Chương 405: Uy lực của Tứ Phương Đỉnh!
Sau khi đi theo Diệp Viễn, nhất tộc Thông Tí Thạch Viên đã xưa không bằng nay.
Lúc trước khi Diệp Viễn gặp Viên Phi, chỉ có một mình nó là yêu thú cấp ba. Mà bây giờ đã có hai ba chục con Thông Tí Thạch Viên đột phá lên cấp ba.
Có thể nói, thực lực tổng hợp của tộc Thông Tí Thạch Viên đã bước lên một bậc thang mới!
Vốn dĩ lúc Viên Phi mới đi theo Diệp Viễn không có cách nào tưởng tượng ra biến hóa lớn như vậy.
Bây giờ để Viên Phi rời khỏi Diệp Viễn thì hắn không biết làm thế nào để sống tiếp được.
"Ha ha, ngươi đồng ý ở lại thì đương nhiên là ta hoan nghênh!" Diệp Viễn cười nói, câu trả lời của Viên Phi cũng không nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Trên thực tế thì ngay ở thời điểm hắn mời chào Viên Phi thì hắn đã dự đoán được kết quả này.
"Lão Viên, ăn ngon quen miệng rồi chứ gì? Ha ha, theo đại ca đi, đừng nói là cấp bốn, hóa hình cũng không phải là chuyện gì đáng kể hết!" Bạch Quang bỗng nhiên chế nhạo nói.
Viên Phi đầu tiên là mặt già đỏ lên, sau đó chợt cả kinh thất sắc nói: "Bạch Quang, ngươi… ngươi… lại đã đột phá lên cấp ba rồi sao?"
"Làm sao, ghê gớm không? Nếu như lão còn không cố lên, chẳng mấy chốc ta sẽ vượt qua cả lão nữa đấy!" Tâm tính Bạch Quang vẫn còn trẻ con, lộ ra vẻ mặt đắc ý nói.
"Đừng nói vớ vẩn! Ăn ngon quen miệng hẳn là chính ngươi đi, đừng bắt nạt Viên Phi thành thật!" Diệp Viễn cười mắng.
"Khục khục… đại ca không thể để cho ta đắc ý một lúc được sao? Được rồi được rồi, ta biết là chúng ta đều được nhờ phúc của đại ca ngài, được chưa?" Bạch Quang bất đắc dĩ nói.
"Biết là tốt rồi! Được rồi, việc này cũng không nên chậm trễ, ta muốn bắt đầu luyện đan, các ngươi ở một bên hộ pháp cho ta." Diệp Viễn nói.
Yêu Phủ Đan là yêu đan cấp ba, đối với Diệp Viễn thì cũng không khó khăn gì nhiều, rất nhanh đã luyện chế xong.
Giây phút Viên Phi cầm được viên Yêu Phủ Đan kia, hắn kích động đến mức nói không ra lời, ấp úng nửa ngày, kìm nén đến nỗi gương mặt khỉ cũng đỏ lên, lập tức bị Bạch Quang cười nhạo một trận.
"Ha ha ha, lão Viên, một viên Yêu Phủ Đan đã để cho lão kích động thành như vậy, đúng là không có tiền đồ mà!" Bạch Quang cười to nói.
Bị Bạch Quang chế nhạo như vậy, Viên Phi cũng đã tỉnh táo hơn một chút: "Tiểu tử ngươi vốn có huyết mạch vô địch, nào hiểu ý nghĩa của Yêu Phủ Đan đối với bọn ta, đúng là đứng nói chuyện không đau eo!"
Bạch Quang cười nói: "Theo đại ca, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi! Đừng nói là một viên Yêu Phủ Đan nho nhỏ, đến ngay cả Hóa Hình Đan thì như thế nào? Bây giờ lão đã như vậy rồi, đợi đến lúc đại ca luyện chế Hóa Hình Đan thì không phải là lão sẽ kích động đến đi đời nhà ma luôn đấy chứ? Ha ha, vậy thì chơi quá vui rồi."
Nghe Bạch Quang nói xong, Viên Phi không khỏi giật mình một cái!
Hóa Hình Đan!
Thật sự là nó chưa hề nghĩ tới, có một ngày chính mình sẽ hóa hình thành công, tiến giai đến yêu thú cấp năm!
Yêu thú cấp năm, cũng chính là yêu thú hoàng cấp, đối với yêu thú thì chính một loại bắt đầu khác.
Mà bây giờ, nó đã sắp bước vào hàng ngũ yêu thú cấp bốn, cấp năm… sẽ còn xa sao?
Diệp Viễn cười nói: "Bạch Quang nói không sai, chỉ là một viên Yêu Phủ Đan mà thôi, Viên Phi ngươi không cần phải kích động như vậy. Còn nhớ lúc đầu ta nói với ngươi không? Yêu Hoàng cấp năm, Yêu Tông cấp sáu, đều không phải là việc gì khó cả."
Tâm tình của Viên Phi rốt cuộc bình tĩnh lại một chút, chắp tay nói với Diệp Viễn: "Viên Phi đã biết! Gặp được thiếu gia chính là phúc duyên lớn nhất cả đời này của Viên Phi!"
Đương nhiên là Viên Phi sẽ không quên lời nói lúc trước của Diệp Viễn, khi đó Diệp Viễn vẫn chỉ là một thiếu niên Nguyên Khí Cảnh, mở miệng là cấp năm, cấp sáu, dù sao thì Viên Phi vẫn còn có chút hoài nghi.
Nhưng đã một năm trôi qua, thiếu niên Nguyên Khí Cảnh kia, đã lớn mạnh thành một cường giả Ngưng Tinh Cảnh!
Nhớ lại Viên Phi mới biết, lúc trước gặp được Diệp Viễn, là một chuyện may mắn tới cỡ nào!
"Ha ha, giữa chúng ta còn nói những chuyện này làm gì? Ngươi chuẩn bị cho thật tốt đi, lợi dụng một tháng này đột phá tới cấp bốn." Diệp Viễn cười to nói.
Viên Phi lập tức đáp lời, sau đó đi sang một chỗ khác bế quan.
Viên Phi vừa đi, Diệp Viễn lại lấy tất cả dược liệu bên trong nhẫn trữ vật ra, gian phòng vốn trống rỗng liền đầy ắp.
"Đại ca, nhiều dược liệu như vậy, huynh dự định luyện chế thế nào vậy?" Bạch Quang hiếu kỳ nói.
Diệp Viễn cười nói: "Đương nhiên là luyện một lượt!"
Nói xong, nguyên lực trên toàn thân hắn nổi lên, đánh ra từng đạo ấn quyết vào bên trong Tứ Phương Đỉnh!
Nhìn qua thì Tứ Phương Đỉnh chính là một chế phẩm bằng kim loại, vậy mà lúc này ở bên dưới ấn quyết của Diệp Viễn lại dần dần sáng lên!
Bộ dáng kia, thoạt nhìn giống như là thần vật. Đến cả Bạch Quang cũng nhìn đến ngây dại.
Hơn mười hơi về sau, Diệp Viễn cũng mệt mỏi đến mức thở hồng hộc, mà ánh sáng trên Tứ Phương Đỉnh cũng dần dần ổn định lại.
"Hô… bằng vào thực lực bây giờ của ta, mở ra một trận pháp bên trong Huyền khí, cũng tốn sức như vậy!" Nuốt vào một viên Ngưng Hương Hoàn, Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
"Oa! Thoạt nhìn thì thấy chiếc đỉnh này thật là lợi hại đấy! Đại ca, đây là huynh đang muốn làm gì thế?" Bạch Quang nghi ngờ hỏi.
Mặc dù bảo vật này là nó tìm được, nhưng mà nó lại không biết chút gì về công dụng của bảo vật này. Chính nó cũng tràn đầy tò mò.
Diệp Viễn cười nói: "Nhìn cho kỹ đi nhóc!"
Chỉ thấy nguyên lực của hắn dâng lên một lần nữa, một đống dược liệu lớn kia cứ như vậy lần lượt theo thứ tự bay vào bên trong Tứ Phương Đỉnh!
Ngay sau đó, ánh sáng trên Tứ Phương Đỉnh lập tức tăng mạnh, từ miệng đỉnh tỏa ra tia sáng chói mắt, cũng không biết rốt cuộc là bên trong đỉnh đã xảy ra chuyện gì.
Một khắc sau, ánh sáng tiêu tan, Tứ Phương Đỉnh một lần nữa khôi phục lại như lúc ban đầu.
Bạch Quang hết sức hiếu kỳ, lập tức chạy đến miệng đỉnh, một đôi mắt hổ trừng lên tròn xoe.
"Đây… đây… đây đều là dược phôi? Trời ơi, đại ca ơi, huynh làm như thế nào vậy?" Bạch Quang kinh ngạc nói.
"Ha ha, cũng không phải là ta làm, đây là trận pháp kèm theo Huyền khí. Chỉ cần khởi động trận pháp là có thể tự động tinh chế dược phôi!" Diệp Viễn giải thích.
"Ghê gớm như vậy sao? Ha ha, quả nhiên là bảo vật mà ta tìm được, đúng là không tầm thường!" Bạch Quang lại tự luyến một lần.
"Nhưng mà nhiều dược phôi như vậy, huynh sẽ không định luyện một lần duy nhất đấy chứ?" Bỗng nhiên Bạch Quang lại hỏi.
"Đương nhiên, luyện chế từng phần thì quá phiền toái." Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
"Chà chà, ta thật sự tò mò về lai lịch của đại ca nha. Thuật luyện dược của huynh, hoàn toàn nghiền ép được tất cả luyện dược sư ở hạ giới luôn! Thực lực của tên Thi Hạo Nhiên kia hình như cũng đã rất mạnh rồi, nhưng cũng không thể luyện chế nhiều đan dược như vậy trong thời gian một tháng, huynh mới ở cảnh giới đại Đan sư mà chỉ trong vài phút đã luyện chế được nhiều đan dược cấp ba thế này, quả thực là nghịch thiên!" Bạch Quang thở dài nói.
"Ha ha, tất nhiên là ta phải có lai lịch bất phàm rồi, thời cơ đến thì tự nhiên ta sẽ nói cho nhóc biết. Còn bây giờ, nhóc cũng đừng hỏi nhiều." Diệp Viễn cười nói.
Cũng không phải là Diệp Viễn không tin được Bạch Quang, mà là con đường báo thù này của hắn quá gian khổ, một cái sơ sẩy chính là kết quả vạn kiếp bất phục, không thể cứu vãn bất cứ điều gì.
Ngay cả việc cuối cùng hắn có thể thành công hay không cũng không thể bảo đảm, cho nên không muốn lôi cả Bạch Quang vô tội vào.
"Được rồi được rồi, ta không hỏi nữa là được!" Bạch Quang bĩu môi nói.
Diệp Viễn điều tức một lúc, đợi nguyên lực khôi phục tới trạng thái toàn thịnh, lập tức bắt đầu luyện chế.
Lần này hắn luyện chế đan dược tên là Ngọc Linh Đan, dĩ nhiên là đan dược dùng để đề thăng nguyên lực.
Đan dược này có hiệu quả cao hơn quá nhiều so với đan dược mà võ giả thường sử dụng ở hạ giới.
Tịnh Đàn Thánh Hỏa nhẹ nhàng bốc lên, trong nháy mắt bao phủ lấy Tứ Phương Đỉnh!
Đáng tiếc căn bản là thực lực bây giờ của Diệp Viễn không có cách nào phát huy ra toàn bộ công dụng của Tứ Phương Đỉnh, bằng không hắn luyện chế nhóm đan dược này là không cần cố sức chút nào.
Vẫn là Tam Tài Luân Hồi Thuật!
Theo từng đạo ấn quyết đánh vào Tứ Phương Đỉnh, ánh sáng rực rỡ lại bao quanh thân đỉnh một lần nữa!