Chương 490: Chỗ này được chúng ta tiếp quản rồi.
Đánh giá của Tĩnh Huyền với Diệp Viễn, không thể nói là không cao.
Mà trên thực tế, Diệp Viễn cũng đáng được đánh giá như vậy.
Nếu như không có Diệp Viễn áp chế Tử Thần Tông ba lần ở U Vân Tông thì bọn chúng đã vững vàng khống chế nam vực rồi.
Sau khi cường giả Thần Du Cảnh của Cuồng Phong giới xuất hiện, đại cục nam vực đã định, bọn chúng chỉ cần đặt tầm mắt về bắc vực là được.
Mà khi đó, thậm chí những người này ở bắc vực còn không biết, Tử Thần Tông chính là di dân của Cuồng Phong giới.
“Hừ! Bây giờ Nham Nhi vẫn còn nằm trong tay hắn, món nợ này phải tính thế nào đây?”
Không biết tại sao, lời của Tĩnh Huyền vừa nói ra, vẻ kiêu ngạo của Tần Hồng Đào cũng đã giảm xuống trong nháy mắt.
“Còn có thể tính thế nào nữa? Không phải là các ngươi cũng đang giam giữ một trưởng lão Hóa Hải Cảnh của U Vân Tông hay sao, đưa hắn trả về là được rồi!” Ninh Nhất Hiền nói.
“Được, đưa về thì đưa về! Có điều ta nói trước, nếu Nham Nhi có bất cứ tổn thương gì, ta sẽ hưng sư vấn tội!” Tần Hồng Đào đen mặt lại nói.
Ninh Nhất Hiền khoát khoát tay nói: “Bớt nói nhiều lời! Chúng ta vẫn là nên bàn bạc xem làm thế nào để đối phó với võ giả Cuồng Phong giới đi! Năm đó Đại Diễn Chân Tông phong ấn thông đạo hai giới, hậu nhân đã dần dần quên lãng việc này, khồng ngờ mấy ngàn năm sau, Cuồng Phong giới vẫn còn không hết hi vọng, lại ngóc đầu trở lại! Ài… nói ra, cũng là do chúng ta sơ xuất thiếu giám sát!”
Tĩnh Huyền nói: “Mấy vị tiền bối năm đó của Đại Diễn Chân Tông đáng để chúng ta kính phục, bây giờ trọng trách này nằm trên vai chúng ta, thế hệ chúng ta noi gương tiền nhân, mang ý chí quyết tử ngự ngoại địch!”
Tĩnh Huyền này chăm sóc dung mạo rất tốt, mặc dù nhìn chỉ như nữ nhân trung niên, nhưng thật ra là đồng bối với Tần Hồng Đào và Ninh Nhất Hiền, cũng là người có thực lực Thần Du Cảnh đỉnh phong.
Vẻ lãnh nhược băng sương của Tĩnh Huyền này, cũng không có khác nhiều so với Doãn Yên Hoa.
Có điều những lời mà bà nói ra, lại là khí phách thà chết chứ không chịu nhục.
Tần Hồng Đào chau mày: “Nói thì nói như thế, nhưng Cuồng Phong giới có cường giả Vô Lượng Cảnh đấy! Một khi thông đạo hai giới hoàn toàn được củng cố vững chắc, thì Vô Biên giới sẽ...”
Vừa nói đến Triệu Thiên Dận, ba người lập tức cảm thấy có gánh nặng tựa thiên quân đè xuống.
“Vẫn còn một vấn đề, Tử Thần Tông đã ẩn náu ở Vô Biên giới mấy ngàn năm, trải qua mấy đời, đã nắm rõ Vô Biên giới chúng ta như lòng bàn tay, mà chúng ta lại hoàn toàn không biết gì về Cuồng Phong giới!” Ninh Nhất Hiền nói.
Không thể không nói, ở bất cứ điểm nào thì Vô Biên giới cũng ở thế bị động, dường như không có bất cứ hi vọng gì.
Ba người này nói cả nửa ngày, cũng là dáng vẻ mặt mày ủ rũ.
“Mấy vị lão tổ, nhắc tới người hiểu rõ về Cuồng Phong giới nhất trong Vô Biên giới, ngoài tên Diệp Viễn của U Vân Tông ra thì không còn ai khác! Hắn đã từng thâm nhập vào Cuồng Phong giới, thậm chí còn bắt được một tên nô lệ Cuồng Phong giới Hóa Hải Cảnh.” Doãn Yên Hoa bỗng nhiên lên tiếng nói.
“Ha, tên tiểu tử này đúng là một ẩn số, cũng không biết là nhảy ra từ khe đá nào. Đúng rồi, nói đến tên tiểu tử này, U Vân Tông bọn họ đã di chuyển xong chưa?” Ninh Nhất Hiền hỏi Quách Đào Quần.
Quách Đào Quần gật đầu đáp: “Ba ngày trước bọn họ đã hội họp ở Lạc Vũ Thành, trước khi tới đây, tin tức truyền đến, tất cả người của U Vân Tông đều đã tụ họp ở Phong Linh Thành.”
Ninh Nhất Hiền chau mày nói: “Phong Linh Thành? Hình như nơi đó là địa bàn của Thiên Tà Tông phải không? Bọn họ tới đó làm gì?”
“Cái này… đệ tử cũng không biết được.” Quách Đào Quần lắc đầu nói.
Mà lúc này, hai mắt Doãn Yên Hoa bỗng sáng lên nói: “Thiên Tà Tông tiếng xấu lan xa, đốt giết dâm cướp, không có việc xấu nào không làm, vừa hay U Vân Tông bọn họ thiếu một chỗ dừng chân, lẽ nào là...”
“Không đến mức đó chứ? Mặc dù thực lực của Thiên Tà Tông so với các tông môn khác ở bắc vực chẳng ra sao, nhưng tốt xấu gì cũng có cường giả Hồn Hải Cảnh tọa trấn, U Vân Tông tác chiến nơi đất khách, muốn đánh hạ Thiên Tà Tông e là cũng không dễ thế đâu.” Quách Đào Quần liên tục lắc đầu nói.
“Hà hà, tiểu tử này đúng thật là khiến người ta có chút chờ mong! Hiện giờ ở bắc vực, khiến người khác chú ý nhất, e là chính là động tĩnh của đoàn người U Vân Tông này nhỉ? Bọn họ đã có dự tính này, vậy chúng ta cứ xem cho cẩn thận đi. Nếu như quả thực không được, thì giúp bọn hắn một tay cũng tốt. Ta sớm đã không thuận mắt với đám Thiên Tà Tông đó, nếu như không nể mặt Vô Phương Thành, ta đã sớm diệt bọn chúng rồi!”
Càng nói về sau, ngữ khí của Ninh Nhất Hiền càng trở nên lạnh lẽo, hiển nhiên là cũng không ưa gì Thiên Tà Tông.
Nghe những lời này, Tĩnh Huyền khẽ gật đầu, Tần Hồng Đào thì lại hừ lạnh một tiếng.
“Đào Quần, Yên Hoa, mau chóng thông báo cho lão tổ của các thế lực ở bắc vực, trong vòng nửa tháng toàn bộ mau chóng tới hội ngộ ở Vô Phương Thành! Ngoài ra, nếu như U Vân Tông đã dời bắc, thì đóng toàn bộ truyền tống trận đi về nam vực lại! Ài… việc này vô cùng nguy cấp.” Ninh Nhất Hiền phân phó.
...
Không giống như nam vực, Vạn Kiếm Tông, Thiên Võ Tông, Huyền Băng Tông cũng không phải là toàn bộ thế lực ở bắc vực.
Ba đại tông môn này đều có lão tổ Thần Du Cảnh đỉnh phong tọa trấn, cho nên là ba đại tông môn mạnh nhất.
Ngoài ra, cũng có không ít các thế lực có võ giả Thần Du Cảnh hậu kỳ tọa trấn.
Những thế lực này đều là những thế lực mạnh nhất bắc vực!
Còn những thế lực có võ giả Thần Du Cảnh trung kỳ và Thần Du Cảnh sơ kỳ tọa trấn thì cũng có rất nhiều.
Đương nhiên, tiểu tông môn chỉ có một vị võ giả Hồn Hải Cảnh tọa trấn giống như Thiên Tà Tông thì nhiều vô số kể.
Thiên Tà Tông này thực lực không mạnh, nhưng cường giả Hồn Hải Cảnh duy nhất trong tông môn Mao Nguyên Cơ lại không biết thế nào mà lại lôi kéo được quan hệ với Vô Phương Thành - thế lực đan đạo đứng đầu bắc vực.
Cho nên, mặc dù Thiên Tà Tông này không có việc ác nào là không làm, nhưng cũng không có ai dám làm gì bọn họ.
Chủ phong Thiên Tà Tông, hai nhân ảnh đang đứng lơ lửng trên không.
“Các ngươi là ai? Thật to gan, lại dám xông vào chủ phong Thiên Tà Tông ta!”
Người nói là một trưởng lão của Thiên Tà Tông, có điều chất vấn này của hắn lại không có chút trọng lượng nào.
Sự xuất hiện của hai người này quá mức đột ngột, vậy mà ngoài sơn môn lại không hề truyền đến một chút tin tức nào.
Hơn nữa, Thiên Tà Tông còn có đại trận hộ tông thủ hộ, nếu có kẻ địch đến xâm phạm thì sao một chút phản ứng cũng không có?
Trưởng lão này theo bản năng cảm thấy, hai người này không dễ đối phó!
Diệp Viễn đứng chắp tay trên không, nhàn nhạt quét mắt một lượt nhìn xuống bên dưới, chậm rãi mở miệng nói: “Từ nay về sau, trên đời này sẽ không còn cái tên Thiên Tà Tông nữa! Nơi này được chúng ta tiếp quản rồi!”
“Cái gì? Hắn nói cái gì? Tiếp quản? Ha ha ha, một tên tiểu tử Hóa Hải Cảnh ăn nói ngông cuồng, muốn tiếp quản Thiên Tà Tông ta?”
“Vừa rồi hắn còn nói muốn xóa tên Thiên Tà Tông ta đấy? Ha ha ha! Tiểu tử này não bị úng nước rồi hả?”
“Đúng vậy! Thiên Tà Tông chúng ta là thuộc hạ của Vô Phương Thành, kẻ nào dám chọc vào? Hê hê, mấy năm nay có bao nhiêu người muốn gây bất lợi cho Thiên Tà Tông ta, còn không phải là từng người từng người một mặt mày xám xịt hay sao?”
Lời của Diệp Viễn gây nên một trận cười vang.
Theo bọn chúng nghĩ, Diệp Viễn và Lạc Thanh Phong đến chính là để làm trò cười.
Nếu như hai người này có thể diệt được Thiên Tà Tông thì bọn họ sớm đã bị diệt vô số lần rồi!
Huống hồ, hai người này một người là Hồn Hải tầng một, một người là Hóa Hải tầng hai, cũng chính là tương đương với thực lực của tông chủ Thiên Tà Tông và một trưởng lão cấp thấp nhất.
Xóa tên?
Đùa à?
Đúng vào lúc này, một nam tử hắc bào từ điện chính bay ra, đến trước mặt hai người Diệp Viễn.
“Hai vị từ xa tới là khách, nhưng vừa đến đã muốn xóa tên Thiên Tà Tông ta, không tránh khỏi quá phách lối rồi đi?” Nam tử hắc bào lạnh lùng nói.