Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 369: Khách khanh của Tiêu gia.

Chương 369: Khách khanh của Tiêu gia.
"Ha, đương nhiên là đã từng luyện qua, đan dược này đơn giản mà." Diệp Viễn cũng không có ý muốn giấu giếm.
Đối với Diệp Viễn mà nói, Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan này đúng thật là rất đơn giản. Đan dược cấp ba khó khăn nghịch thiên chân chính, còn phức tạp hơn so với thứ này vô số lần!
Chỉ là lời này rơi vào tai Tiêu Như Yên lại để nàng có loại xúc động muốn hộc máu.
"Cơ công tử, có thể cho Như Yên biết sư thừa của công tử là ai hay không?" Tiêu Như Yên buồn bực nói.
"Ha ha, sư phụ của ta chỉ là kẻ hương dã, chắc chắn là Như Yên cô nương chưa từng nghe nói qua. Hơn nữa trước khi ta ra ngoài, sư phụ lão nhân gia đã nghiêm khắc cảnh cáo ta, để cho ta không được nhắc tới danh tính của người."
Diệp Viễn lại biến ra thêm một người sư phụ, dùng chiêu này là tốt nhất. Cuồng Phong giới lớn như vậy, chẳng lẽ Tiêu Như Yên còn có thể moi sư phụ của hắn ra hay sao?
Nhưng mà Tiêu Như Yên cũng không phải là người dễ gạt, lại tiếp tục chất vấn: "Nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Nhưng mà ngươi làm sao để cho ta tin tưởng được, ngươi không phải là người do Đồng gia phái tới đây?"
"Chuyện này… ta đúng thật là không có cách nào chứng minh." Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
"Vậy chính là nói, ngươi có thể là người do Đồng gia phái tới?" Tiêu Như Yên nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Diệp Viễn, muốn xem có phải là hắn đang nói dối hay không.
Vẻ mặt của Diệp Viễn vẫn thản nhiên, cười nói: "Ta nghĩ nếu như Đồng gia muốn làm cái gì, cũng không ngu đến nỗi phái ra một cao thủ như ta đến đây đi? Chỉ bằng những thứ cặn bã mà các người chiêu mộ vừa rồi kia, bọn họ thắng các người chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?"
"Cái này..." Tiêu Như Yên bị nói cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, bây giờ căn bản là Đồng gia cũng không cần làm thêm cái gì, đã chắc chắn thắng trận đại hội đấu đan này rồi.
Bây giờ lại phái Diệp Viễn qua đây nằm vùng, chẳng phải chính là chuyện vẽ rắn thêm chân sao.
Một luyện dược sư hời hợt luyện chế cũng có thể luyện được Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan không phải là loại mặt hàng đứng đầy đường.
Lúc này, Đông chưởng quỹ xích lại gần Tiêu Như Yên nói: "Nhị tiểu thư, chính là đạo lý này. Hơn nữa đại hội đấu đan còn có ba ngày nữa là cử hành rồi, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác. Cho dù thật sự là hắn có đến nằm vùng, chúng ta cũng chỉ có thể dùng hắn!"
Tiêu Như Yên thở dài, nhẹ nhàng gật đầu nói với Diệp Viễn: "Được rồi, Cơ công tử, bắt đầu từ hôm nay, công tử chính là luyện dược sư khách khanh của Tiêu gia. Còn mong Cơ công tử có thể toàn lực ứng phó, trợ giúp Tiêu gia ta thắng được trận này. Chỉ cần Cơ công tử có thể thắng được trận này, Tiêu gia ta đồng ý trả bất cứ cái giá nào!"
"Thật không? Cái bất kỳ giá nào kia, bao gồm cả Như Yên tiểu thư chứ?" Lông mày của Diệp Viễn giương lên nói.
Lời này vừa nói ra, hai cỗ sát ý lập tức khóa chặt Diệp Viễn.
Diệp Viễn vội vàng cười ha hả nói: "Ha ha ha, chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút mà thôi, Như Yên tiểu thư không cần cho là thật."
"Hừ! Loại đùa giỡn này, ta khuyên lần sau công tử đừng nói nữa, tránh cho cái mạng nhỏ của công tử khó giữ được! Ta còn có việc, về Tiêu gia trước! Chuyện của Cơ công tử, Đông chưởng quỹ sẽ sắp xếp." Nói xong, Tiêu Như Yên cũng không quay đầu lại, lập tức rời đi.
Diệp Viễn không khỏi le lưỡi một cái, đùa kiểu này với nữ nhân, quả nhiên là sẽ gặp họa sát thân mà!
Đông chưởng quỹ thấy vậy, lấy tay đập Diệp Viễn một cái: "Ngươi đấy, ngươi nói đùa chuyện gì khác không đùa, hết lần này tới lần khác lại trêu chọc nhị tiểu thư kiểu này, nàng không giết ngươi tại chỗ, đã coi như ngươi gặp may mắn!"
Diệp Viễn chợt nhớ ra cái gì, hiếu kỳ nói: "Đúng rồi, không phải là Như Yên tiểu thư muốn tỷ võ cầu hôn hay sao, chuyện này là sao đây?"
Đông chưởng quỹ thở dài một hơi nói: "Ài… số nhị tiểu thư nàng… thật là khổ! Tỷ võ cầu hôn cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ của Tiêu gia. Thật ra ở Vương Thành này, thèm muốn sắc đẹp của nhị tiểu thư nào chỉ có hai nhà Hoàng, Tiết mà thôi…"
Nếu như Diệp Viễn đã trở thành khách khanh của Tiêu gia, thì tất nhiên Đông chưởng quỹ cũng không tiện giấu giếm hắn chuyện gì nữa, nói tóm tắt lại một lần chuyện của Tiêu gia cho Diệp Viễn nghe.
Diệp Viễn nghe xong cũng thổn thức không thôi.
Tiêu gia thân là thế gia nhị đẳng, thực lực vẫn luôn không phân cao thấp với Đồng gia. Qua nhiều năm như vậy, hai phe đều là có thắng có bại ở trên đại hội đấu đan.
Nhưng mà sự cân bằng này đã hoàn toàn bị phá vỡ vào ba mươi năm trước.
Ba mươi năm trước, thực lực đan đạo của Đồng gia bỗng đột nhiên tăng mạnh, thế hệ thanh niên liên tiếp xuất hiện rất nhiều nhân vật tuyệt đỉnh thiên tài, một lần kia thắng được đại hội đấu đan!
Dựa theo ước định, nếu Tiêu gia thua trận thì nhất định phải nhường ra năm phần mười thị trường đan dược!
Thật ra đại hội đấu đan này chính là để quyết định xem hai nhà Tiêu, Đồng sẽ chiếm giữ bao nhiêu thị phần trên thị trường đan dược. Người thắng chiếm giữ bảy phần thị trường đan dược, người thua chỉ có hai phần, mà một phần còn lại, là để dành cho những thế lực nhỏ khác!
Từng ấy năm tới nay, lực lượng của hai nhà đều là tương đương, bên nào thua cũng sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để gỡ hòa, cho nên dường như là mỗi mười năm lại thay nhau một lần.
Nhưng mà bắt đầu từ ba mươi năm trước, Tiêu gia không có một lần nào thắng nổi, thua liên tiếp ba lần!
Trận năm nay là lần thứ tư. Nếu như Tiêu gia thua nữa thì coi như đã chính thức tuyên bố rút lui ra khỏi thị trường đan dược.
Vì thế cho nên Tiêu gia không cam chịu tiếp tục thất bại, mười năm này đã dùng tất cả tài nguyên để bồi dưỡng Tiêu Như Phong và Tiêu Như Yên.
Hai người này cũng vô cùng cố gắng không chịu thua kém, đặc biệt là Tiêu Như Yên, tuổi còn trẻ mà đã tu luyện đến cảnh giới đại Đan sư cao cấp!
Nhưng ai biết được là lại không thể tính được số trời, quãng thời gian trước lúc Tiêu Như Phong bế quan muốn đột phá Hóa Hải Cảnh để trở thành chuẩn Đan Vương thì trùng kích thất bại gặp phải cắn trả!
Lúc này, Tiêu Như Phong trọng thương nằm trên giường, chắc chắn là không kịp tham gia đại hội đấu đan ba ngày sau rồi.
Ở dưới tình huống bất đắc dĩ, Tiêu gia mới phải chiêu mộ mấy người bọn Khâu Chí tới đây.
Luyện chế đan dược ở trên đại hội đấu đan, về cơ bản đều khó khăn cỡ luyện chế Ngọc Long Tĩnh Tâm Đan. Mấy người bọn Khâu Chí có phôi thuốc đã chuẩn bị trước còn không luyện ra nổi, thì đến đại hội đấu đan cũng chỉ là tham gia cho đủ quân số mà thôi.
Vừa rồi Tiêu Như Yên ở phía sau rèm cũng cảm thấy vô cùng buồn bực, ai biết được Diệp Viễn xuất hiện lại để cho hai mắt nàng tỏa sáng.
Còn như chuyện tỷ võ cầu hôn kia, cũng là bởi vì Tiêu gia thế yếu, phải dùng thủ đoạn kết thông gia để củng cố địa vị.
Chẳng may Tiêu gia thật sự thua ở trên đại hội đấu đan thì cũng có đường lui cho chính mình.
Thế nhưng Tiêu gia lại không đắc tội nổi ai trong hai nhà Hoàng, Tiết. Không thể làm gì khác hơn là dùng loại phương thức tỷ võ cầu hôn này để quyết định xem Tiêu Như Yên sẽ thuộc về nhà nào.
Nói đến thì Tiêu Như Yên cũng là một người đáng thương.
Diệp Viễn nghe xong chuyện của Tiêu gia, thì thổn thức không thôi.
"Cho nên, mặc kệ Cơ công tử có lai lịch ra sao, xin công tử hãy toàn lực ứng phó, giúp Tiêu gia thắng trận sắp tới, lão hủ vô cùng cảm kích!" Vừa nói, Đông chưởng quỹ vừa cúi đầu xuống thật thấp với Diệp Viễn.
Diệp Viễn vội vàng đỡ lấy, cười nói: "Không phải chỉ là một cái cái đại hội đấu đan thôi sao, chuyện nhỏ! Đừng nói một trận, ba trận cũng không thành vấn đề. A, đúng rồi, một mình ta có thể đấu cả ba trận không? Như vậy thì chắc chắn Đồng gia sẽ thua!"
Đông chưởng quỹ vội vàng nói: "Chuyện này tất nhiên là không được phép! So tài ở đại hội đấu đan này là so về thực lực tổng hợp của thế hệ trẻ tuổi của hai nhà, làm sao có thể để một người thi đấu cả ba trận?"
"Thế à, vậy thì cũng quá đáng tiếc, coi như là bọn họ may mắn đi!" Diệp Viễn lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
Nói đến luyện đan, vẻ mặt của Diệp Viễn hưng phấn bừng bừng. Đừng nói là ba trận, ba mươi trận hắn cũng không để ý.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất