Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 495: Nên tới đều tới rồi!

Chương 495: Nên tới đều tới rồi!
“Vô Phương Thành tuần sát sứ cấp một Từ Tử Huy, phụng mệnh thành chủ đại nhân đến cầu kiến Diệp Viễn đại nhân, đồng thời chuyển thiệp anh hùng do liên danh tam tông và Vô Phương Thành phát tới.” Từ Tử Huy đến trước sơn môn, cất cao giọng nói.
Nói xong, Từ Tử Huy liền đứng xuôi tay, yên lặng đợi U Vân Tông hồi đáp.
“Diệp Viễn đại nhân? Đó là ai? Từ trước tới giờ chưa từng nghe nói ở bắc vực có nhân vật nào như vậy, là tông chủ của U Vân Tông sao?” Bao Tam Quý hiếu kỳ hỏi.
Từ Tử Huy lại lắc đầu: “Ta cũng không biết được. Trước khi tới đây, thành chủ đại nhân đích thân giao thiệp anh hùng vào tay ta, đồng thời nói với ta cái tên Diệp Viễn này, bảo ta nhất định phải cực kỳ khách khí lễ độ. Còn về Diệp Viễn này là ai, hình dáng thế nào, có thực lực ra sao, ta cũng hoàn toàn không biết.”
Từ Tử Huy càng nói như vậy, Bao Tam Quý lại càng hiếu kỳ.
Có điều, bây giờ hắn nhìn lại, U Vân Tông này cuồng vọng như vậy, cũng là có chút vốn liếng để cuồng vọng.
Nhân vật có thể khiến thành chủ đại nhân đích thân phân phó phải cực kỳ khách khí lễ độ, tất nhiên không phải là loại người bình thường. Mình bị một vố, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nghĩ đến đây, Bao Tam Quý lại càng quyết định chủ ý, lát nữa phải xin lỗi cho thật tử tế.
...
Không lâu sau, một đệ tử Ngưng Tinh Cảnh đi ra đón hai người vào.
Từ Tử Huy và Bao Tam Quý tiến vào chủ điện, ngồi trên thượng tọa là một lão giả và một người trung niên, có thêm một người trẻ tuổi ngồi ở phía dưới.
Từ Tử Huy nhìn lướt qua tu vi của mấy người này một lượt, lão giả và người trung niên đều là cường giả Hồn Hải Cảnh, mà người trẻ tuổi kia mới chỉ Hóa Hải Cảnh tầng hai.
Nhìn thấy trận thế như vậy, trong lòng Từ Tử Huy cũng không khỏi bồn chồn.
Người mà thành chủ bảo mình tìm, lẽ nào là mấy người kia?
Nhưng mà thực lực như vậy thì cũng tạo được tác dụng gì trong cuộc đại chiến giữa hai giới chứ?
Có điều trước khi hắn vào đây cũng đã hỏi qua Bao Tam Quý, mạnh nhất U Vân Tông này chẳng qua cũng chỉ là Hồn Hải Cảnh tầng một, bây giờ nhìn thấy ba người này, cũng không thấy có gì chênh lệch quá lớn.
Lời thì như vậy, nhưng Từ Tử Huy cũng không dám chậm trễ, vẫn thi lễ với Lạc Thanh Phong như cũ: “Vô Phương Thành tuần sát sứ cấp một Từ Tử Huy bái kiến Diệp Viễn đại nhân!”
“Vô Phương Thành tuần sát sứ cấp hai Bao Tam Quý bái kiến Diệp Viễn đại nhân! Chuyện kia… vừa rồi Bao mỗ không biết nội tình, đã mạo phạm Diệp Viễn đại nhân, vẫn mong Diệp Viễn đại nhân xá tội!” Bao Tam Quý cũng thi lễ nói.
Lạc Thanh Phong có chút hơi mất tự nhiên, cũng không phải bởi vì hai người này nhận lầm người.
Mà bởi vì hai người này một người là Hồn Hải tầng chín, một người là Hồn Hải tầng bốn lại thi lễ với mình, thực sự là khiến hắn cảm thấy cực kỳ áp lực!
Có điều Diệp Viễn lại liếc mắt ra hiệu cho hắn an tâm chớ vội nóng lòng, Lạc Thanh Phong cũng chỉ đành tự trấn tĩnh.
“Ha ha, hai vị nhận nhầm người rồi. Hắn mới là Diệp Viễn.” Lạc Thanh Phong gượng cười nói.
Nói thật, đối mặt với Từ Tử Huy và Bao Tam Quý, đặc biệt là Từ Tử Huy, cho dù hắn không cố ý tản phát ra uy thế của Hồn Hải Cảnh tầng chín, nhưng cũng vẫn khiến cho Lạc Thanh Phong đứng ngồi không yên.
Nhân vật như vậy, chỉ một tay cũng có thể khiến bọn hắn tan thành mây khói.
Sở dĩ đối phương khách khí đứng nói chuyện ở chỗ này, tất cả cũng đều là vì Diệp Viễn!
Lời này của Lạc Thanh Phong vừa nói ra, khiến Từ Tử Huy và Bao Tam Quý đều sợ hãi mà kinh ngạc.
Người mà thành chủ đại nhân bảo mình phải cực kỳ khách khí lễ độ tới mời, vậy mà lại là một thiếu niên nhìn qua cũng chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, hơn nữa chỉ có thực lực Hóa Hải Cảnh tầng hai?
Chuyện này… chuyện này quá vô lý rồi!
Cuối cùng Từ Tử Huy cũng thận trọng một chút, vội vàng thi lễ nói: “Từ Tử Huy bái kiến Diệp Viễn đại nhân!”
Bao Tam Quý lúc này mới kịp phản ứng lại, cũng vội vàng thi lễ, đồng thời xin lỗi Diệp Viễn một lần nữa.
Diệp Viễn khoát tay, tỏ ý cái này coi như là chuyện đã qua rồi nói với Từ Tử Huy: “Thiệp anh hùng mà ngươi nói kia, là chuyện như thế nào?”
Từ Tử Huy lập tức vội vàng lấy ra một cái thiệp mời đỏ tươi đưa tới, Diệp Viễn mở ra nhìn lướt qua một lượt xong khép lại.
“Ngươi trở về nói với thành chủ đại nhân, nói Diệp Viễn đi cũng được, nhưng trưởng lão của tông môn vẫn đang bị giam giữ, thực sự là không có lòng dạ nào. Hai vị, mời trở về cho.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
“Thế này...” Từ Tử Huy không ngờ Diệp Viễn lại sẽ trả lời như vậy.
Từ Tử Huy có chút không hiểu, không biết Diệp Viễn này là từ đâu mà ra.
Thành chủ Vô Phương Thành đích thân phát thiệp mời một võ giả Hóa Hải Cảnh, đây là vinh hạnh đến cỡ nào, vậy mà tên tiểu tử này lại còn làm giá!
Một trưởng lão của tông môn các người lại quan trọng hơn cả lời mời của thành chủ đại nhân hay sao?
Một tiểu tông môn như thế này, cùng lắm thì trưởng lão cũng chỉ là võ giả Hóa Hải Cảnh mà thôi.
Một nhân vật nhỏ bé như vậy, mà lại đem so sánh với chuyện đại sự liên quan đến sự tồn vong của Vô Biên giới được sao?
Trong lòng Từ Tử Huy có chút bất mãn, nhưng nghĩ đến căn dặn của thành chủ đại nhân, nên vẫn cưỡng ép cơn giận trong lòng xuống.
Hơn nữa, Từ Tử Huy cũng là nhân tinh, hắn đã sớm nhìn ra, người chủ sự chính của U Vân Tông chính là thiếu niên tên Diệp Viễn ở trước mặt này!
Một người là Hóa Hải Cảnh tầng hai lại vượt quá giới hạn như vậy trước mặt hai vị võ giả Hồn Hải Cảnh, mà hai người kia cũng không có chút dáng vẻ oán thán nào, thiếu niên tên Diệp Viễn này, quả nhiên không phải là đơn giản!
Thật ra thấy Diệp Viễn cường thế như vậy, trong lòng Lạc Thanh Phong và Thiên Phong cũng đều rất bồn chồn.
Bọn họ không phải là không lo lắng đến sự an nguy của Mai Trăn, chỉ là U Vân Tông bọn họ ở bắc vực, thực tế là không có vốn liếng gì mà cò kè mặc cả.
Nơi này cường giả như mây, tùy tiện một người đến cũng có thể diệt đi U Vân Tông.
“Tử Huy ngu dốt, Diệp Viễn đại nhân có thể chỉ rõ được không? Không sợ Diệp Viễn đại nhân chê cười, trước khi đến đây thành chủ đại nhân đã dặn đi dặn lại, nhất định phải mời được người đi. Nhưng mà bây giờ...” Từ Tử Huy lộ ra vẻ khó xử.
Lúc nói chuyện, Từ Tử Huy có thể cảm nhận được rõ ràng sự căng thẳng của Lạc Thanh Phong và Thiên Phong, nhưng thiếu niên Diệp Viễn này, vậy mà lại coi mình như không khí vậy!
Loại bình tĩnh thong dong này, tuyệt đối không phải là giả vờ.
Chỉ là Từ Tử Huy có nghĩ nát óc cũng không ra, rốt cuộc sức mạnh của thiếu niên này là từ đâu ra!
Diệp Viễn lạnh nhạt liếc nhìn Từ Tử Huy một lượt, bỗng nhiên có chút sáng tỏ, nói: “Nếu đã như vậy, hai vị trước tiên hãy ở lại đây mấy ngày, đợi Diệp mỗ đón trưởng lão của tông môn về, rồi sẽ đi cùng hai vị.”
“Chuyện này… cuộc hội họp còn mấy ngày nữa là phải tiến hành, trì hoãn mấy ngày như vậy… hình như không ổn lắm?” Từ Tử Huy buồn bực nói.
Hắn phát hiện, bản thân ở trước mặt tên Hóa Hải Cảnh này, lại không nắm được chút quyền chủ động nói chuyện nào.
Đúng lúc này thì một giọng nói vang lên.
"Sứ giả Vạn Kiếm Tông - Phó Tông Hổ cầu kiến!”
Diệp Viễn lại sững sờ, chợt vui vẻ: “Ha ha, đúng thật là vừa đúng lúc, người cần đến hôm nay đều đến cả rồi, ngược lại cũng giảm đi không ít việc. Từ huynh, nếu như sứ giả Vạn Kiếm Tông đã tới rồi, có lẽ hôm nay ta có thể đi cùng các người.”
Từ Tử Huy không hiểu cho lắm, việc này sao lại liên quan đến cả Vạn Kiếm Tông nữa?
Có điều cái tên Phó Tông Hổ, Từ Tử Huy cũng có nghe qua, vừa rồi nghe được giọng nói này trong lòng hắn cũng giật mình, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn lại phát sinh biến hóa lần nữa.
Phó Tông Hổ này chính là cường giả Thần Du Cảnh của Vạn Kiếm Tông!
Có việc gì mà lại phiền đến hắn đại giá tới?
Mặc dù bắc vực có rất nhiều cường giả Thần Du Cảnh, nhưng địa vị của cường giả Thần Du Cảnh lại cực kỳ cao, bình thường cũng không dễ dàng lộ diện.
Phải biết, cường giả Thần Du Cảnh chính là nhân vật đã có đủ thực lực để khai tông lập phái rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất