Chương 384: Đáp án chuẩn.
“Ha ha ha, các ngươi nhìn đáp án của tên Cơ Thanh kia, hình như lại nhiều hơn nhiều so với đáp án chuẩn của trọng tài!”
“Người ta giỏi mà! Người ta còn có thể chỉ ra được lỗi sai trong đáp án của bảy vị đại trưởng lão, trình độ đương nhiên sẽ phải cao hơn cả bảy vị trưởng lão rồi, đương nhiên đáp án đưa ra cũng phải dài hơn chứ.”
“Ha ha! Mồm mép ngươi cũng độc địa lắm! Tên tiểu tử này chẳng qua là muốn lòe thiên hạ nhưng lại làm quá chút thôi, hắn làm thế vì sợ mọi người không biết hắn là kẻ ngốc ấy mà.”
Nhìn thấy đáp án dày đặc trên tường, tất cả mọi người đều cười ồ lên.
Đáp án của tuyển thủ đưa ra nhiều hơn đáp án chuẩn, đây là muốn làm trò sao?
Tưởng bản thân mình là Đan Hoàng, có thể chèn ép được bảy vị cao thủ Đan Vương hả?
Mọi người đều không chú ý tới Tinh Uyên hoàng giả vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng khi nhìn đáp án trên tường thì hai mắt sáng lên!
“Dương trưởng lão, sao vậy? Vẫn còn chưa tuyên bố kết quả sao?” Nhìn thấy Dương Tu ngẩn người ra, một vị trưởng lão Đan Vương lên tiếng thúc giục.
Căn bản là hắn lười nhìn lên nội dung đáp án trên đó, tán hươu tán vượn cũng chỉ nên có chừng mực thôi.
Dương Tu hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói với mọi người: “Chư vị xin đợi trong chốc lát, để ta bàn bạc lại một chút.”
Nói xong, Dương Tu nhỏ tiếng nói với sáu vị trọng tài còn lại: “Các vị, hãy nhìn kỹ lại đáp án của Cơ Thanh đi!”
Sáu vị Đan Vương nghe vậy thì lặng người, ánh mắt bất giác nhìn về phía bức tường.
Vừa nhìn bọn họ lập tức bị dọa một trận!
Đáp án của Diệp Viễn, lại giống y hệt đáp án mà bọn họ đưa ra!”
Không, không thể nói là giống y hệt, bởi vì đáp án của Diệp Viễn, còn nhiều hơn của bọn họ!
“Chuyện này là thế nào? Nếu như nói hắn gặp may, thì e là hơi quá!”
“Còn những đáp án thừa ra kia lại là như thế nào?”
“Hừ… bảy mươi ba đáp án chúng ta đưa ra, đều có trong đáp án của Cơ Thanh! Những đáp án thừa ra trong phần trả lời của hắn đều là những đáp án chúng ta không đưa ra, giờ tính sao?”
Bảy người tụ lại cùng một chỗ, mỗi người một câu, ai nấy đều bắt đầu lo lắng.
Còn cảnh tượng này lại khiến mọi người cảm thấy nghi hoặc.
“Lẽ nào xảy ra chuyện gì sao? Tại sao vẫn chưa công bố kết quả?”
“Hình như có điểm không đúng, lẽ nào đáp án của Cơ Thanh đúng gần hết?”
“Không phải là hắn viết bừa ra nhiều đáp án, mà dẫn tới việc gặp may đúng gần hết chứ?”
“Không đúng! Vừa rồi ta đã nhìn kỹ một lượt, đáp án của Cơ Thanh hoàn toàn trùng khớp với đáp án chuẩn! Cũng tức là nói, hắn trả lời đúng hết! Thế nhưng... còn những đáp án thừa ra kia là như thế nào?”
“Cái gì? Đều đúng hết sao? Làm sao có thể như thế được chứ!”
Một viên đá làm khơi dậy cả ngàn lớp sóng, mọi người lần lượt nhìn lên đáp án trên tấm màn.
Bọn hắn kinh ngạc phát hiện ra rằng, trong đáp án của Diệp Viễn có đủ bảy mươi ba đáp án mà các vị trưởng lão đưa ra!
Đương nhiên Đồng Văn Xương cũng đang đối chiếu, khi từng đáp án được so ra, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Điều này đã là gì!
Cơ Thanh nhắm mắt nửa ngày trời, vừa mở mắt là có thể viết ra đáp án, tới cuối cùng không chỉ trả lời đúng hết mọi đáp án mà còn đưa ra thêm vài đáp án nữa.
Đồng Văn Xương chợt có suy nghĩ hoảng loạn, không đến mức ngay cả những đáp án viết thêm kia đều đúng hết chứ?
Lẽ nào hắn là tiên tri, có thể biết được quá khứ và tương lai?
Điều này thật quá hoang đường!
Lúc này, nhóm người của Dương Tu vẫn chưa nghiên cứu ra kết quả.
Tuyên bố Cơ Thanh thua, nhưng đáp án của hắn lại đúng hết; tuyên bố Cơ Thanh thắng, nhưng đáp án mà hắn đưa ra còn nhiều hơn so với đáp án chuẩn thì những đáp án viết thừa ra này, rốt cuộc là thế nào?
Cuối cùng Dương Tu chỉ đành đi tới bên cạnh Tinh Uyên hoàng giả cung kính nói: “Tinh Uyên đại nhân, ngài xem nên xử lý thế nào đối với kết quả trận đấu này?”
Tinh Uyên lúc này lại nhắm mắt, chỉ điềm đạm nói ra ba chữ: “Cơ Thanh thắng.”
Giọng nói không to, nhưng mọi người đều nghe thấy rất rõ ràng.
Đồng Văn Xương run người, ánh mắt chợt đỏ lên.
Kìm nén cơn giận tột cùng trong lòng, Đồng Văn Xương hành lễ với Tinh Uyên rồi cung kính nói: “Tinh Uyên đại nhân, Văn Xương xin cả gan hỏi, Cơ Thanh đưa ra nhiều đáp án linh tinh như vậy, tại sao lại có thể dành phần thắng cơ chứ? Lẽ nào là chỉ vì hắn có thể trả lời đúng hết so với những đáp án có trong đáp án chuẩn kia sao?”
Đồng Phương Thạc kinh ngạc, vội vàng nói: “Văn Xương, câm mồm lại cho ta! Tại sao lại dám vô lễ với Tinh Uyên đại nhân như vậy!”
Ai ngờ Tinh Uyên chỉ khẽ khoát tay ngăn hắn lại, rồi lãnh đạm nói: “Đáp án chuẩn? Đáp án chuẩn ở đâu? Nếu như nói cần phải có đáp án chuẩn, thì đáp án mà Cơ Thanh đưa ra chính là câu trả lời tiêu chuẩn!”
“Hả!”
Lời của Tinh Uyên vừa dứt, tất cả mọi người đều xôn xao!
Đáp án của Cơ Thanh lại là đáp án chuẩn sao?
Làm sao lại có thể như vậy được chứ?
Nhưng đáp án của Cơ Thanh còn nhiều hơn cả đáp án của bảy vị Đan Vương!
Đáp án của hắn là đáp án chuẩn, nói như vậy không phải là, thực lực của hắn còn mạnh hơn bảy vị đại Đan Vương cộng lại sao?
Loại kết quả này nghe ra nhất định chính là nói mơ giữa ban ngày!
Nếu như lời này là do người khác nói ra, đương nhiên mọi người sẽ cho rằng đó là lời nói khoác lác, nhưng lời này lại do chính Tinh Uyên hoàng giả nói!
Tinh Uyên hoàng giả là ai chứ? Chính là người có uy quyền nhất trong giới luyện dược ở trung ương Vương Thành!
Có ai dám nghi ngờ lời hắn nói ra cơ chứ?
“Cơ Thanh này đúng là nghịch thiên mà, lại có thể liệt kê ra nhiều tổ hợp như vậy!”
“Lẽ nào trước đó hắn đã biết hôm nay có những loại linh dược nào được mang lên rồi sao? Nếu không thì sao hắn có thể đưa ra được nhiều đáp án như thế trong thời gian ngắn như vậy?”
“Đúng vậy, tên tiểu tử này đúng là yêu nghiệt, mà hắn lại chỉ viết một mạch là xong, giống như đã biết kết quả từ trước, chẳng nhẽ đúng là hắn đã biết trước đáp án?”
“Biết cái con khỉ! Ngươi không thấy sao, đáp án hắn ra còn nhiều hơn mấy cái so với đáp án chuẩn nữa là!”
“Ta vừa đếm qua, Cơ Thanh đưa ra tổng cổng là một trăm hai mươi đáp án, nhiều gấp đôi đáp án mà Đồng Văn Xương đưa ra! Đúng là quá ghê gớm!”
Đồng Văn Xương hồn siêu phách lạc nhìn xung quanh, mắt như hoa lên.
Trên bức tường dày đặc đáp án mà Cơ Thanh viết ra, hơn nữa tất cả đáp án hắn đưa ra đều đúng!
Lẽ nào nói, kiến thức cơ bản của tên tiểu tử này, còn mạnh hơn cả bảy vị đại Đan Vương cộng lại sao?
Vậy nếu so sánh hắn với Diệp Viễn, không phải là đem đom đóm so với ánh trăng à!
Diệp Viễn vẫn ngồi im như không phải chuyện liên quan tới mình, lúc này đột nhiên đứng dậy, đi về phía Đồng Văn Xương, trên mặt nở nụ cười nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu, phía sau vẫn còn đặc sắc lắm! Ngươi có thể tiếp tục cười, nếu không cười, sẽ không còn gì thú vị nữa.”
Nói xong, Diệp Viễn lập tức trở lại khu vực của mình, nói với vị chuẩn Đan Vương kia: “Có thể bắt đầu vòng thi thứ hai rồi.”
Vị chuẩn Đan Vương kia ngây người ra: “Hả? Ồ, ồ!”
Nói rồi, ánh mắt của vị chuẩn Đan Vương đó nhìn về phía Dương Tu, đợi hắn ra lệnh.
Dương Tu gật đầu nói: “Vòng thi thứ hai, phân tích đan dược, bắt đầu!”
Lúc này Đồng Văn Xương mới như bừng tỉnh, nhưng phản ứng đầu tiên của hắn là tức giận!
Cơn giận bộc phát!
Hắn chỉ tay về phía Diệp Viễn hét lớn: “Tiểu tử, đừng cho rằng như vậy là ngươi đã có thể thắng chắc rồi! Hươu chết về tay ai vẫn còn chưa biết đâu!”