Chương 387: Cảnh giới truyền thuyết lại xuất hiện!
Lúc trở lại, tâm tình của Đồng Văn Xương đã ổn định hơn rất nhiều.
Nhìn Diệp Viễn vẫn còn đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn cười lạnh một tiếng rồi trở về trước đài luyện chế của chính mình.
"Vòng đấu thứ ba, bắt đầu!"
Đồng Văn Xương không lập tức động thủ mà lại hít sâu một hơi, ổn định tâm tình lại một chút mới bắt đầu phối dược.
Các loại nguyên dược liệu đều đã chuẩn bị xong, luyện dược sư chỉ cần căn cứ theo đan phương để phối trộn, sau đó tinh luyện thành dược phôi là được, tất nhiên chuyện này đối với Đồng Văn Xương không phải là chuyện gì khó khăn.
Rất nhanh, Đồng Văn Xương đã phối xong dược liệu, nhưng thần xui quỷ khiến thế nào hắn lại nhìn Diệp Viễn một cái.
Lần nhìn này khiến hắn không khỏi lại có một loại xúc động muốn trào máu.
Vậy mà Diệp Viễn lại vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần!
Hắn đã bận làm việc hồi lâu mà Diệp Viễn còn chưa động thủ!
Chết tiệt, ngươi đừng có giả thần giả quỷ như vậy nữa có được hay không hả?
Lần một như vậy, lần hai như vậy, lần thứ ba vẫn còn như vậy!
"Không cần quan tâm tới hắn! Không cần quan tâm tới hắn! Ta chỉ cần dựa theo tiết tấu của chính mình làm là được rồi! Hắn chỉ là một đại Đan sư trung cấp, không thể nào luyện chế ra Bạo Viêm Thăng Long Đan!" Đồng Văn Xương không ngừng tự nhủ với mình.
Sau khi mặc niệm mười lần, cuối cùng tâm tình của Đồng Văn Xương cũng đã ổn định lại được một chút.
Lần này, hắn thề không bao giờ nhìn Diệp Viễn nữa!
…
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Đồng Văn Xương đã tiến vào giai đoạn tinh chế dược phôi cuối.
Đúng lúc đó thì cuối cùng Diệp Viễn đã có hành động!
Hắn đi tới trước đài luyện chế, trực tiếp bóp nát linh dược rồi pha trộn vào nhau, sau đó cứ thế bắt đầu tinh chế dược phôi!
"Có… có phương pháp phối dược như vậy sao? Hắn… hắn còn không cần ước lượng?"
"Cái gì đây, hôm nay thật sự là được mở rộng tầm mắt rồi! Nếu như Cơ Thanh làm như vậy mà cũng có thể luyện chế ra Bạo Viêm Thăng Long Đan, chẳng phải là những chuẩn Đan Vương chúng ta muốn đi nhảy sông tự vẫn hết sao?"
"Lời này ngươi vẫn nên kiềm chế lại một chút thì tốt hơn, Cơ Thanh này đã liên tục sáng lập ra hai lần kỳ tích, ngươi biết hắn không thể lại một lần nữa sáng tạo ra kỳ tích sao?"
…
Cách thức phối dược của Diệp Viễn tiếp tục làm cho mọi người rung động.
Nhưng mà lúc này Diệp Viễn đã hoàn toàn tiến vào trạng thái, đối với chuyện bên ngoài căn bản là không thèm quan tâm.
Tiếp theo chính là tinh chế dược phôi, chỉ thấy ngón tay của Diệp Viễn tựa như huyễn như ảnh, lấy tốc độ cực nhanh hoàn thành tinh chế!
Mọi người nghĩ đến mà sợ, Diệp Viễn lại hoàn thành tinh chế dược phôi cùng một lúc với Đồng Văn Xương!
Đây… đây là công lực bậc nào đây!
"Hôm nay thật sự là đã được mở mang kiến thức! Thì ra phối dược và tinh chế dược phôi, còn có thể làm như vậy!"
"Ha ha, trước đây còn lo lắng thực lực của Cơ Thanh ở thao tác thực tế không đủ, bây giờ nhìn lại thì lo lắng này hoàn toàn là dư thừa."
"Đúng vậy, ngay cả phối dược và tinh chế dược phôi cũng không có vấn đề, Cơ Thanh thật đúng là quá mức nghịch thiên rồi!"
"Có vấn đề hay không, một lát nữa là biết thôi! Nếu như phối trộn không đúng, thì cho dù Cơ Thanh có là thần phật chuyển thế, cũng không có khả năng luyện chế ra đan dược thành phẩm. Hả? Hắn sắp bắt đầu rồi kìa!"
Hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập, muốn nhìn một chút xem lúc Diệp Viễn luyện đan có thể lại xuất hiện cử chỉ kinh người gì nữa hay không.
Đương nhiên là Diệp Viễn sẽ không để cho bọn hắn thất vọng!
"Tam Tài Luân Hồi Thuật, mở!"
Lửa lò tăng vọt, thân hình Diệp Viễn lập tức biến mất tại chỗ!
Cùng lúc đó, Tinh Uyên hoàng giả vốn vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn!
"Đây là thủ pháp luyện chế gì? Thật sự là quá lợi hại!"
"Chưa thấy bao giờ! Đây không phải là đang luyện đan, căn bản đây là đang biểu diễn thân pháp!"
"Không đúng, ta có cảm giác thủ đoạn luyện chế của Cơ Thanh rất không bình thường! Các ngươi nhìn rõ chứ, trong quá trình Cơ Thanh vận động, thật ra vẫn luôn đánh ra từng đạo ấn quyết!"
"Chuyện này đương nhiên là ta đã nhìn ra! Nhưng mà đánh ra ấn quyết như vậy, đối với việc thành đan có ích lợi gì sao?"
"Không biết, nhưng ngươi có chú ý tới lúc hắn đi một vòng quanh dược đỉnh, chỉ đánh ra ấn quyết ở ba điểm cố định hay không?"
"Thật đúng là như thế!"
…
Hồn lực của Diệp Viễn lúc này đã đạt tới cảnh giới của đại Đan sư trung cấp, thi triển Tam Tài Luân Hồi Thuật so với lúc còn là Linh Dịch Cảnh đã dễ dàng hơn nhiều.
Hơn nữa bây giờ thân pháp của hắn càng nhanh hơn so với lúc trước, nắm giữ ấn quyết cũng càng thêm ổn định và chính xác!
Dần dần, một loại địa khí quái dị tản mát ra trong đại sảnh.
Ở trong mắt của mọi người, thân hình của Diệp Viễn trở nên càng ngày càng chậm, càng ngày càng rõ ràng, giống như là đang làm chậm các động tác vậy.
Đương nhiên, cho dù là động tác chậm lại, thân hình của Diệp Viễn vẫn vô cùng nhanh, bởi vì thân pháp của hắn quá nhanh.
Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Quá trình Diệp Viễn luyện đan, dưới cái nhìn của bọn hắn đã giống như là một loại nghệ thuật vậy!
Bọn hắn xem như si như say, như mộng như ảo.
Dưới trạng thái như vậy, thời gian trôi qua thật nhanh.
Nửa giờ thoáng chốc đã trôi qua, chỉ nghe Diệp Viễn quát nhẹ một tiếng: "Ngưng!"
Giờ phút này, dược đỉnh đã bị một vòng sáng bảy màu bao phủ, thật lâu sau vẫn không tiêu tan!
Toàn trường đều yên tĩnh giống như chết lặng, thời gian giống như là đã bị ngừng lại. Chỉ có nhìn cảnh đổ mồ hôi như mưa kia của Đồng Văn Xương, mới để cho người ta cảm thấy thời gian lúc này vẫn đang lưu động.
So sánh với quá trình luyện đan của Diệp Viễn thì Đồng Văn Xương luyện đan trông giống như là đang diễn hề, không hề có một chút mỹ cảm nào.
Một lúc lâu sau, không biết là ai nói ra hai chữ "Truyền thuyết", phá vỡ sự yên tĩnh đến chết lặng này.
"Cảnh giới truyền thuyết, đây chính là cảnh giới truyền thuyết! Trời ơi, không ngờ lúc ta còn sống lại có thể thấy được cảnh giới truyền thuyết!"
"Quá tuyệt vời! Loại chuyện khô khan như luyện đan này lại được Cơ Thanh diễn dịch ra mỹ cảm tuyệt luân xuất sắc như vậy, thật sự là không thể tin nổi."
"Vừa rồi nhìn Cơ Thanh luyện đan, ta có cảm giác cực kỳ sung sướng đê mê. Bây giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy thích thú!"
…
Sau yên lặng, chính là tiếng thán phục nổi lên bốn phía.
Ngay cả mấy vị trưởng lão Đan Vương cũng trố mắt nhìn nhau, bọn họ đều từ trong mắt của đối phương, thấy được rung động và hâm mộ!
Đúng thế, thân là một luyện dược sư, đây chính là cảnh giới mà bọn họ theo đuổi đến trọn đời!
Có thế nào bọn hắn cũng không nghĩ ra, cảnh giới như vậy lại có thể xuất hiện ở trên người một tên thiếu niên mười sáu tuổi!
"Ta xong rồi." Diệp Viễn nhàn nhạt nói một câu, sau đó trở về chỗ ngồi của mình tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Mà bên kia, Đồng Văn Xương vẫn còn đang liều mạng luyện đan.
Hắn cũng đã tiến vào bên trong trạng thái của mình, không hề hay biết biểu hiện của Diệp Viễn. Cho nên hắn cũng không biết được, bây giờ mọi người cũng đang dùng ánh mắt cảm thông nhìn hắn.
Lại qua nửa giờ nữa, Đồng Văn Xương đã luyện đan xong.
"Ha ha ha… Bạo Viêm Thăng Long Đan của ta ít nhất cũng là trung phẩm, thậm chí có thể là thượng phẩm! Cơ Thanh, trận này ngươi nhất định phải thua!"
Hiển nhiên là Đồng Văn Xương còn chưa nhận ra được tình cảnh của chính mình, sau khi thành đan lập tức cười điên cuồng một trận.
Nhưng mà rất nhanh hắn đã phát hiện ra bầu không khí có cái gì đó không đúng.
"Hả? Có chuyện gì xảy ra thế? Làm sao tất cả đều dùng loại ánh mắt này nhìn ta? Ta luyện chế ra chính là Bạo Viêm Thăng Long Đan trung phẩm thậm chí là thượng phẩm đấy! Cho dù là chuẩn Đan Vương sơ cấp, cũng không có mấy người có thể luyện chế ra được đi?" Đồng Văn Xương có chút không giải thích được nói.
"Mang đan dược của Cơ Thanh và Đồng Văn Xương đều trình lên đi, ta nghĩ trận này, đã không có gì cần phải nghi ngờ nữa. Không đúng, phải nói là còn tò mò nhiều hơn! Ta nghĩ là mọi người đều muốn biết, tới cùng thì Cơ Thanh đã luyện chế được Bạo Viêm Thăng Long Đan có phẩm giai gì đúng không?" Dương Tu hơi có chút kích động nói.