Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 368: Đây mới là huyễn kỹ.

Chương 368: Đây mới là huyễn kỹ.
Tiêu Như Yên nhíu mày một cái, nhưng cũng không nói gì thêm.
Diệp Viễn cười nói: "Học cái gì cũng cần phải có ngộ tính, tư chất ngươi quá kém, không học được."
Khâu Chí sầm mặt lại: "Buồn cười! Hi vọng một lát nữa ngươi còn có thể cười được! Nếu như không luyện chế được, thì chờ làm nô lệ luyện đan cả đời đi!"
Diệp Viễn cũng lười so đo với hắn, đi tới bên cạnh đỉnh luyện đan.
Chỉ trong nháy mắt, khí chất trên người Diệp Viễn đột nhiên biến đổi!
Mới vừa rồi còn là thiếu niên bất cần đời, mà bây giờ lại thâm trầm như biển, giống như tất cả mọi thứ bên ngoài đều không liên quan gì tới hắn vậy.
Rõ ràng là đứng cách hắn không xa, lại giống như là ở hai thế giới!
Tiêu Như Yên không khỏi biến sắc, lập tức thu hồi lòng khinh thường.
Người trong nghề vừa ra tay, nhìn là biết có hay không. Tiêu Như Yên tự nhìn lại bản thân, lúc chính mình luyện đan cũng không đạt tới trình độ chuyên chú giống như Diệp Viễn!
Hơn nữa, Diệp Viễn cũng không hề tiến hành nhập định tịnh tâm, mà là trực tiếp luyện đan. Năng lực như vậy, trong một vạn luyện dược sư, cũng không thể có nổi một người.
Tiêu Như Yên khoát khoát tay, tỏ ý bảo mọi người lui về phía sau, đừng quấy rầy Diệp Viễn luyện đan.
Một tay Diệp Viễn vung một cái, một đám lửa từ dưới đáy lò bay lên, bao bọc toàn thân dược đỉnh!
Ngay sau đó, hai tay của hắn bắt pháp quyết, nhiệt độ của ngọn lửa liền tăng lên cực nhanh.
"Hừ, ra vẻ cao thâm! Phương pháp khống hỏa bực này, cũng chỉ là đẹp mắt một chút mà thôi." Khâu Chí khinh thường nói.
"Đúng vậy, huyễn kỹ mà thôi, trông thì đẹp mắt mà không dùng được!" Một người khác phụ họa theo.
Đương nhiên là bọn họ Sẽ không nghĩ tới, vừa rồi chính bọn họ cũng khoe mẽ huyễn kỹ, có điều chẳng khoe mẽ được bao lâu thì không cầm cự nổi nữa.
Mà lúc này Diệp Viễn đã rất tiết chế, nếu như hắn thật sự dùng ra huyễn kỹ, đến chính hắn còn phải sợ nữa là.
Sắc mặt của Tiêu Như Yên hơi trầm xuống, nhỏ giọng nói: "Không hiểu thì câm miệng lại cho ta! Dùng hồn lực của các ngươi xem một chút đi, nhiệt độ bốn phía dược đỉnh đều giống nhau như đúc, như vậy có thể làm cho đan dược nóng đều! Mà luyện chế Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan, điều quan trọng nhất chính là làm cho nó nóng đều!"
Tiêu Như Yên lên tiếng, những người khác tự nhiên biết điều ngậm miệng lại.
Mà chính Tiêu Như Yên cũng cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ tên Cơ Thanh này đã từng luyện chế qua Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan, nếu không thì làm sao hắn có thể biết được điểm mấu chốt này?
Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Diệp Viễn đã tăng xong nhiệt độ, vẫy tay, phôi thuốc lập tức bay vào bên trong dược đỉnh.
Tiếp đó, huyễn kỹ làm cho tất cả mọi người hoa mắt choáng váng đầu óc mới chính thức bắt đầu!
Từng đạo ấn quyết không ngừng đánh vào bên trong dược đỉnh, hai tay của Diệp Viễn như ảnh như huyễn, làm cho mọi người nhìn như si như say.
Ngay cả bọn Khâu Chí luôn nhìn Diệp Viễn khó chịu, trong lúc nhất thời cũng bị Diệp Viễn thu hút, ngậm miệng không nói.
Đây còn là Diệp Viễn không muốn quá mức rêu rao, mới không tiến vào cảnh giới truyền thuyết, nếu không thì không phải chỉ đơn giản là huyễn kỹ như vậy mà thôi.
Thời gian một khắc đồng hồ nhanh chóng trôi qua, chỉ thấy Diệp Viễn khẽ quát một tiếng "Ngưng", đan dược thành!
Lúc này, mọi người mới như tỉnh lại từ trong mộng.
Thực lực của Đông chưởng quỹ mạnh nhất, phục hồi tinh thần lại trước tiên, trong miệng lẩm bẩm nói: "Đây mới thật sự là huyễn kỹ a!"
Mấy người bọn Khâu Chí cũng đã phục hồi lại tinh thần, không khỏi xấu hổ đến mặt đỏ tới mang tai.
Ngoại trừ cảnh giới không bằng bọn hắn, thì trên những phương diện khác Diệp Viễn mạnh hơn bọn hắn quá nhiều!
Diệp Viễn cười ha ha nói: "Thời gian vừa đúng một khắc! Như Yên tiểu thư, nghiệm đan đi!"
Tiêu Như Yên hít sâu một hơi, không khỏi đánh giá Diệp Viễn một lần nữa, lại là một hồi kinh ngạc.
"Đây chính là đan dược cấp ba thượng phẩm, ngươi luyện xong lại không có một chút nào cảm thấy hồn lực không chống đỡ nổi sao?"
Lúc Tiêu Như Yên tự mình luyện chế Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan, mỗi lần luyện xong đều có chút không chịu nổi. Bây giờ nhìn Diệp Viễn, lại một chút việc cũng không có!
Vừa rồi Tiêu Như Yên cảm nhận rất rõ, Diệp Viễn chỉ mới đột phá đại Đan sư trung cấp mà thôi!
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: "Vẫn còn tốt, chỉ cần khống chế tinh chuẩn một chút, thì không cần hao phí nhiều hồn lực như vậy."
Nghe xong mọi người cảm thấy buồn rầu một hồi, đây là phải có lực khống chế chính xác tới cỡ nào, mới có thể hao tổn ít hồn lực như vậy đây!
Vừa rồi luyện chế xong, Khâu Chí cũng có loại cảm giác mệt sắp chết. Hắn đã là đại Đan sư lâu năm, vậy mà còn có chút không chịu nổi như vậy, mà Diệp Viễn chỉ là một đại Đan sư vừa mới đột phá lên trung cấp, lại có thể làm đến mức độ như thế?
Tinh chuẩn một chút ư? Một chút này là bao nhiêu?
Khâu Chí cảm thấy mình đã không còn mặt mũi đợi tiếp nữa, nhưng hắn vẫn còn không cam lòng từ bỏ ý định, muốn nhìn một chút xem, có phải là Diệp Viễn đã thật sự luyện chế ra đan dược hay không.
Khâu Chí lấy dũng khí, mở miệng nói: "Ai biết được có phải là ngươi cố làm ra vẻ huyền bí hay không, lỡ như ngươi đã sớm luyện hỏng đan dược rồi thì sao!"
Diệp Viễn nhếch miệng cười một cái rồi nói: "Biết ngay ngươi không đụng đầu vào tường thì không quay lại mà."
"Mở!"
Ngón tay Diệp Viễn điểm một cái, một viên đan dược từ trong dược đỉnh bay ra, rơi vào bên trong khay ngọc.
Tất cả mọi người đều không kịp chờ đợi nhìn về phía viên đan dược kia, lần này vừa nhìn lập tức không khỏi hít vào một luồng khí lạnh.
"Đan… đan dược thượng phẩm!" Khâu Chí không dám tin tưởng vào mắt của mình nữa.
Đôi mắt đẹp của Tiêu Như Yên cũng ngưng tụ, có chút khó tin nhìn Diệp Viễn.
Chính nàng cũng có thể luyện chế ra Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan thượng phẩm, nhưng mà tỷ lệ thành công rất thấp, dưới đại đa số tình huống đều là trung phẩm, lúc phát huy không tốt còn chỉ là hạ phẩm.
Không ngờ người thiếu niên này luyện chế lần đầu tiên, lại đã luyện ra đan dược thượng phẩm.
"Ngươi… nhất định là ngươi ăn gian!" Khâu Chí chỉ vào Diệp Viễn nói.
Diệp Viễn cười đáp: "Ngươi đừng có ở đây làm mất mặt nữa, nhanh cút đi! Chút tài nghệ này của ngươi đi lên đại hội đấu đan, thì không đơn giản chỉ là chuyện thắng thua nữa mà là vứt hết mặt mũi của Tiêu gia đi rồi!"
Sự kiên nhẫn của Tiêu Như Yên cũng bị quét hoàn toàn sạch sẽ, trầm giọng nói: "Cút ra ngoài cho ta! Thực lực không đủ, còn muốn chỉ trích người khác! Chúng ta có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, ngươi nói thử xem, hắn ăn gian như thế nào?"
Khâu Chí tức đến xanh mét cả mặt mày, hừ lạnh nói: "Đi thì đi! Nơi này không lưu ta, tự có chỗ khác lưu ta lại! Hừ!"
Nói xong, Khâu Chí phất tay áo một cái rồi rời đi.
Sắc mặt của Đông chưởng quỹ trầm xuống, nhìn về phía Tiêu Như Yên, hiển nhiên là đang hỏi ý kiến của nàng, có muốn dạy dỗ người này hay không.
Thấy Tiêu Như Yên khẽ lắc đầu, mới coi như thôi.
Đợi bốn người bọn Khâu Chí rời khỏi, Đông chưởng quỹ mới hỏi: "Mấy người kia lớn lối ngạo mạn như thế, vì sao tiểu thư lại thả cho bọn hắn rời đi?"
Tiêu Như Yên lại thở dài nói: "Nếu như là Tiêu gia ngày xưa, thì sao ta lại để cho bọn hắn lớn lối như thế? Mà bọn hắn lại dám phách lối ở trước mặt ta như vậy sao? Chỉ là bọn hắn đến đây là do chúng ta công khai chiêu mộ, nếu như xảy ra chuyện ở chỗ chúng ta, thì Tứ Hải Lâu này sẽ càng khó khăn hơn mà thôi."
Đông chưởng quỹ nghe vậy, cũng sâu kín thở dài một hơi, không nói thêm gì nữa.
Diệp Viễn ở bên cạnh cũng nghe ra một vài thứ, tình trạng hiện tại của Tiêu gia có vẻ là thật sự không tốt, thậm chí ngay cả những luyện dược sư không có bối cảnh này cũng không dám đắc tội.
Theo lý thuyết, mặc dù đại thế gia giống như Tiêu gia không phải là thế lực đứng đầu ở trong Vương Thành, nhưng muốn thu thập mấy tên luyện dược sư không có bối cảnh thì vẫn rất thoải mái mới đúng.
Nhưng mà những chuyện này đều không phải là chuyện mà hắn có thể quản, mục tiêu của hắn chỉ là muốn tìm hiểu xem hai nô lệ kia rốt cuộc là ai.
Lúc này, Tiêu Như Yên đã thoát khỏi tâm trạng bi quan, sự tập trung lại đặt trên người Diệp Viễn lần nữa.
"Cơ công tử, nếu như ta đoán không lầm, trước kia ngươi đã từng luyện chế qua Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan đúng không?" Ánh mắt của Tiêu Như Yên nghiêm nghị hỏi Diệp Viễn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất