Chương 491: Đối thủ của ngươi là hắn.
Thực lực của nam tử mặc hắc bào này là Hồn Hải Cảnh tầng một, rất hiển nhiên đây chính là Mao Nguyên Cơ, tông chủ của Thiên Tà Tông.
Có điều trong lời nói của hắn, lại có ý kiêng dè Lạc Thanh Phong.
Hai người này có thể xuất hiện trên chủ phong mà không có báo hiệu nào, cũng là có chút bản lĩnh.
“Ngươi chính là Mao Nguyên Cơ?” Diệp Viễn quét mắt nhìn hắn một lượt, lãnh đạm hỏi.
Mao Nguyên Cơ thấy một tên tiểu tử Hóa Hải Cảnh phách lối như vậy, trong lòng rất khó chịu.
“Hừ! Cường giả Hồn Hải Cảnh nói chuyện với nhau, lại đến phiên một tiểu bối như ngươi ở đây ngang ngược sao?”
Nói rồi, Mao Nguyên Cơ phất tay một cái, một cỗ lực cực lớn đẩy về phía Diệp Viễn, muốn gạt Diệp Viễn ra.
Hắn làm như vậy, một là muốn thể hiện một chút thủ đoạn của bản thân, khiến đối phương biết sự lợi hại của mình, hai là thăm dò một chút xem rốt cuộc ranh giới của Lạc Thanh Phong tới đâu.
Mao Nguyên Cơ cho rằng Diệp Viễn sẽ bị một cái khoát tay này của mình đẩy cho thất điên bát đảo rơi từ trên không xuống, ai ngờ Diệp Viễn lại đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích chút nào!
Hai mắt Mao Nguyên Cơ mở to, không dám tin nhìn Diệp Viễn.
Lực đẩy một cái vừa rồi của hắn, đừng nói là Hóa Hải Cảnh tầng một, ngay cả Hóa Hải Cảnh hậu kỳ cũng không dám nói sẽ không nhúc nhích tí nào!
Tiểu tử này… có gì đó quái lạ!
Diệp Viễn lại không thèm để ý đến Mao Nguyên Cơ, nhàn nhạt nói: “Mười năm trước, ngươi nhìn trúng đại tiểu thư của Vương gia ở Tây Lương Thành đồng thời cưỡng ép chiếm lấy, đại tiểu thư Vương gia trinh liệt, tự sát mà chết, kết quả ngươi giận cá chém thớt trút giận lên Vương gia, diệt cả nhà Vương gia, có việc này không?”
Sắc mặt Mao Nguyên Cơ trầm xuống.
Việc này đương nhiên là có, cũng không phải là chuyện gì bí mật của Thiên Tà Tông cả.
Trên dưới Thiên Tà Tông từ trước tới nay hành sự đều dựa vào chuyện tốt của bản thân, một lời không hợp động thủ giết người là việc bình thường.
Năm đó hắn nhìn trúng đại tiểu thư nhà Vương gia, lấy danh nghĩa của Thiên Tà Tông để Vương gia đưa nữ nhi qua. Ai ngờ tiểu nữ tử đó lại cương liệt như vậy, trực tiếp thắt cổ tự vẫn.
Dưới cơn nóng giận, Mao Nguyên Cơ phái người đồ sát cả nhà Vương gia.
“Hừ! Ngươi là cái thá gì? Xứng để ta trả lời sao?” Mao Nguyên Cơ hừ lạnh nói.
Mặc dù biểu hiện vừa rồi của Diệp Viễn khiến hắn có chút kinh ngạc, nhưng một tên Hóa Hải tầng một thì chưa đủ để hắn đặt vào trong mắt.
Mao Nguyên Cơ cho rằng, Lạc Thanh Phong mới là đại địch của hắn.
Mà ngữ khí nói chuyện của Diệp Viễn, lại căn bản là không coi hắn ra gì, điều này càng khiến Mao Nguyên Cơ nổi giận lôi đình.
Nếu như không kiêng kỵ thực lực của Lạc Thanh Phong, Mao Nguyên Cơ sớm đã giết Diệp Viễn rồi.
Diệp Viễn lại không để ý tới Mao Nguyên Cơ, tiếp tục nói: “Bảy năm trước, một võ giả Hóa Hải tầng chín tên là Trương Đông Vũ ở Phong Linh Thành chào hàng một món Linh khí phẩm cấp cao, sau khi ngươi biết được tin tức liền giết người đoạt bảo.”
“Năm năm trước,...”
“Bốn năm trước,...”
...
Diệp Viễn đếm kỹ từng việc từng việc làm xấu xa của Mao Nguyên Cơ, nghe giống như là đang lảm nhảm chuyện nhà, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đó, đều có thể cảm nhận được hàn ý trong lời nói của Diệp Viễn.
Mao Nguyên Cơ này quả thật là tội ác chồng chất, hắn giết người phóng hỏa không cần lý do, rất nhiều người căn bản chính là gặp phải tai bay vạ gió.
Rất hiển nhiên, Diệp Viễn đã động sát cơ.
Hơn nữa ở trước mặt cường giả Hồn Hải Cảnh Mao Nguyên Cơ này, Diệp Viễn lại không hề che giấu sát cơ của mình chút nào!
Lẽ nào tên tiểu tử này bị điên rồi?
“Những việc này hẳn là đều do ngươi làm? Ngươi có thể không cần trả lời, nhưng sự việc ta đều đã điều tra rõ ràng rồi, cho nên… hôm nay ngươi nhất định phải chết!” Diệp Viễn lạnh nhạt nói.
Đối với Diệp Viễn, võ giả giết người cũng không phải là chuyện gì ghê gớm lắm, thế giới của võ giả vốn dĩ chính là cá lớn nuốt cá bé.
Nhưng dạng người táng tận thiên lương như Mao Nguyên Cơ, Diệp Viễn nhìn thấy là không kiềm chế được sát ý.
Đây có lẽ là có liên quan đến thân phận Đan Đế của hắn ở kiếp trước. Đương nhiên, cũng liên quan tới sự dạy bảo của Cơ Chính Dương.
Cho nên Diệp Viễn của kiếp trước, trong đa số tình huống đều là cứu người.
Thời gian một kiếp mấy trăm năm, người được Diệp Viễn cứu chữa, người được Diệp Viễn giúp đỡ, căn bản đã sớm đếm không xuể.
Dù trọng sinh lại một đời, nhưng những thứ trong xương cốt của Diệp Viễn thì không có cách nào xóa đi được.
Nghe những lời Diệp Viễn nói, Mao Nguyên Cơ giận quá hóa cười nói: “Tiểu tử, Mao gia của ngươi giết mấy người thì đã làm sao? Náo loạn cả nửa ngày, đây chính là ngươi đến để hành hiệp trượng nghĩa đấy à? Được thôi, Mao gia của ngươi liền đứng ở đây, ngươi tới giết một cái cho ta xem đi! Một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa chạy đến trước mặt Mao gia ngươi tinh tướng, cũng phải xem xem ngươi có bản lĩnh này không!”
Đến bây giờ, Mao Nguyên Cơ cũng biết hai người này đến không có thiện ý, việc này e là đã không thể thiện được rồi.
Có điều nếu chỉ có một Hồn Hải Cảnh, bản thân còn có thể đối phó được.
Tên tiểu tử này không biết trời cao đất dày, Thiên Tà Tông còn có không ít Hóa Hải Cảnh cấp cao chờ hắn đây.
Hơn nữa, thủ đoạn của đệ tử Thiên Tà Tông cũng cực quỷ dị, khó lòng phòng bị, tiểu tử trẻ tuổi kiểu này lại dám chạy đến học người ta hành hiệp trượng nghĩa, thật đúng là đầu óc bị lừa đá rồi.
Diệp Viễn bỗng nhiên nhếch miệng cười nói: “Ta có bản lĩnh hay không, ngươi lập tức sẽ biết! Nguyên Linh Cửu Biến!”
“Ầm!”
Diệp Viễn mở ra toàn bộ khí thế, rất nhanh đã đột phá đến Hóa Hải Cảnh tầng năm.
Sau trận chiến với Đới Vũ Ngấn, Diệp Viễn cũng thu hoạch được rất nhiều, rất nhanh đã củng cố lại cảnh giới.
Sau khi đến bắc vực, tu vi của Diệp Viễn tiến triển cũng không hề chậm chút nào, cuối cùng cũng đột phá Hóa Hải Cảnh tầng hai vào hôm qua!
Bây giờ tái chiến với cường giả Hồn Hải Cảnh, hiển nhiên Diệp Viễn có nắm chắc hơn mấy phần!
Thấy Diệp Viễn đột phá lên ba tầng tiểu cảnh giới trong nháy mắt, đồng tử Mao Nguyên Cơ không khỏi hơi co lại, thế nhưng rất nhanh hắn đã cười lạnh nói: “Đây chính là cái để ngươi ỷ vào? Ha ha ha, ngươi sẽ không cho rằng mang theo một tên Hóa Hải Cảnh tầng năm đến thì có thể diệt được Thiên Tà Tông ta đó chứ?”
Nửa câu sau, là Mao Nguyên Cơ nói với Lạc Thanh Phong.
Hắn thấy, Lạc Thanh Phong đây là tìm người đến giúp đỡ để đánh với mình.
Có điều bọn họ có lầm hay không? Lẽ nào Thiên Tà Tông lại chỉ có một người thôi sao?
Lạc Thanh Phong lại nhàn nhạt cười nói: “Đối thủ của ngươi là hắn, chỉ cần người khác không nhúng tay vào, ta cũng sẽ không động thủ.”
Lạc Thanh Phong vừa nói xong, cả đám người đều kinh hãi.
“Hai người này đều bị mất não rồi hay sao? Để một tên nhãi Hóa Hải Cảnh đến khiêu chiến với một cường giả Hồn Hải Cảnh?”
“Cho dù là để rèn luyện hậu bối, thì cũng không nên để hắn đi chịu chết chứ? Tên tiểu tử này cũng thật là, đúng là một tên ngốc mà, trưởng bối bảo hắn đi khiêu chiến cường giả Hồn Hải Cảnh, hắn cũng thật sự dám đi khiêu chiến sao?”
“Ta đã loạn hết cả lên rồi, Ha ha ha, quá khôi hài! Ta sắp buồn cười chết rồi!”
Sau khi kinh ngạc, chính là những tiếng trào phúng liên tiếp.
Đối với đám người này, hai người này thuần túy là kẻ điên.
Mao Nguyên Cơ lại híp hai mắt lại, cười lạnh nói: “Ngươi chắc chắn chỉ để hắn xuất thủ?”
Lạc Thanh Phong cười ha ha, thân hình lóe lên, lại lùi ra xa mấy chục trượng, thể hiện rõ thái độ của mình.
Khoảng cách như vậy, nếu như Diệp Viễn thật sự có nguy hiểm gì, Lạc Thanh Phong cũng không kịp đến cứu.
Thái độ này, đã vô cùng rõ ràng rồi!
Hắn thật sự mặc kệ hai người này chiến đấu!
Khóe miệng Mao Nguyên Cơ cười gằn nói: “Không ngờ Mao gia ta hôm nay lại bị một tiểu tử Hóa Hải Cảnh coi thường, ha ha ha, có điều… ta thích sự vô tri của ngươi! Ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là tuyệt vọng!”
Khóe miệng Diệp Viễn hơi vểnh, Thương Hoa Kiếm trong tay vừa giương lên, một cỗ uy thế đáng sợ nhộn nhạo lên!
Nhìn thấy tình huống này, tất cả mọi người đều biến sắc!