Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 485: Chiến Hồn Hải!

Chương 485: Chiến Hồn Hải!
Đới Vũ Ngấn phản ứng lại trước tiên, nhưng mà lúc này hắn có muốn đi cứu người thì cũng đã không kịp nữa rồi.
“Thân Ngoại Hóa Thân!”
Nhìn thấy hai Diệp Viễn một trước một sau, thần sắc của Đới Vũ Ngấn trở nên vô cùng ngưng trọng.
Xem ra, tên Diệp Viễn này còn khó đối phó hơn so với cả tưởng tượng!
Thật ra Đới Vũ Ngấn không quá để ý tới chuyện sống hay chết của Kim Phụng.
Kim Phụng dùng chút ý thức cuối cùng cúi đầu nhìn xuống lồng ngực của chính mình, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Cuối cùng, ý thức của hắn hoàn toàn tiêu tán, mềm nhũn ngã xuống mặt đất.
“Xem ra ta đã coi thường ngươi rồi!” Đới Vũ Ngấn lại thở dài một hơi nói.
Vốn dĩ Thân Ngoại Hóa Thân không có uy hiếp chút nào đối với hắn, nhưng đối với Kim Phụng mà nói lại là đòn chí mạng.
Thủ đoạn của Diệp Viễn tầng tầng lớp lớp, quả thật là khiến người ta khó lòng phòng bị được.
Đới Vũ Ngấn không khỏi đánh giá thiếu niên trước mặt này thêm lần nữa, cảm thấy thủ đoạn của hắn nhiều vô số kể.
Dù sao vẫn không đến nỗi hắn thật sự có tư cách đánh một trận với mình chứ?
Rất nhanh Đới Vũ Ngấn đã phủ định ý nghĩ này, điều này làm sao mà có thể?
Giữa Hồn Hải Cảnh và Hóa Hải Cảnh giống như là cả một đạo lạch trời, chứ nói chi đến việc Diệp Viễn mới chỉ là Hóa Hải Cảnh tầng một.
Mình đây là bị làm sao vậy, lại bị một tên thiếu niên mười mấy tuổi dọa sợ, đúng thật là càng sống càng thụt lùi mà.
Trong lòng Đới Vũ Ngấn tự giễu cười một tiếng.
“Được rồi, tên gia hỏa gây trở ngại đã bị diệt trừ, sẽ không có ai trở ngại chúng ta nữa!”
Trong lúc Diệp Viễn nói chuyện, chiến ý của hắn sôi lên sùng sục.
“Ngươi chắc chắn ngươi thực sự muốn động thủ với ta sao? Ta biết thực lực của ngươi không yếu, nhưng chính bởi vì như vậy mà có thể ta sẽ ra tay không có chừng mực. Thiên tài như ngươi vẫn lạc quả thật là quá đáng tiếc.” Đới Vũ Ngấn hỏi lại lần nữa.
Diệp Viễn không ngờ Đới Vũ Ngấn này lại có lòng luyến tiếc người tài, bỗng cảm thấy có chút ngoài dự liệu.
Có điều, từ khi Diệp Viễn đột phá Hóa Hải Cảnh, vẫn chưa toàn lực phát huy thực lực của bản thân.
Ở Hóa Hải Cảnh hắn đã không có địch thủ, chỉ có cường giả Hồn Hải Cảnh mới xứng làm đối thủ của hắn.
Hiển nhiên Đới Vũ Ngấn này chính là đối thủ đo ni đóng giày cho Diệp Viễn!
“Ha ha, Đới trưởng lão quả thực là khác với lũ khốn nạn Hà Minh Đức kia, có điều ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, cứ việc phóng ngựa qua đây đi! Cho dù hôm nay ta thắng được ngươi, cũng sẽ thả cho ngươi đi.” Diệp Viễn cười lớn nói.
Phách lối!
Trong mắt Đới Vũ Ngấn, Diệp Viễn thật quá kiêu ngạo phách lối rồi!
Một tên võ giả Hóa Hải Cảnh nói, tha cho một tên cường giả Hồn Hải Cảnh một con đường sống, cái này nghe thế nào cũng thấy nực cười.
Vẻ mặt Đới Vũ Ngấn hơi trầm xuống nói: “Hừ! Tiểu tử cuồng vọng! Ta lại muốn xem xem, ngươi làm thế nào để thắng được ta!”
Nói xong, hai người không hẹn mà cùng bay tới giữa không trung. Dựa vào thực lực của hai người họ, đánh nhau trong phủ thành chủ, e là chó gà cũng chết.
“Các ngươi xem, hai người bên kia đang đối đầu kìa! Uy áp của nam tử áo tím kia mạnh quá, hình như không phải là cái mà võ giả Hóa Hải Cảnh có được, lẽ nào là cường giả Hồn Hải Cảnh sao?”
“Oa, đây chính là cường giả Hồn Hải Cảnh đấy ư? Quả nhiên là mạnh khủng khiếp! Cách xa như vậy mà ta còn cảm thấy không thở nổi. Hơn nữa ta có cảm giác, hắn vẫn còn chưa tận lực phát ra uy áp của cường giả Hồn Hải Cảnh đâu!”
“Thiếu niên đối diện với hắn kia là ai? Hình như chỉ là Hóa Hải Cảnh tầng một! Hai người này đối đầu với nhau trên không trung, không phải là sẽ đánh một trận đó chứ?”
“Đùa cái gì thế? Hóa Hải tầng một đấu với Hồn Hải tầng một, tên tiểu tử kia là tên ngốc hay sao?”
“Ngươi mới là tên ngốc ấy! Thiếu niên kia chính là người dùng tay kẹp lấy Đại Hoàn Đao của Kim Phụng ở trên cửa thành lầu, thực lực mạnh đến đáng sợ! Hắn là đuổi theo Kim Phụng tới phủ thành chủ, vậy mà lại chọc phải cường giả Hồn Hải Cảnh! Có điều thực lực của hắn có mạnh hơn đi chăng nữa thì đối đầu với cường giả Hồn Hải Cảnh... e là cũng là lành ít dữ nhiều!”
“Cái gì? Dùng tay kẹp Đại Hoàn Đao của thành chủ? Trời ơi! Thiếu niên bây giờ đều mạnh đến mức độ này rồi sao? Quả nhiên những con sóng trước như chúng ta, đều đã bị đập chết ngay trên bờ cát rồi.”
Diệp Viễn và Đới Vũ Ngấn vừa xuất hiện, lập tức thu hút rất nhiều võ giả vây quanh xem.
Nhưng mà khí thế của Đới Vũ Ngấn quá mạnh, những võ giả kia đều tự giác đứng quan sát từ xa, không ai dám lại gần hai người họ.
“Nguyên Linh Cửu Biến!”
Diệp Viễn khẽ quát một tiếng, trực tiếp thi triển ra Nguyên Linh Cửu Biến!
Đối mặt với cường giả Hồn Hải Cảnh, cảnh giới hiện tại của hắn đúng thật là quá thấp. Cho nên Diệp Viễn không hề do dự mà sử dụng Nguyên Linh Cửu Biến trước tiên.
Đới Vũ Ngấn biến sắc, chỉ thấy khí thế của Diệp Viễn tăng lên với tốc độ cực nhanh, hẳn là rất nhanh sẽ đột phá Hóa Hải Cảnh tầng ba!
Khí thế của Diệp Viễn một mạch tăng vọt lên, cuối cùng cũng dừng lại ở Hóa Hải Cảnh tầng bốn.
Diệp Viễn mượn Nguyên Hỏa Chi Lực, nháy mắt đột phá ba tiểu cảnh giới, trở thành Hóa Hải Cảnh trung kỳ!
Nhìn thấy tình huống này, mặt Đới Vũ Ngấn không khỏi biến sắc!
“Đây… đây… đây, chẳng lẽ vừa rồi ngươi sử dụng chính là Nguyên Linh Cửu Biến?” Đới Vũ Ngấn kinh ngạc nói.
“Ngươi cũng biết Nguyên Linh Cửu Biến?” Nghe Đới Vũ Ngấn gọi đúng, Diệp Viễn cũng có chút kinh ngạc.
“Hai… quả đúng là Nguyên Linh Cửu Biến! Nghe nói ngươi lặng lẽ thâm nhập vào Cuồng Phong giới, lẽ nào là ngươi trộm được bí kíp bất truyền của Tiết gia?” Đầu óc của Đới Vũ Ngấn có chút quay vòng vòng.
“Trộm? Ngươi nghĩ nhiều rồi! Bọn ngu xuẩn Tiết gia kia e là cũng chẳng có ai có thể sử dụng đạt được đến trình dộ như ta.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Đới Vũ Ngấn không khỏi kinh ngạc, trong lòng cũng thầm nghĩ như vậy.
Mới có thời gian mấy tháng, nếu như là Diệp Viễn trộm Nguyên Linh Cửu Biến thì tuyệt đối cũng không thể tu luyện được đến trình độ như thế này.
Trực tiếp đột phá từ Hóa Hải Cảnh sơ kỳ đến Hóa Hải Cảnh trung kỳ, khoảng cách như vậy cũng dọa cho người ta quá khiếp sợ rồi!
Đương nhiên Đới Vũ Ngấn không biết, sở dĩ Diệp Viễn chỉ đột phá ba tiểu cảnh giới, là bởi vì hải nguyên lực của hắn quá lớn!
Dựa vào căn cơ của Diệp Viễn, tăng thêm ba tầng tiểu cảnh giới đã là cực hạn rồi.
Nhưng mà dưới cái nhìn của những võ giả bên dưới kia, chuyện lại hoàn toàn không phải như vậy!
“Vừa rồi thiếu niên kia sử dụng võ kỹ gì vậy? Lại đột phá đến Hóa Hải Cảnh trung kỳ trong chớp mắt! Quá biến thái rồi!”
“Từ trước đến nay ta chưa từng nghe nói, còn có loại võ kỹ biến thái như vậy! Có võ kỹ như vậy, chuyện chiến đấu vượt cấp chẳng phải là đơn giản như uống nước ăn cơm hay sao?”
“Hà hà, vốn dĩ ta nghĩ trận chiến sẽ nghiêng về một bên, bây giờ xem ra là có kịch hay để xem rồi! Vốn dĩ thực lực của thiếu niên kia đã vô cùng mạnh, bây giờ lại đột phá liên tiếp ba tầng tiểu cảnh giới. Mặc dù không biết có thể rút ngắn khoảng cách với Hồn Hải Cảnh được bao nhiêu, nhưng bấy nhiêu thôi cũng đáng xem rồi! Trận chiến như vậy, ở Hân Dương Thành trăm năm khó gặp được đấy!”
Những võ giả kia ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, chờ đợi trận chiến này.
Cường giả Hồn Hải Cảnh ở nam vực vô cùng ít ỏi, ngoài tám đại tông môn ra, rất hiếm thấy cường giả Hồn Hải Cảnh tồn tại.
Giống như chênh lệch về thực lực vậy, muốn đột phá từ Hóa Hải Cảnh lên Hồn Hải Cảnh cũng giống như là một cái lạch trời vậy.
Hôm nay có thể xem trận đại chiến của cường giả Hồn Hải Cảnh từ khoảng cách gần như vậy, đối với bọn họ mà nói không chừng cũng là một cơ hội!
“Thiên Lưu Phi Hoa!”
Thương Hoa Kiếm của Diệp Viễn lắc một cái, lập tức có vô số cánh hoa bay ngưng tụ lại!
Bây giờ Diệp Viễn đã đột phá đến Hóa Hải Cảnh, việc sử dụng Thiên Lưu Phi Hoa đã đạt được đến trình độ hạ bút thành văn rồi, gần như không cần đến thời gian để phát động võ kỹ.
Diệp Viễn khẽ nhảy lên, Thương Hoa Kiếm cuốn theo vô số cánh hoa đâm về phía Đới Vũ Ngấn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất