Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 391: Tuyệt cảnh.

Chương 391: Tuyệt cảnh.
Tê Hà Sơn, bên trong đạo tràng của Tinh Uyên hoàng giả, Diệp Viễn và Thi Hạo Nhiên sóng vai mà đi.
"Tinh Uyên sư tôn thu tổng cộng bảy đệ tử, đệ là người thứ tám. Nhưng mà đệ lại là người có thiên phú cao nhất." Thi Hạo Nhiên nói.
Diệp Viễn cười đáp: "Khí thế lúc sư huynh nói lời này, cùng với mới vừa rồi tưởng như là hai người kìa, không còn loại khí thế bễ nghễ thiên hạ kia nữa rồi."
Trên đường đi, Diệp Viễn trò chuyện với Thi Hạo Nhiên cho đến bây giờ, cảm thấy tính tình người này thật sự là hợp với mình. Người này không quá giống như là một vị đại sư huynh trầm ổn, nói năng thận trọng trong tưởng tượng mà có chút nhẹ nhàng thoải mái.
Thi Hạo Nhiên cười nói: "Không bằng thì không bằng, chuyện này không có liên quan gì tới chuyện nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. Cảnh giới truyền thuyết, đừng nói là ta, ngay cả sư tôn cũng không làm được. Chỉ dựa vào một điểm này là biết ta cũng không bằng đệ."
"Gặp may mà thôi."
Thi Hạo Nhiên lại tỏ ra xem thường: "Vận may cũng là một phần của thực lực. Đổi thành bất kỳ một đại Đan sư trung cấp nào khác cũng đều sẽ không thắng nổi Đồng Văn Xương. Chí ít khi ta ở cảnh giới giống như đệ, ta không làm được."
Vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc hai người đã đi tới đỉnh núi. Đập vào mắt là một tòa đại điện rộng lớn.
"Vào đi thôi, sư phụ đang chờ chúng ta rồi." Thi Hạo Nhiên nói.
Theo Thi Hạo Nhiên tiến vào bên trong đại điện, Tinh Uyên đã đang chờ hắn.
"Hạo Nhiên, ngươi đi xuống trước đi, ta trò chuyện với Cơ Thanh một chút." Tinh Uyên nói.
Thi Hạo Nhiên khom người lui ra ngoài, Tinh Uyên từ từ mở mắt, trên dưới đánh giá Diệp Viễn, mà Diệp Viễn cũng đang đánh giá Tinh Uyên không chút kiêng kỵ.
"Cảnh giới truyền thuyết, rất không tồi! Còn nhỏ tuổi nhưng đã có thể đạt tới cảnh giới như vậy, tương lai ở trên đan đạo của ngươi chắc chắn sẽ vượt xa ta." Tinh Uyên bỗng nhiên nói.
Diệp Viễn không nghĩ ra, không biết lời này của Tinh Uyên là có ý gì, không thể làm gì khác hơn đành nói: "Tinh Uyên đại nhân khen sai rồi, Cơ Thanh không dám nhận."
Tinh Uyên khoát tay một cái: "Ngươi cũng không cần khiêm tốn, thật ra ta biết, ta cũng không dạy nổi ngươi cái gì. Sở dĩ lấy danh nghĩa thầy trò gọi ngươi tới, thật ra là có nguyên nhân khác."
Trong lòng Diệp Viễn "lộp bộp" một cái, chẳng lẽ lão đầu này đã phát hiện ra thân phận của mình rồi?
Chuyện này khó mà có khả năng!
Trong lòng Diệp Viễn thấp thỏm, nhưng mặt lại không đổi sắc nói: "Vậy… không biết Tinh Uyên đại nhân tìm tiểu tử đến, là có nguyên nhân gì?"
Tinh Uyên không trả lời, ngược lại lại hỏi: "Ngươi từ đâu tới?"
Trong lòng Diệp Viễn lại "lộp bộp" một cái nữa, âm thầm tăng cao phòng bị, lặng lẽ vận chuyển nguyên lực.
"Tiểu tử chỉ là người ở nơi hoang dã, có nói thì Tinh Uyên đại nhân cũng không biết." Diệp Viễn nói.
Tinh Uyên cười ha ha, nói: "Ngươi không phải là người của Cuồng Phong giới đúng không? Nghe nói có khả năng có một tên gian tế của Vô Biên giới đã trà trộn vào Vương Thành, nếu như ta đoán không lầm, người này chính là ngươi đi?"
Lần này, trong lòng Diệp Viễn không còn tồn tại cảm giác may mắn nữa, đã làm xong tâm lý chuẩn bị quyết tử.
Nhưng mà, ngoài miệng hắn lại vô cùng bình tĩnh đáp: "Tinh Uyên đại nhân đang nói chuyện gì thế, tiểu tử nghe không hiểu!"
Nhưng đúng lúc này, con ngươi của Tinh Uyên lại hơi co lại, kinh hãi nói: "Tâm Lặng Như Nước! Hảo tiểu tử, quả thật là khiến cho người ta cảm thấy không ngừng ngoài ý muốn mà!"
Thì ra, Diệp Viễn đã lặng lẽ tiến vào tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, mà điều này lại đã bị Tinh Uyên nhìn thấu!
Diệp Viễn thật sự là rất buồn rầu, hắn không biết tới cùng là mình đã để lộ ra sơ hở ở chỗ nào mà lấy thực lực của lão đầu này lại có thể nhìn thấu thần hồn bí kỹ của mình?
Thực lực của Tinh Uyên đúng là rất cường đại không sai, nhưng Diệp Viễn cũng vô cùng tự tin với thần hồn bí kỹ của bản thân.
Cường giả Hoàng cấp, hẳn là không thể nhìn thấu mình mới đúng!
Chẳng lẽ là lúc ở trên đại hội đấu đan?
Mặc dù chính mình đã bộc lộ ra tài năng, nhưng mà cũng không hề lộ ra một chút sơ hở nào mà!
Vốn dĩ Diệp Viễn định lấy Tinh Uyên làm chỗ dựa, lại không ngờ hắn đã trực tiếp đem gốc gác của mình chọc thủng!
Đã đến bước này, Diệp Viễn cũng không cần thiết tiếp tục che giấu nữa, chỉ còn đường liều mạng một lần mà thôi.
Diệp Viễn đã lặng lẽ hoàn thành hội tụ nguyên lực, âm thầm điều động nguyên lực của thiên địa!
Rất hiển nhiên, Tinh Uyên đã sớm phát hiện ra động tác nhỏ này của Diệp Viễn, nhưng hắn cũng không ngăn cản mà tùy ý để cho Diệp Viễn thi triển.
Đây là tự tin tuyệt đối, hắn tin tưởng tuyệt đối là Diệp Viễn sẽ không trốn thoát khỏi bàn tay của hắn!
Đương nhiên là Diệp Viễn sẽ không khách khí, nguyên lực đột nhiên bộc phát.
"Thiên Lưu Phi Hoa, bạo cho ta!" Diệp Viễn quát lên một tiếng.
Vô số cánh hoa đột nhiên xuất hiện, bao vây lấy Tinh Uyên cực kỳ chặt chẽ.
"Phốc phốc…"
Tiếng nổ không ngừng vang lên ở trong không khí, không ngừng ăn mòn nguyên lực hộ thể của Tinh Uyên.
Nhưng mà, tất cả đều chỉ là phí công.
Thiên Lưu Phi Hoa vốn luôn bách chiến bách thắng trước đây, lần này lại không có một chút tác dụng nào. Cánh hoa bay đầy trời biến mất hầu như không còn, Tinh Uyên vẫn hoàn hảo không chút tổn hại ngồi ở nơi đó, đến cọng lông cũng không thiếu một sợi!
Nhưng mà, trong ánh mắt của Tinh Uyên lúc này đã tràn đầy vẻ chấn động.
"Người trẻ tuổi này ngươi cũng thật là ghê gớm! Ta vốn tưởng rằng ngươi chỉ có thiên phú trác tuyệt như vậy ở trên đan đạo mà thôi, võ đạo nhất định sẽ bình thường. Không ngờ thiên phú của ngươi ở trên võ đạo cũng không kém một chút nào so với đan đạo, lại mới ở Ngưng Tinh Cảnh mà đã có thể điều động nguyên lực thiên địa, thi triển ra chiêu thức lợi hại như vậy!" Mặt Tinh Uyên đầy kinh ngạc nói.
Sắc mặt của Diệp Viễn rất khó nhìn, không có ai rõ ràng thực lực của cường giả Thần Du Cảnh hơn so với hắn.
Ở hạ giới, cường giả Hồn Hải Cảnh thường gặp, mà cường giả Thần Du Cảnh lại hiếm có.
Từng cường giả Hoàng cấp ai ai cũng là những nhân vật đỉnh phong ở hạ giới, cũng là tồn tại giống như thần!
Có thể nói, tất cả Thần Du trở xuống đều chỉ là con kiến hôi.
Mà Diệp Viễn bây giờ càng mới chỉ là một tên võ giả Ngưng Tinh Cảnh nho nhỏ mà thôi.
Cho dù hắn có yêu nghiệt hơn nữa, cũng không có khả năng vượt qua hai cảnh giới lớn để chiến thắng Tinh Uyên.
Nhưng mà, đằng nào cũng chết, đương nhiên là Diệp Viễn sẽ không bó tay chịu trói.
Thương Hoa Kiếm xoay ngang, đánh ra Thiên Lưu Phi Hoa một lần nữa!
Lần này Tinh Uyên lại không bị động chịu đánh, chỉ thấy khóe miệng của hắn khẽ mỉm cười, tay áo phất một cái, ngàn vạn hoa rơi lập tức tan tác.
Nhưng mà vào đúng lúc này, lại có một tên Diệp Viễn nữa hiện ra ở ngay sau lưng hắn!
"Phong Hỏa Liệt Diễm Hóa Long!"
Diệp Viễn quát lên một tiếng, một con hỏa long to lớn cuốn tới Tinh Uyên.
"Ầm!"
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, chỉ là vụ nổ này lại không khuếch tán ra giống như trong tưởng tượng của Diệp Viễn, ngược lại còn càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hóa thành hư vô!
Diệp Viễn hít vào một luồng khí lạnh.
Tên Tinh Uyên này, quá mạnh!
Ánh lửa tiêu tan hết, lộ ra thân thể già nua kia của Tinh Uyên.
Có điều, lúc này hắn không còn tiếp tục ngồi, mà đã phải đứng lên!
Trong mắt của hắn lộ ra vẻ cực kỳ rung động.
"Hai loại chiêu thức, lại hàm chứa ba loại chân ý! Hảo tiểu tử, thật sự là làm cho lão phu được mở rộng tầm mắt đấy!" Tinh Uyên thở dài nói.
Tinh Uyên chỉ là đang cảm thán, mà Diệp Viễn thì đã tuyệt vọng.
Phong Hỏa Liệt Diễm Hóa Long đã là chiêu thức mạnh nhất của hắn, cũng chỉ có thể ép Tinh Uyên đứng lên, vậy ngoài bó tay chờ chết ra thì hắn còn có thể làm gì?
Nếu như không phải là ở dưới loại nguy hiểm sống chết này, chiến tích kia của Diệp Viễn đã quá đủ để kiêu ngạo.
Thần Du đối chiến với Ngưng Tinh, nào cần đứng dậy động thủ chứ?
Đứng ở nơi đó để ngươi đánh, ngươi hao hết tất cả nguyên lực, cũng không đả thương được một sợi lông của người ta!
Nhưng bây giờ đã bị Tinh Uyên bắt được, hắn chỉ có một con đường chết.
Chạy trốn?
Cho dù lĩnh ngộ chân ý Phong Chi Lưu Động, hắn cũng không có khả năng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Tinh Uyên.
Diệp Viễn không khỏi khổ sở cười một tiếng, Thương Hoa Kiếm đánh ra, Thiên Lưu Phi Hoa lại bay lên một lần nữa!
Có điều, đối tượng công kích lần này của Thiên Lưu Phi Hoa chính là bản thân hắn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất