Chương 407: Chính là sợ căn cơ bất ổn.
"Ha ha, xem ra huyết mạch thần thú của ngươi đã thức tỉnh rồi!" Diệp Viễn nhìn thấu biến hóa của Viên Phi, cười nói.
"Thiếu gia thật là tinh mắt! Sau khi đột phá lên cấp bốn, ta đã thức tỉnh một bộ phận ký ức truyền thừa, hơn nữa cảm giác ở trong cơ thể cất giấu một luồng lực lượng huyết mạch cực kỳ cường đại!" Viên Phi vui vẻ nói.
Diệp Viễn cười gật đầu nói: "Quả nhiên không hổ là hậu duệ của Tề Thiên Thánh Viên, chỉ cần ngươi có khả năng dẫn dắt được lực lượng huyết mạch kia đi ra, sau này tất sẽ là một nhân vật cực kỳ ghê gớm!"
Chỉ chốc lát sau, Viên Phi thoát ra từ trong mừng rỡ sau khi đột phá, bỗng nhiên ý thức được có chút rất không thích hợp.
"Hả?" Viên Phi dần dần từ mừng như điên biến thành kinh ngạc.
"Ha ha, phản ứng của lão Viên thật là chậm chạp, bây giờ mới phát hiện ra có chuyện không đúng! Ngươi mất một tháng, mới phá được một cửa ải, đại ca chẳng bao lâu đã đột phá xong năm tầng cửa ải, tiến giai Ngưng Tinh hậu kỳ rồi!" Bạch Quang chế nhạo nói.
Viên Phi nghĩ đến mà sợ, thời gian một tháng mà đột phá liên tiếp năm tầng tiểu cảnh giới?
Bây giờ Diệp Viễn chính là Ngưng Tinh Cảnh đấy, không còn là Nguyên Khí Cảnh, Linh Dịch Cảnh như lúc trước nữa đâu!
Tốc độ đột phá như vậy, thật quá mức kinh khủng!
Thật ra theo lý thuyết, Viên Phi đột phá một cửa ải này còn khó hơn năm tầng cửa ải của Diệp Viễn cộng lại.
Nhưng vấn đề là thời gian quá ngắn!
Đối với một số võ giả bình thường, thời gian một tháng cũng chỉ miễn cưỡng đủ để bọn họ củng cố cảnh giới mà thôi.
Cho dù là những võ giả thiên tài kia, muốn một tháng đột phá một tầng cảnh giới cũng là chuyện không thể nào!
Nhưng Diệp Viễn liên tiếp đột phá năm tầng tiểu cảnh giới trong vòng một tháng?
"Được rồi, cũng không còn sớm nữa. Nếu như Viên Phi đã đột phá, các ngươi tới hộ pháp cho ta, bây giờ ta lập tức đột phá lên Ngưng Tinh tầng bảy!" Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Trong lòng Viên Phi rung động không nói ra được. Cứ với tốc độ này, Diệp Viễn đuổi kịp hắn cũng chỉ là chuyện trong sớm tối mà thôi!
Mặc dù Viên Phi đã sớm biết Diệp Viễn tu luyện giống như là không có bình cảnh, nhưng mà một tháng đột phá năm tầng cảnh giới, tốc độ như vậy cũng quá mức không thể tưởng tượng nổi.
…
Diệp Viễn lại nuốt một nắm lớn Ngọc Linh Đan, bắt đầu toàn lực đột phá Ngưng Tinh tầng bảy!
Cho dù ở đời này Diệp Viễn không lĩnh ngộ nhiều cảnh giới như vậy, nhưng trực tiếp đột phá năm tầng cảnh giới cũng không có gì lớn.
Mà cảm ngộ cảnh giới bây giờ của hắn, đã vượt xa trình độ hiện tại.
Chỉ là từ khi hắn sống lại tới nay, dường như vẫn luôn bận rộn, căn bản là không có cơ hội cẩn thận tĩnh tâm ngồi xuống tu luyện nguyên lực, dẫn đến cảnh giới quá thấp.
Bây giờ hắn đột phá năm tầng cảnh giới cũng chỉ là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.
Đan dược vào bụng, nguyên lực phong bạo dần nổi lên, toàn bộ mật thất rơi vào bên trong cuồng bạo!
Viên Phi nhìn cảnh tượng trước mắt cảm thấy vô cùng rung động: "Trong một tháng này thiếu gia đều đột phá cảnh giới như vậy sao?"
"Đương nhiên! Đại ca đột phá cảnh giới cũng có phong độ như Hổ gia ta, đều coi đan dược như đường đậu để ăn, ha ha!" Bạch Quang cười to nói.
Nghĩ tới hai tên biến thái này, Viên Phi im lặng thật lâu cũng không thể nói gì.
Đúng thật là tộc Thạch Viên có khí lực mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không dám dùng đan dược như vậy, sợ bị nguyên lực phá thành mảnh vụn!
Vui sướng do đột phá lên cấp bốn lúc trước của Viên Phi lúc này đã bị đả kích cho thương tích đầy mình rồi.
Hắn biết rõ, không qua bao lâu nữa, chính mình sẽ bị hai tên biến thái này vượt qua!
Hơn nữa Viên Phi biết, cho dù bây giờ hắn đã đột phá tới cấp bốn, thức tỉnh lực lượng huyết mạch của thần thú, nếu chân chính đánh nhau đến sống chết thì nó cũng chưa hẳn là đối thủ của Diệp Viễn.
Nửa ngày sau, nguyên lực bên trong mật thất bình lặng lại, rốt cuộc Diệp Viễn đã đột phá tới Ngưng Tinh tầng bảy!
Bây giờ, khí thế trên người Diệp Viễn đã mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm còn là Ngưng Tinh tầng hai!
"Ha ha, đại ca, bây giờ có cảm giác thế nào?" Bạch Quang nịnh nọt hỏi.
Diệp Viễn hơi mỉm cười đáp: "Nếu như gặp lại Triệu Thừa Càn, cho dù không giết được hắn, đánh hắn một trận tơi bời cũng là có thể làm được!"
Bạch Quang dùng sức lắc lắc đầu hổ, khó chịu nói: "Đại ca đã đột phá tới năm tầng cảnh giới, chẳng lẽ còn không dạy cho tên gia hỏa kia một bài học được sao?"
"Ha ha, ta biết mi nhìn hắn khó chịu, nhưng mà thực lực của hắn đúng là vô cùng cường đại! Có thể ở cái tuổi này lĩnh ngộ được chân ý, đây không phải là việc mà người bình thường có thể làm được. Cho dù bây giờ ta đã đột phá đến Ngưng Tinh tầng bảy thì vẫn thấp hơn hắn hẳn một đại cảnh giới, có thể đánh bại hắn đã rất tốt rồi." Diệp Viễn cười nói.
"Hừ hừ, dù sao ta vẫn rất khó chịu! Ta mặc kệ, đại ca luyện đường đậu cho ta nhanh lên, ta muốn mau chóng đột phá lên cấp bốn, sau đó hung hăng giẫm chết tên kia, cho hắn biết bản hổ gia không phải dễ chọc!" Bạch Quang tức giận nói.
"Ha ha, có rất nhiều cơ hội! Bây giờ hồn lực của ta đã đạt tới cảnh giới Đại Đan Sư viên mãn, luyện chế Yêu Tinh Đan chỉ là một cái nhấc tay. Có thời gian, ta sẽ luyện chế đan dược cho mi! Nhưng mà, ta đã bế quan một tháng, có khi chỗ Tinh Uyên cũng đã có chút ít tin tức, chúng ta phải mau xuất quan thôi. Dù sao chúng ta tiến vào Cuồng Phong giới cũng là vì cứu mấy người Vân Thiên sư huynh." Diệp Viễn nói.
Lòng ham chơi của Bạch Quang tuy lớn, nhưng cũng biết phân rõ nặng nhẹ, hắn theo Diệp Viễn đã rất lâu rồi, biết rõ tính cách của Diệp Viễn cho nên không nhiều lời nữa.
Diệp Viễn thu Viên Phi vào Linh khí không gian rồi ra khỏi mật thất cùng với Bạch Quang. Hắn vừa đi ra thì đã thấy Thi Hạo Nhiên đang đợi ở bên ngoài.
Thi Hạo Nhiên thấy Diệp Viễn đi ra, cười tiến lên đón.
Nhưng vừa nhìn thấy Diệp Viễn, nụ cười của hắn lập tức cứng đờ trên mặt.
"Tiểu sư đệ, ngươi… ngươi… tầng bảy! Trời ơi!" Cường giả Đan Vương như Thi Hạo Nhiên, lúc này cũng kinh hãi tới mức nói không lên lời.
"Ha ha, tiểu đệ may mắn đột phá mấy tầng cảnh giới, đại sư huynh không cần phải kinh ngạc như thế." Diệp Viễn cười nói.
Hắn đã sớm biết lúc xuất quan sẽ dẫn tới các sư huynh đệ kinh ngạc, nhưng mà hắn không quan tâm được nhiều chuyện như vậy.
Hắn cũng không thể vì không để cho bọn Thi Hạo Nhiên kinh ngạc mà không đột phá được.
Huống chi trong Cuồng Phong giới này nguy cơ trùng trùng, nếu Diệp Viễn không tăng cảnh giới lên thì đến tiền vốn để tự vệ cũng không có.
"May mắn… ta… làm sao có thể không kinh ngạc! Tiểu sư đệ à, ta còn tưởng rằng trong một tháng này đệ chỉ bế quan luyện đan, không ngờ đệ lại một hơi đột phá đến năm tầng cảnh giới liên tiếp!" Thi Hạo Nhiên cười khổ nói.
"Ha ha, đệ luyện đan chính là vì để đột phá mà." Diệp Viễn cười nói.
Sắc mặt của Thi Hạo Nhiên lại trở nên cổ quái, kinh ngạc nói: "Những dược liệu kia, đệ sẽ không… đệ sẽ không…"
Thấy Diệp Viễn gật đầu cười, suýt chút nữa Thi Hạo Nhiên đã cắn đứt cả đầu lưỡi của mình.
Đùa gì thế?
Trong một tháng, luyện nhiều dược liệu như vậy thành đan dược, còn đột phá năm tầng cảnh giới, đây là đang nói đùa sao?
Đối diện với Thi Hạo Nhiên, Diệp Viễn biết là không lừa gạt được, cho nên dứt khoát cũng không dối gạt hắn.
"Tiểu sư đệ ngươi thật sự là một yêu nghiệt mà!" Thi Hạo Nhiên thở dài một tiếng nói: "Trước đây ta đã từng khuyên bảo đệ đừng vội vã đột phá cảnh giới, đệ lại khăng khăng không nghe. Đệ đột phá như vậy, sẽ ảnh hưởng tới tu luyện về sau của chính mình đấy biết không?"
Liên tiếp đột phá năm tầng cảnh giới mặc dù yêu nghiệt, nhưng không thể tránh khỏi sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn, Thi Hạo Nhiên vô cùng rõ ràng chuyện này.
Nói thật, hắn thấy Diệp Viễn còn đứng ở chỗ này mà không có chút thương tổn nào đã cảm thấy là một kỳ tích rồi.
Diệp Viễn lại chỉ cười nói: "Đại sư huynh không cần lo lắng, đệ sẽ không đem tương lai của mình ra đùa giỡn. Chính là vì sợ căn cơ bất ổn nên đệ mới chỉ đột phá có năm tầng cảnh giới thôi."