Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 380: Nghịch tập.

Chương 380: Nghịch tập.
Mặc dù gắng sức muốn luyện thành Ngọc Tủy Băng Thanh Đan, nhưng vừa mới bắt đầu không được bao lâu, tiết tấu của Tiêu Như Yên đã có chút rối loạn.
Luyện đan là một công việc cực kỳ hao tổn tâm lực, có quá nhiều phương diện cần phải chú ý.
Lúc này mới chỉ là luyện chế đan dược cấp ba, kiếp trước lúc Diệp Viễn luyện chế đan dược cấp chín, đó nhất định chính là một loại công trình cực kỳ lớn, luyện chế một viên đan dược trong một tháng cũng là chuyện thường xuyên xảy ra.
Nhưng mà ngay Tiêu Như Yên bây giờ, Ngọc Tủy Băng Thanh Đan đối với nàng mà nói, vẫn là một sự khiêu chiến rất lớn.
Mọi người ở đây đều là người trong nghề, vừa nhìn đã biết trạng thái của Tiêu Như Yên có chút không đúng.
"Thiên phú của nha đầu Như Yên này rất cao, nhưng cuối cùng thì vẫn còn quá trẻ mà!" Một vị trưởng lão Đan Vương bình luận.
"Khống hỏa phải khống chế nguyên lực vô cùng tinh diệu, đây không phải là chuyện có thể đạt được trong một sớm một chiều, nha đầu Như Yên này có thể làm được đến bước này, đã vô cùng không dễ dàng."
"Đúng vậy, thuật khống hỏa là không có đường tắt, chỉ có thông qua luyện tập nhiều lần mới có thể khống chế chuẩn xác. Tới cùng thì Đồng Văn Huy vẫn lớn hơn Như Yên vài tuổi, ở trên phương diện này làm tốt hơn nàng."
"Xem ra trận này, thắng bại đã rõ rồi."
Hiển nhiên mấy vị trưởng lão kia cũng không coi trọng Tiêu Như Yên, bởi vì ai cũng nhìn ra điểm yếu của nàng.
Rốt cuộc cường giả Đan Vương vẫn là cường giả Đan Vương, cho dù bị Diệp Viễn chất vấn, thực lực và nhãn lực của bọn họ đều vẫn bày ra ở đó.
Tiêu Như Yên cảm giác mình càng ngày càng tốn sức, đan dược ở trong dược đỉnh cũng càng ngày càng không ổn định, lúc nào cũng có khả năng trở thành phế đan.
Nhưng mà đúng vào lúc này, bỗng nhiên nàng cảm thấy có một đạo ấn quyết đánh vào dược đỉnh từ chỗ tối, dọa nàng giật mình!
Dưới sự hốt hoảng, suýt chút nữa Tiêu Như Yên đã luyện hỏng đan dược ở trong dược đỉnh.
"Hả? Nha đầu Như Yên này sao thế? Vừa rồi nguyên lực ba động kịch liệt như vậy, suýt nữa thì đã luyện đan dược thành phế đan."
"Đúng vậy, thiếu chút nữa. Nhưng mà… cho dù là như vậy, chỉ sợ rằng nàng cũng rất khó cứu được đan dược này. Tám chín phần mười là sẽ luyện thành phế đan rồi."
"Ta đã từng thấy nha đầu này luyện đan, mặc dù hỏa hầu còn chưa đủ, nhưng cũng không xuất hiện sai lầm như vậy mới phải, chẳng lẽ là áp lực ở trong lòng quá lớn sao?"
Lần này Tiêu Như Yên đã đột ngột dọa sợ không ít người.
Không thể không nói, mọi người đều yêu thích mỹ nữ.
Mà Tiêu Như Yên chẳng những xinh đẹp, hơn nữa thiên phú luyện đan còn cực cao, cho nên tất nhiên là mọi người càng thêm yêu thích nàng.
Mặc dù Tiêu gia ở thế yếu, nhưng lại không ảnh hưởng đến mọi người coi trọng Tiêu Như Yên.
Những Đan Vương này có thể liệt Tiêu Như Yên ngang hàng với Đồng Văn Xương, có thể thấy được sự coi trọng của bọn họ đối với nàng.
Cho nên thấy Tiêu Như Yên đột nhiên xuất hiện sai lầm như vậy, không ít người đều cảm thấy tiếc hận thở dài.
Nhưng mà Tiêu Như Yên đang luyện đan lại chẳng những không có vẻ hối tiếc chút nào mà còn hưng phấn đến suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.
"Chính là loại cảm giác này! Chính là loại cảm giác này! Ta tìm được rồi! Ta tìm được rồi!" Trong lòng Tiêu Như Yên mừng như điên nói.
Loại cảm giác này, chính là loại cảm giác lúc nàng luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan khi mà Diệp Viễn đánh loại ấn quyết đó vào!
Lần trước lúc luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan, ngay từ đầu nàng cũng lộn xộn đến rối tinh rối mù, cho đến lúc Diệp Viễn đánh đạo ấn quyết kia vào dẫn dắt nàng đến một loại tiết tấu vi diệu.
Sau đó Tiêu Như Yên cũng đã thử thêm mấy lần, muốn tìm được loại cảm giác khống hỏa vi diệu đó, nhưng đều thất bại.
Cho đến vừa rồi lúc Diệp Viễn khoa tay múa chân dùng ra thủ thế kia với nàng thì cuối cùng Tiêu Như Yên mới chắc chắn, ấn quyết đó của Diệp Viễn tuyệt đối là cố ý!
Nàng luyện chế ra Hạo Linh Bồi Nguyên Đan cũng không phải là trùng hợp mà là Diệp Viễn đang giúp nàng luyện đan!
Cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu, nàng đã men theo con đường luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan ngày đó, muốn tìm tới loại cảm giác lúc ấy.
Bây giờ, rốt cuộc đã để cho nàng tìm được!
"Ồ? Nha đầu Như Yên kia chẳng những không bị ảnh hưởng bởi sai lầm vừa rồi, ngược lại lại dần tiến vào trạng thái rồi!"
"Thật đúng là như thế! Hình như là nha đầu này đã tìm được bí quyết gì đó, năng lực khống hỏa giống như là đã tiến lên một nấc thang mới!"
"A! Đan dược sắp thành hình, nàng lại sắp luyện chế thành công, thật sự là không tưởng tượng nổi!"
Dựa theo kinh nghiệm bình thường, lúc luyện đan xuất hiện sai lầm lớn như vậy thì chỉ có thể luyện thành phế đan. Lúc sau muốn cứu vãn lại, dường như là chuyện không thể nào.
Nhưng mà, Tiêu Như Yên lại làm được!
"Ngưng!"
Tiêu Như Yên quát nhẹ một tiếng, đan dược thành!
Kết quả, Tiêu Như Yên còn hoàn thành sớm hơn Đồng Văn Huy!
Tiêu Như Phong không che giấu được hưng phấn trong lòng, hét lớn: "Như Yên, làm rất khá!"
Mặc dù Tiêu Trường Phong không nói chuyện, nhưng nhìn vào nét mặt của hắn cũng có thể thấy được, hắn cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn và vui mừng đối với kết quả này.
Chỉ là, Tiêu Như Yên cũng không nhìn bọn họ mà trực tiếp nhìn về phía Diệp Viễn, trong ánh mắt tràn đầy cảm kích.
Diệp Viễn dựng một ngón tay cái lên với nàng, cũng mỉm cười lại một cái.
Lúc này T Như Yên đã không còn sự lãnh ngạo của mấy ngày trước nữa mà giống như là một cô gái nhỏ thẹn thùng khi được tình nhân khen ngợi, hai gò má cũng trở nên hồng hồng.
Tiêu Trường Phong nhìn thấy như vậy thì không khỏi nhíu mày, nhưng lại cũng không nói thêm gì.
Có điều trong lòng Tiêu Trường Phong vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ Như Yên có thể luyện chế ra đan dược này cũng là công lao của Cơ Thanh?
Tiểu tử này… tới cùng là có lai lịch thế nào?
Chỉ chốc lát sau, Đồng Văn Huy cũng luyện chế thành công, còn lại là chờ bảy vị Đan Vương cân nhắc quyết định.
Hai viên đan dược bày ra ở trước mặt bảy vị Đan Vương, mấy người thảo luận một chút, Dương Tu mở miệng nói: "Đồng Văn Huy luyện chế ra chính là Ngọc Tủy Băng Thanh Đan trung phẩm, Tiêu Như Yên luyện ra hạ phẩm. Vòng thứ ba, Đồng Văn Huy thắng."
Lời tới đây, hô hấp của tất cả mọi người đều dồn dập.
Bây giờ thì phải nhìn xem đan dược của Đồng Văn Huy có thể triệt để vượt lên Tiêu Như Yên hay không, nếu như có thể hoàn toàn nghiền ép, hắn vẫn có thể đạt được thắng lợi.
Chỉ thấy Dương Tu dừng lại một chút, lại mở miệng nói: "Nhưng mà, đan dược do Đồng Văn Huy luyện chế, chỉ miễn cưỡng đạt tới trung phẩm, mà Ngọc Tủy Băng Thanh Đan của Tiêu Như Yên, đã gần đạt tới trung phẩm. Cho nên, tổng hợp thành tích ba vòng, Tiêu Như Yên thắng!"
"Cái gì? Làm sao có thể như thế? Trong lúc đó Tiêu Như Yên xuất hiện sai lầm lớn như vậy, cuối cùng luyện thành đan dược, vậy mà lại gần đạt tới trung phẩm!" Đồng Phương Thạc bật thốt lên.
Dương Tu nhướng mày một cái, không vui nói: "Ý của Đồng gia chủ, có phải cũng là đang chất vấn bọn lão phu hay không? Nếu như không tin được lão phu, ngươi có thể tự mình tới nhìn. Ngươi cũng là Đan Vương, không đến mức ngay cả phẩm cấp của đan dược cũng không phân biệt ra được đấy chứ?"
Trong lòng Dương Tu căm tức một trận, hôm nay hắn bị chất vấn nhiều lần, thân là trưởng lão của công hội luyện dược sư, hắn chưa từng gặp phải bị nghi ngờ như vậy.
Nhưng mà đối với biểu hiện của Tiêu Như Yên, trong lòng Dương Tu cũng hết sức kinh ngạc.
Xuất hiện sai lầm lớn như vậy, chẳng những Tiêu Như Yên không luyện thành phế đan, mà nàng còn nâng phẩm chất của đan dược lên được tới mức đó, thật sự là khó có thể tin nổi.
Vẻ mặt của Đồng Phương Thạc lúng túng, khoát tay lia lịa nói: "Dương trưởng lão hiểu lầm rồi, không phải là ta đang chất vấn các ngài, chỉ là… chỉ là…"
Dương Tu phất tay áo một cái, ngắt lời hắn: "Người đâu, mang hai viên đan dược này đưa đến trước mặt Đồng gia chủ, để cho chính hắn nhìn một chút xem, có phải là lão phu nói bừa không chớp mắt hay không!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất