Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 344: Lẻn vào.

Chương 344: Lẻn vào.
Quyền pháp của Lam Phong có kín kẽ đến đâu cũng làm sao có thể ngăn được hoa bay đầy trời?
Trong lúc Lam Phong chưa nhận ra được một đám hoa đã bay xuống phía dưới vòng phòng ngự, bay vào trong vòng phòng ngự của hắn!
“Thiên Lưu Phi Hoa, bạo!”
Diệp Viễn quát khẽ một tiếng, chỉ nghe thấy âm thanh “phốc phốc” triền miên, trong vòng phòng ngự của Lam Phong đã vang lên vô số tiếng nổ mạnh.
Mỗi cánh hoa nổ tung thì không mạnh nhưng hàng ngàn hàng vạn cánh hoa nổ tung thì không phải là chuyện hay rồi.
Thân thể Lam Phong bắt đầu bị đám cánh hoa bạo tạc đến run rẩy liên tục, giống như người say nhảy múa.
Nguyên lực hộ thể của Hóa Hải Cảnh cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt là võ giả cận chiến như Lam Phong.
Nhưng dù có mạnh đến đâu thì cũng không địch được cánh hoa đầy trời.
Diệp Viễn lại điều khiển càng ngày càng nhiều cánh hoa bay về phía Lam Phong, cuối cùng hắn đã bị cánh hoa nhấn chìm.
Vô số cánh hoa nổ tung, thân thể Lam Phong run rẩy càng ngày càng kịch liệt.
Cuối cùng, nguyên lực hộ thể mạnh mẽ cũng bị vô số công kích nhỏ công phá nổ tung, cơ thể của Lam Phong bắt đầu chịu sự bạo tạc.
“Phốc!”
Lam Phong mãnh liệt phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm nhũn ngã xuống.
Sau đó chính vào lúc này, Diệp Viễn hành động.
Diệp Viễn không đợi Lam Phong ngã xuống đất, thân thể nhanh như chớp đến trước mặt hắn.
“Kinh Thần Thứ!”
Lực lượng thần hồn của Diệp Viễn bỗng nhiên bộc phát, tấn công vào não của Lam Phong.
Lam Phong hiển nhiên không ngờ Diệp Viễn sẽ đánh lén bất thình lình, dùng thần hồn bí kỹ công kích hắn.
Dưới tình huống không hề phòng bị, cũng chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Lam Phong chỉ cảm thấy đầu óc mông lung, trợn trắng mắt rồi không biết cái gì nữa!
Nhưng thủ đoạn của Diệp Viễn vẫn chưa kết thúc.
Chỉ thấy hai tay hắn niệm quyết cực nhanh hồn lực lại phóng ra thăm dò vào trong óc của Lam Phong.
“Nô Ấn, kết!”
Thần hồn của Lam Phong lúc này đã bị Kinh Thần Thứ của Diệp Viễn tàn nhẫn công kích một phen, đã trong trạng thái không thể phòng bị và chịu tổn thương không nhẹ.
Lợi dụng thời gian này, Diệp Viễn cưỡng chế gieo Nô Ấn vào trong thần thức của hắn.
Khác với khế ước linh hồn của Viên Phi, sau khi bị gieo Nô Ấn, Lam Phong liền không còn ý thức của chính mình nữa, tất cả hành động đều nghe theo lệnh của Diệp Viễn.
Hơn nữa bị Diệp Viễn cưỡng ép gieo Nô Ấn nên thần hồn của Lam Phong tổn thương không thể khôi phục được, tu vi đời này của hắn cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.
Thấy Nô Ấn được ngưng kết thành công, Diệp Viễn cũng có chút cảm giác hơi mất sức.
Những công kích liên tiếp vừa rồi này đều hoàn thành nhanh như chớp, bất luận đối với nguyên lực hay thần hồn của hắn mà nói đều chịu gánh nặng rất lớn.
Võ giả Ngưng Tinh Cảnh gieo Nô Ấn cho võ giả Hóa Hải Cảnh, đây là chuyện mà người khác nghĩ cũng không dám nghĩ vậy mà Diệp Viễn lại làm được.
Hóa Hải Cảnh cũng không phải là một đại cảnh giới, mà hồn lực của võ giả Hóa Hải Cảnh tuy mạnh hơn so với võ giả Ngưng Tinh Cảnh, nhưng cũng không phải là chênh lệch rất lớn.
Đặc biệt là một võ giả thuần túy như Lam Phong, trên phương diện cảnh giới thần hồn cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt đến trình độ đại đan sư trung kỳ hậu kỳ mà thôi.
Sau khi Diệp Viễn đột phá Ngưng Tinh Cảnh, thần hồn đã trực tiếp nhảy vọt lên cảnh giới đại đan sư sơ kì đại viên mãn rồi, cũng không kém là bao so với cảnh giới thần hồn của Lam Phong.
Cũng chính vì lẽ đó, Diệp Viễn mới dám dùng hiểm chiêu gieo Nô Ấn cho hắn.
Tuy Diệp Viễn thành công nhưng trong cả quá trình cũng là nguy hiểm nối tiếp nguy hiểm.
Vì dù sao thì thần hồn của Diệp Viễn cũng không cao như Lam Phong, nếu Lam Phong có chút phòng bị, hắn không những không thể thành công mà còn có thể khiến thần hồn của chính mình bị phản phệ.
Cho nên trước khi động thủ, Diệp Viễn đã suy tính kỹ lưỡng từng bước đi một.
Không phải Diệp Viễn thích chơi trò mạo hiểm mà là Diệp Viễn muốn thông qua Lam Phong tìm hiểu được tình hình của Mai Trăn và những người khác.
Diệp Viễn biết, bất kể hỏi ra sao, Lam Phong cũng sẽ không nói cho hắn biết.
Cho dù có nói thì Diệp Viễn cũng không dám tin.
Cho nên biện pháp tốt nhất, chính là khống chế Lam Phong.
Hơn nữa Diệp Viễn còn suy nghĩ sâu xa hơn, nếu bọn Mai Trăn chết rồi thì tất cả cũng xong, nếu bọn họ chưa chết thì hắn cũng có chỗ dùng tới Lam Phong.
Diệp Viễn cũng không lãng phí nhiều thời gian, trước đó Lam Phong đã thông qua mật pháp gọi cao thủ đến, càng chần chờ sẽ càng nguy hiểm.
“Mở ra thần hồn, ta muốn xem xét ký ức của ngươi!" Diệp Viễn phân phó nói.
Ánh mắt Lam Phong khôi phục một chút thần thái, nhưng không để ý đến vết thương trên người mà giãy giụa đứng lên, hành lễ với Diệp Viễn: “Vâng, chủ nhân!”
Thần thức của Diệp Viễn thâm nhập vào thức hải của Lam Phong, xem lấy ký ức của hắn.
Trông thấy Mai Trăn và những người khác không sao thì không khỏi thở phào một hơi.
Nhắc đến cũng phải cảm tạ Lâm Siêu một chút. Nếu không phải hắn lắm miệng thì e là Mai Trăn cùng những người khác đã phải chết rồi.
Diệp Viên móc ra một viên Thanh Huyền Dưỡng Tâm Đan ném cho Lam Phong: “Mau chóng phục hồi, nhưng mà đã không còn thời gian cho người luyện hóa dược lực nữa, chúng ta phải đi ngay bây giờ!”
“Đa tạ chủ nhân ban thưởng!” Lam Phong cung kính nói.
…….
Đáy của Vĩnh Hoa Cung là vị trí của đại trận phong ấn lục cấp, cũng là vị trí thông đạo giữa Vô Biên giới và Cuồng Phong giới.
Lam Phong người đầy vết thương áp giải Diệp Viễn đã bị phong ấn nguyên lực tiến vào.
Cuồng Phong giới đã bố trí đội quân hùng hậu ở trong thiên điện này, có điều tất cả chỉ là võ giả Ngưng Tinh Cảnh.
Thời gian từ khi đả thông thông đạo không quá hai ba ngày, rất nhiều cao thủ đang trên đường đến.
“Lam Phong đại nhân!” Thủ vệ nhìn thấy Lam Phong liền cung kính hành lễ.
Lam Phong gật gật đầu nói: “Người mà đại ca Lam Báo bảo ta bắt đã bắt được rồi, tên phạm nhân này vô cùng quan trọng, ta phải đích thân áp giải hắn về bộ lạc.”
“Vâng, mời Lam Phong đại nhân." Thủ vệ không dám ngăn cản trực tiếp cho qua.
Ở đây địa vị của Lam Phong là cao nhất, hiển nhiên bọn chúng không dám nói nhiều lời.
Hơn nữa chuyện Lam Phong ở lại bắt người bọn thủ vệ đều biết rõ.
Lam Báo và những người khác đã trở về Cuồng Phong giới, sắp xếp chuyện xâm lược Vô Biên giới. Rõ ràng so với một mình Diệp Viễn thì chiến tranh giữa hai giới mới là chuyện đại sự.
Có điều lúc này Lam Báo có lẽ đã nhận được truyền tin của Lam Phong, đang đuổi đến nơi này.
Diệp Viễn trợn mắt nhìn Lam Phong, tỏ ra không muốn tiến vào đường hầm.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Đi mau!” Lam Phong đẩy một cái nói.
“Có bản lĩnh ngươi giết ta đi!” Diệp Viễn phẫn nộ gào lên.
“Ha ha, người còn có tác dụng lớn, sao có thể để ngươi chết dễ dàng như thế? Hơn nữa để bắt ngươi, bản thân ta đã phải chịu thương nặng, món nợ này trở về ta phải đòi lại bằng được!” Lam Phong cười lạnh nói.
Hai người ngươi một câu ta một câu diễn đủ kịch hay.
Cuối cùng, bị Lam Phong đẩy một cái, Diệp Viễn lảo đảo tiến vào thông đạo, Lam Phong cũng theo đó tiến vào.
“Không phải chứ? Tên nhóc kia chẳng qua chỉ là Ngưng Tinh tầng một vậy mà khiến Lam Phong đại nhân bị đánh thành như vậy! Chiến lực quả là kinh khủng." Sau khi hai người đi khỏi, một tên thủ vệ kinh ngạc nói.
“Ngươi thì biết cái gì! Trước ta nghe nói rồi, tên võ giả bỏ trốn được bên phía Vô Biên giới mới chỉ là Linh Dịch tầng tám, chắc chắn là tên tiểu tử này! Mới mấy ngày không gặp vậy mà hắn đã trực tiếp đột phá lên Ngưng Tinh Cảnh! Nếu không phải tên tiểu tử này có gì kỳ quái, thì sao Lam Phong đại nhân phải bắt sống hắn?” Người khác nói.
“Thật là quá đáng sợ! Võ giả Cuồng Phong giới chúng ta vẫn luôn có tiếng là chiến lực cường đại, mà so với tên thiếu niên này thì chênh lệch càng không phải lớn bình thường.” Tên thủ vệ cảm thán nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất