Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 324: Chuyển biến kinh ngạc!

Chương 324: Chuyển biến kinh ngạc!
Nghe Diệp Viễn nói vậy, sự bất mãn hiện rõ trên gương mặt Lý Trường Vũ.
Ngay một khắc sau, Lý Trường Vũ liền cảm thấy hoa mắt, mười tám con kiếm khôi đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Nét mặt Lý Trường Vũ chuyển từ bất mãn sang kinh ngạc, sau đó hắn liền phát hiện mặt mình nóng như phát sốt.
Không cần nhìn cũng đoán ra được lúc này mặt hắn đỏ như trái táo vậy.
Vừa rồi hắn còn nói gì nhỉ?
Bàng môn tà đạo ư? Còn muốn để Diệp Viễn xem thực lực của hắn?
Trước mặt hắn lúc này là mười tám tên kiếm khôi, mà thực lực của tên nào tên nấy đều không kém hắn chút nào!
Nếu chỉ đối phó với một hai tên thì không thành vấn đề gì, nhưng nếu cả mười tám tên cùng xông lên, hắn chắc chắn chỉ có một con đường chết!
Đương nhiên, những con rối này đều đúng là bàng môn tà đạo, nhưng những thứ bàng môn tà đạo này lại mạnh hơn hắn rất nhiều!
Lúc này Lý Trường Vũ đang cảm thấy chẳng khác nào tự vả vào mặt mình khi nghĩ tới lời nói vừa rồi với Diệp Viễn.
Những người khác cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy đám kiếm khôi này!
Mười tám con rối Ngưng Tinh hậu kỳ, đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại. Trước đó Thiên Càn Tông đang chiếm ưu thê về mặt nhân số, nhưng bây giờ nhân số của U Vân Tông đã hơn hẳn mười người so với bọn hắn!
Nhìn thấy những con rối này, sắc mặt của Ngô Chiêu trở nên vô cùng khó coi.
Tên Diệp Viễn này thật là có không ít thủ đoạn, trong chốc lát lại có thể lôi ra nhiều kiếm khôi Ngưng Tinh hậu kỳ như vậy.
Đúng lúc này, Triệu Dục Dương chợt tỉnh lại. Nhìn thấy Thiên Càn Tông và U Vân Tông gươm giáo sẵn sàng, thì cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Hắn còn tưởng người của U Vân Tông sớm đã tới tầng trên, nhưng không ngờ trong thời gian dài như vậy mà bọn họ lại vẫn ở tầng một.
Song sự xuất hiện của mười tám tên kiếm khôi lại khiến hắn càng cảm thấy kinh ngạc hơn!
Hắn là trận sư, chỉ cần liếc qua cũng đã nhận ra sự khác biệt của những con rối này.
Triệu Dục Dương loạng choạng chạy tới chỗ Ngô Chiêu nhỏ tiếng nói: " Đám kiếm khôi này e rằng không phải là những con rối kiếm khôi bình thường, mà là những con rối dùng trong trận pháp, e là sức chiến đấu không tầm thường chút nào!”
Nghe Triệu Dục Dương nói như vậy, sắc mặt của Ngô Chiêu càng trở nên khó coi hơn.
Nhưng Triệu Dục Dương lại nói tiếp: “Ngô sư huynh, đệ không cảm nhận thấy khí tức của trận pháp kia trong tòa đại điện này! Nếu như đệ đoán không lầm, bây giờ huynh có thể sử dụng lực lượng của Hóa Hải Cảnh rồi!”
Trên cả chặng đường, Triệu Dục Dương nhìn thấy trưởng lão của các tông môn khác đều bị Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận đánh chết, lúc đó hắn mới cảm thấy có một đại trận thần bí đang bao trùm lên cả bí cảnh này!
Đại trận này được che giấu hết sức cẩn thận, nếu không kích hoạt, võ giả gần như không thể phát hiện ra!
Còn Triệu Dục Dương lại là trận sư, chỉ cần hắn lưu tâm chú ý, thì có thể cảm nhận được từng tia ba động của trận pháp.
“Thật sao?” Ngô Chiêu nghe vậy thì vô cùng vui mừng.
Triệu Dục Dương có chút không chắc chắn, nhắm mắt cảm nhận một lần nữa, lúc này mới quả quyết gật đầu nói: “Chắc tới tám phần!”
Ngô Chiêu mừng như điên nói: “Ha ha... không biết moi từ đâu ra mấy con rối rách này, lại tưởng rằng bản thân ghê gớm lắm? Hôm nay ta sẽ nghiền thứ đồ chơi này của ngươi ra bã!”
Ngô Chiêu vô cùng tin tưởng sư đệ Triệu Dục Dương này của hắn.
Triệu Dục Dương có thể dẫn mọi người thoát ra khỏi Tuyệt Diễm Bích Chướng Đại Trận, đương nhiên trình độ cũng không tầm thường chút nào.
Nói rồi, thi triển sức mạnh Hóa Hải Cảnh!
“Ha ha, chỗ này quả đúng là không hạn chế cảnh giới! Diệp Viễn, đi chết đi!”
Thoáng cái, Ngô Chiêu đã lao vào chiến đấu với đám kiếm khôi.
Những đệ tử khác của Thiên Càn Tông nhìn thấy Ngô Chiêu xuất chiêu, đương nhiên cũng không khoanh tay đứng nhìn, nhất tề xông lên đánh giết.
Khí thế của Ngô Chiêu bừng bừng, nghĩ muốn dùng sức mạnh Hóa Hải Cảnh mà nghiền nát đám kiếm khôi này.
Thế nhưng khi hắn vừa giao đấu với đám kiếm khôi, bất giác cảm thấy vô cùng kinh hãi!
Dựa vào sức mạnh Hóa Hải Cảnh tầng ba, lại không thể làm gì được bọn chúng!
“Bọn chúng thật sự chỉ là Ngưng Tinh Cảnh hậu kỳ thôi sao? Cái này... sao có thể như thế được?” Ngô Chiêu càng đánh càng cảm thấy kinh hãi.
Người cảm thấy kinh hãi không chỉ có một mình Ngô Chiêu. Ngoại trừ đệ tử của U Vân Tông ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy hoảng sợ không kém!
“Không phải chứ? Ta đang nhìn thấy thứ gì vậy? Mười tám tên kiếm khôi Ngưng Tinh hậu kỳ, lại có thể đánh ngang tay với một cường giả Hóa Hải tầng ba sao?”
“Chuyện này thật khó mà tưởng tượng nổi! Vừa rồi ta còn nghĩ người của U Vân Tông chết chắc rồi, không ngờ bọn họ lại có thứ lợi hại như vậy!”
“Các người nhìn xem, đệ tử của Thiên Càn Tông đều đang chiến đấu với đám kiếm khôi đó! Nhân số của bọn chúng cũng xấp xỉ với nhân số của Thiên Càn Tông, hơn nữa Thiên Càn Tông còn có một vị cường giả Hóa Hải tầng ba, nhưng hai bên lại ngang cơ với nhau! Có nhầm không vậy?”
Hai mắt Triệu Dục Dương không rời khỏi đám kiếm khôi đó, mặt hắn lúc này càng đanh lại!
“Chu sư đệ, những con rối này tạo thành một trận pháp vô cùng lợi hại! Ngươi không cần lo cho ta nữa, mau tới giúp Ngô sư huynh đi! Ngươi hãy đi vòng qua trận pháp. Chỉ cần giết được Diệp Viễn, thì những con rối này cũng sẽ vô dụng thôi!”
Một trưởng lão Hóa Hải cảnh của Thiên Càn Tông vì phải chăm sóc cho Triệu Dục Dương, cho nên vẫn chưa ra tay.
Vốn dĩ bọn chúng tưởng rằng chỉ cần có một mình Ngô Chiêu là đủ rồi, nhưng không ngờ cục diện lại thành như thế này.
Còn Chu trưởng lão cho dù không hiểu trận pháp đi nữa, thì cũng biết những con rối này đều không giống với những con rối bình thường.
Hắn khẽ gật đầu, lợi dụng trận đánh giữa Thiên Càn Tông với đám kiếm khôi che mắt, nhẹ nhàng tiếp cận Diệp Viễn!
Lúc này Diệp Viễn đang toàn tâm toàn ý khống chế đám kiếm khôi, bởi thực lực của Ngô Chiêu mạnh hơn Mai Trăn rất nhiều, cho nên hắn không dám sơ suất chút nào.
Chu trưởng lão vòng một vòng rộng, mãi một lúc sau mới kéo gần khoảng cách với Diệp Viễn!
Lúc này, hắn dùng hết sức, vung kiếm đâm Diệp Viễn một cái.
Nhưng đáng tiếc, Mai Trăn sớm đã chú ý tới vị Chu trưởng lão này!
Đúng lúc Chu trưởng lão đó ra tay, Mai Trăn cũng nhanh chóng xông về phía Chu trưởng lão!
Hai người bọn họ lập tức chiến đấu lại với nhau!
Chu trưởng lão cũng là cường giả Hóa Hải tầng ba, chỉ là hắn vừa mới đột phá lên Hóa Hải tầng ba chưa được bao lâu, cho nên thực lực của hắn vẫn chưa thể sánh bằng Mai Trăn và Ngô Chiêu.
Đương nhiên, Mai Trăn muốn hạ gục vị Chu trưởng lão này trong thời gian ngắn cũng là điều không thể.
Đúng lúc này, một vài đệ tử của Thiên Càn Tông thực lực không đủ, nhất loạt thất thanh kêu lên.
“Phù!”
Một tên kiếm khôi đã đâm trúng một tên đệ tử Ngưng Tinh tầng bốn của Thiên Càn Tông!
“A!”
Gã đệ tử đó thảm thiết kêu lên, xem ra không sống được rồi.
Cho tới lúc chết hắn vẫn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn tên kiếm khôi này. E là hắn không thể ngờ rằng, hắn lại chết trong tay một con rối!
Còn tên kiếm khôi kia vẫn không chút cảm xúc đứng đó.
Sau khi ném cái xác xuống, trường kiếm của nó lại tiếp tục vung lên, tấn công những người khác!
Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận này của Lục Lâm Phong vô cùng huyền diệu, chiến thuật dùng số đông để áp đảo không thể đấu lại với trận pháp này.
Những đệ tử của Thiên Càn tông ngoài việc có thể phân tán vài đợt tấn công, thì không thể giúp ích được gì cho Ngô Chiêu.
Có thể giết được một người, đương nhiên có thể giết thêm người thứ hai!
Rất nhanh sau đó, một gã đệ tử của Thiên Càn Tông lại bị đám kiếm khôi giết chết!
Nhất thời tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên!
Đúng lúc này lại có biến chuyển!
Một tàn ảnh từ một bên của trận pháp lách qua, mục tiêu lại là Diệp Viễn!
Mạc Vân Thiên vô cùng kinh hãi, muốn chạy tới nhưng đã không kịp!
“Diệp Viễn, cẩn thận!” Mạc Vân Thiên cả kinh hô lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất