Chương 494: Thiệp anh hùng.
“Phụt!”
Bao Tam Quý phun ra một ngụm máu, là bị lực phản chấn vô cùng mạnh làm nội thương.
“Sao đại trận này… lại mạnh như vậy?” Bao Tam Quý tự lẩm bẩm.
Vốn định cho U Vân Tông một đòn phủ đầu, ai ngờ lại làm rụng hết răng của chính mình.
Bao Tam Quý đứng ngoài sơn môn U Vân Tông, xấu hổ vô cùng.
Một tuần sát sứ cao quý như hắn, một mình ở ngoài sơn môn nhà người ta hát hí khúc, thật đúng là quá mất mặt.
Nhưng mà nếu hắn cứ như vậy mà trở về Vô Phương Thành thì hắn biết phải ăn nói thế nào?
Thiên Tà tông bị diệt, tuần sát sứ như hắn ngay cả việc ai diệt Thiên Tà Tông cũng không biết, trở về không có cách nào báo cáo, dù sao chức trách của hắn cũng chính là kịp thời báo cáo sự việc của các thế lực trực thuộc cho Vô Phương Thành.
Tuy nói việc một tông môn nhỏ như Thiên Tà Tông bị thay thế, đối với Vô Phương Thành mà nói cũng không phải là việc ghê gớm gì, nhưng Bao Tam Quý hắn cũng không thể tránh khỏi tội thiếu giám sát.
“U Vân Tông các người nghe đây! Các ngươi đắc tội tuần sát sứ ta, thì đồng nghĩa đắc tội với Vô Phương Thành! Ít ngày nữa, Vô Phương Thành sẽ phái cường giả tới đây, tiêu diệt cái đám ngu xuẩn không biết trời cao đất dày là gì các ngươi!”
Bao Tam Quý cảm thấy mất hết cả mặt mũi, không nhịn được nói ra một câu hung ác.
Có điều cái này cũng không phải là để uy hiếp U Vân Tông, dù sao nơi này cũng là phạm vi thế lực của Vô Phương Thành, bọn họ sẽ không ngồi yên mà nhìn một tông môn không biết nghe lời đặt chân ở chỗ này.
Bao Tam Quý có đủ lòng tin có thể trở về thỉnh cầu võ giả mạnh hơn tới đây, diệt hết toàn bộ U Vân Tông.
Có điều, câu hung ác của Bao Tam Quý vẫn không có hồi đáp như cũ.
Bẽ mặt một phen, Bao Tam Quý cũng biết mình không làm gì được U Vân Tông, chỉ đành mang vẻ mặt buồn bực định rời đi.
“Đoán chừng là một đám nhà quê từ nông thôn đến? E là các ngươi không tưởng tượng được sự cường đại của Vô Phương Thành! Hừ! Các ngươi cứ chờ chết đi!”
Bao Tam Quý ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, quay người rời đi.
“Bao Tam Quý, sao ngươi lại ở chỗ này?”
Bao Tam Quý đang định rời đi, thì lại đụng phải một người.
Nhìn thấy người đến, Bao Tam Quý không khỏi vui mừng!
“Tử Huy huynh, huynh đến thật là đúng lúc!”
Phạm vi thế lực của Vô Phương Thành vô cùng lớn, cho nên tuần sát sứ cũng chia thành từng cấp.
Thực lực Hồn Hải Cảnh trung kỳ của Bao Tam Quý cũng coi là không tệ lắm rồi, vậy mà cũng chỉ là tuần sát sứ cấp hai, mà Từ Tử Huy trước mắt này, lại là tuần sát sứ cấp một của Vô Phương Thành!
Từ Tử Huy này có thực lực Hồn Hải Cảnh tầng chín, khắp bắc vực này cũng là một nhân vật cực mạnh rồi.
Có Từ Tử Huy liên thủ với hắn, tin rằng việc phá cái đại trận hộ tông này của U Vân Tông là việc đương nhiên.
Thấy bộ dáng của Bao Tam Quý, Từ Tử Huy chau mày nói: “Tam Quý, làm sao mà ngươi lại bị thương rồi? Trong phạm vi thế lực của Vô Phương Thành ta, lẽ nào còn có người dám động thủ với ngươi sao?”
Nhắc đến cái này, Bao Tam Quý vẻ mặt tức giận nói: “Còn là ai được? Chính là bọn U Vân Tông không biết từ nơi nào nhảy ra này này!”
Nhìn thấy Từ Tử Huy, một bụng tức giận của Bao Tam Quý cuối cùng cũng có chỗ để phát tiết.
Kết quả là, hắn kể lại một lượt quá trình mình phải “Chịu nhục”, cang nói càng tức giận.
“Tử Huy huynh, may là hôm nay gặp được huynh, nếu không lần này ta trở về cũng không biết phải ăn nói thế nào! U Vân Tông này hoàn toàn không coi Vô Phương Thành chúng ta ra gì, hôm nay huynh đệ chúng ta hợp lực, huyết tẩy U Vân Tông!” Bao Tam Quý tức giận nói.
Bao Tam Quý hứng khởi nói một hồi, không khỏi nhìn về phía Từ Tử Huy, lại phát hiện Từ Tử Huy nhìn hắn bằng ánh mắt cổ quái.
“Tử Huy huynh, sao vậy? Có gì không đúng sao?” Cuối cùng Bao Tam Quý cũng phát hiện ra có cái gì đó không đúng.
Từ Tử Huy vỗ vỗ vào vai Bao Tam Quý, lại thở dài nói: “Gần đây ngươi không trở về Vô Phương Thành, nên cũng không biết bắc vực đã xảy ra chuyện lớn gì rồi.”
Bao Tam Quý sững người, không nhịn được hỏi: “Chuyện lớn? Xảy ra chuyện lớn gì rồi? Lẽ nào... có liên quan tới trận động đất trời long núi lở lần trước?”
Việc Cuồng Phong giới xâm lược, trước mắt mà nói vẫn còn giới hạn chỉ những nhân sĩ đứng đầu bắc vực mới biết.
Bao Tam Quý vẫn luôn đi tuần sát ở ngoài, mặc dù cảm thấy chấn động kia rất hiếm thấy, nhưng cũng không mấy quan tâm.
Từ Tử Huy gật đầu nói: “Thực ra lần chấn động đó là bởi thông đạo giữa hai giới Vô Biên giới và Cuồng Phong giới đã hoàn toàn được mở ra, bây giờ võ giả Cuồng Phong giới đã chiếm lĩnh toàn bộ nam vực rồi. Lần này, Vạn Kiếm Tông, Thiên Võ Tông và Huyền Băng Tông rất hiếm khi ngồi cùng nhau lại phát thiệp anh hùng rộng rãi, triệu tập những người đứng đầu các thế lực của Bắc Vực tề tựu tại Vô Phương Thành, thảo luận biện pháp đối phó với Cuồng Phong giới.”
“Cái gì! Lại… lại xảy ra chuyện lớn như vậy!”
Bao Tam Quý bị lời của Từ Tử Huy dọa cho giật nảy mình, loại chuyện người dị giới xâm lược này đối với võ giả bình thường mà nói, có thể nói là mấy ngàn năm không thấy, Bao Tam Quý làm sao có thể không kinh ngạc?
Vẻ mặt Từ Tử Huy trầm trọng gật đầu nói: “Dựa vào tình hình bây giờ có thể thấy, Vô Biên giới chúng ta đang rơi vào tình thế vô cùng bất lợi!”
“Hít...” Bao Tam Quý hít vào một ngụm khí lạnh, suy nghĩ lộn xộn hết cả lên.
Bỗng nhiên hắn nhớ đến điều gì, hỏi Từ Tử Huy: “Nhưng mà, có liên quan gì tới U Vân Tông này?”
Từ Tử Huy cười khổ nói: “Lần này ta đến, chính là để phát thiệp anh hùng cho U Vân Tông!”
“Cái gì!”
Lúc này Bao Tam Quý thực sự đã nhảy dựng lên.
Tin tức này, thậm chí còn khiến hắn kinh ngạc hơn cả việc dị giới xâm lược.
Một tông môn nhỏ bé chỉ có Hồn Hải Cảnh tầng một, phát thiệp anh hùng cho bọn họ làm gì?
Nghĩ đến đây, Bao Tam Quý không khỏi túa ra mồ hôi lạnh.
“Tử… Tử Huy huynh, theo ta được biết, U Vân Tông này chỉ có hai cường giả Hồn Hải Cảnh, trong đó còn có một người là Đan Vương, sao tam tông lại phát thiệp anh hùng cho một thế lực nhỏ bé như vậy?”
Từ Tử Huy lại cười khổ một trận nữa, hai tay mở ra nói: “Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai? Danh sách là do tam tông đặt ra, lấy danh nghĩa của tam tông và Vô Phương Thành đến phát. Ngươi cảm thấy những nhân vật nhỏ bé như chúng ta, có thể biết được bao nhiêu nội tình bên trong? Chuyện đại sự như vậy, cho dù là cường giả Thần Du Cảnh sơ kỳ, lời nói cũng chưa chắc đã có trọng lượng!”
Bao Tam Quý có chút thất hồn lạc phách nói: “Vậy… vậy chuyện của Thiên Tà Tông cứ bỏ qua như vậy sao? Nhưng mà… biết ăn nói thế nào với bên phía tam công tử đây?”
Từ Tử Huy tức giận nói: “Đã là lúc nào rồi, mà vẫn còn nhắc tới Thiên Tà Tông? Nếu như Cuồng Phong giới đánh vào, ngay cả Vô Phương Thành cũng chưa chắc đã giữ được, một cái Thiên Tà Tông cỏn con, là cái rắm gì chứ! Hơn nữa thiệp anh hùng này đều đã phát rồi, tam công tử có lớn hơn đi chăng nữa, thì không phải cũng không lớn bằng Thành chủ đại nhân sao? Người có thể nhận được thiệp anh hùng này, cũng không phải là người mà ta với ngươi có thể chọc vào!”
Bao Tam Quý há hốc miệng, cuối cùng không nói ra được lời nào nữa.
Đúng vậy, nhân vật có thể nhận được thiệp anh hùng, không phải là người mà một tiểu nhân vật như hắn có thể chọc vào được!
“Được rồi! Lần này lão Bao ta nhận thua! Có điều… nếu huynh đã là người đi phát thiệp anh hùng, vậy ta với huynh cùng vào đi? Bây giờ ta cũng thật sự rất hiếu kỳ, trong cái tông môn nhỏ bé này, rốt cuộc là ai lại có năng lực lớn như vậy!” Bao Tam Quý nói.
Từ Tử Huy gật đầu nói: “Cũng được, có điều ngươi phải nhớ kỹ, bất luận đối phương là ai, nhìn thấy chủ nhà cũng phải xin lỗi trước! Nếu không việc này mà không thành, không phải là việc mà ta với ngươi có thể gánh được trách nhiệm! Việc liên quan tới sự an nguy của toàn bộ Vô Biên giới, trong đó có ngươi và ta cũng chỉ là nhân vật nhỏ bé thôi!”
Bao Tam Quý từ chối hai lần, sau cùng vẫn phải gật đầu một cái.