúng là có thể thúc giục Lan Tâm Hoa tiến giai!”
Thiên Vũ nghe vậy liền kinh ngạc nói: “Trên đời lại có thủ đoạn thần kỳ như vậy sao?”
Thuật cấy ghép này cũng không được tính là thần kỳ ở Thần Vực, các thế lực lớn đều sẽ có một chút phương pháp bồi dưỡng độc môn của chính mình.
Nhưng mà ở Vô Biên Giới, đây lại là thủ đoạn cực kỳ thần kỳ.
Ở trong quan niệm của Thiên Vũ, phẩm cấp của dược liệu đều là cố định, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nói qua chuyện còn có thể tăng cấp.
Diệp Viễn nói: “Không thể nói là thần kỳ, chỉ là vấn đề biết với không biết mà thôi.”
“Đây chẳng phải là nói, trong biển hoa này có Lan Tâm Hoa cấp ba sao?” Mai Trăn nói.
Diệp Viễn gật đầu: “Cho nên ta mới nói, bọn họ đi hết thì chúng ta liền có thể an tâm thu hoa rồi.”
“Nhưng mà biển hoa này lớn như vậy, hơn nữa đều có kịch độc, dính một chút liền chết ngay lập tức, chúng ta thu như thế nào đây?” Mai Trăn cau mày nói.
Mặc dù biết rõ bên trong biển hoa này có bảo vật, nhưng bọn họ không vào được cũng chỉ là uổng công mà thôi!
Sự lợi hại của độc Man Đồ Hoa thì bọn họ đã đã trông thấy, cũng không muốn đặt mình vào nguy hiểm.
Diệp Viễn cười nói: “Rất đơn giản, một cây đuốc đốt chúng đi là được!”
“Đốt... Đốt chúng đi? Nhưng mà Lan Tâm Hoa cấp ba cũng ở bên trong, một cây đuốc đốt cháy rụi rồi thì làm sao bây giờ? Hơn nữa... Đốt như thế nào? Dược liệu cấp hai, lửa bình thường không thể đốt nổi chúng.” Mai Trăn nói.
Diệp Viễn cười đáp: “Mọi người đi theo ta là được!”
Nói xong, Diệp Viễn liền đi thẳng tới chỗ biển hoa. Trong lòng mọi người đều nghi ngờ, nhưng vẫn đi theo.
Diệp Viễn đi tới biên giới biển hoa, lòng bàn tay nâng lên một chút, một ngọn lửa màu vàng nhạt nổi lên.
“A... Nguyên hỏa! Đó... Đó là Tịnh Đàn Thánh Hỏa? Sao... Làm sao có thể? Ngươi mới chỉ là Linh Dịch Cảnh, tại sao có thể có nguyên hỏa cấp bốn?” Mai Trăn kinh ngạc nói.
Diệp Viễn giải thích đơn giản một phen, một đám đệ tử U Vân tông nghe được liền không ngừng hâm mộ.
Thiên Vũ nhìn Tịnh Đàn Thánh Hỏa đang nhấp nháy trong lòng bàn tay Diệp Viễn, lúc này mới biết được căn bản là lúc thi đấu Diệp Viễn cũng không xuất ra toàn lực!
Tịnh Đàn Thánh Hỏa vừa hiện ra, cũng không cần phát huy toàn bộ uy lực, hắn cũng chỉ có một con đường chết.
Chỉ thấy lòng bàn tay Diệp Viễn nhẹ nhàng đưa về phía trước, Tịnh Đàn Thánh Hỏa “Vèo” một tiếng biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó, liền thấy từng mảng biển hoa bị đốt!
“Diệp Viễn, Đây... Đây chính là nguyên hỏa cấp bốn! Ngươi đốt như vậy, chẳng phải là sẽ đốt sạch luôn cả Lan Tâm Hoa cấp ba sao?” Mai Trăn cau mày nói.
“Mai trưởng lão yên tâm, lại nhìn tiếp là biết rồi. Mảnh biển hoa này ước chừng có hơn ba nghìn cây Mạn Đồ Hoa, mà nuôi dưỡng mỗi một cây Lan Tâm Hoa cấp ba ước chừng cần 100 cây Mạn Đồ Hoa. Nói cách khác, mảnh biển hoa này ước chừng có hơn ba mươi cây Lan Tâm Hoa cấp ba, chúng ta sẽ mang đi không thiếu một cây!” Diệp Viễn tự tin nói.
Mai Trăn có chút nửa tin nửa ngờ, nhưng mà hắn vẫn nhẫn nhịn tiếp tục đợi.
Tịnh Đàn Thánh Hỏa cực kỳ lợi hại, rất nhanh chóng đã đem mảnh biển hoa này đốt cháy sạch sẽ liền cặn bã đều không còn.
Mọi người định thần nhìn lại, quả nhiên thấy trong biển hoa còn dư lại thưa thớt một vài cây!
Diệp Viễn đi lên phía trước, trực tiếp thu lấy năm cây Lan Tâm Hoa cấp ba, xoay người nói với Mai Trăn: “Lan Tâm Hoa cấp ba này hữu dụng đối với đệ tử, đệ tử liền thu lấy năm cây, còn dư lại thì Mai trưởng lão mang về tông môn.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất