Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 523: Loạn thế dụng trọng điển* !

Chương 523: Loạn thế dụng trọng điển* !
Cũng không phải Diệp Viễn ăn nói lung tung, nếu như nói Lam Phong không thể hiểu rất rõ về cao tầng của Cuồng Phong giới, nhưng Tiêu Như Yên lại đích thực là quý tộc ở Vương Thành.
Ba vị thống lĩnh dưới trướng Triệu Thiên Dận đều là cường giả Thần Du Cảnh đỉnh phong.
Trừ cái đó ra thì thủ lĩnh của những đại thế lực siêu cấp giống như Thượng Quan gia cũng đều là Thần Du Cảnh đỉnh phong.
Chỉ tính riêng trong trung tâm Vương Thành đã có hơn bảy vị Thần Du Cảnh đỉnh phong rồi.
Nói năm người này là lực lượng tiên phong cũng không quá đáng một chút nào.
“Ha, lời này khó tránh khỏi có chút hơi quá rồi thì phải? Nơi tài nguyên nghèo nàn như Cuồng Phong giới làm sao có thể sinh ra nhiều cường giả như vậy được?” Ô Vinh khinh thường nói.
Diệp Viễn nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái đáp: “Đúng thật là tài nguyên của Cuồng Phong giới nghèo nàn, nhưng không có nghĩa là không có tài nguyên. Trái ngược với sự phân tán tài nguyên của Vô Biên giới thì tài nguyên của Cuồng Phong giới đều tập trung ở trong trung tâm Vương Thành. Lại thêm việc Cuồng Phong giới có cương phong thổi quanh năm, có thể nói là không thời khắc nào là võ giả không ngừng tu luyện, cho nên tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn so với võ giả Vô Biên giới chúng ta. Sinh ra nhiều cường giả như vậy cũng chẳng có gì là kỳ lạ. Còn nữa, ta nói là việc của ta, nghe hay không là việc của ngươi. Nếu không muốn nghe, ngươi có thể bịt lỗ tai lại! Lời ta nói là thật hay giả, Hải lão và Ninh tiền bối bọn họ tự sẽ phân biệt, chỗ nào đến phiên ngươi xen vào?”
Ô Vinh này nhiều lần gây sự, Diệp Viễn không thèm so đo với hắn, tên gia hỏa này lại vẫn còn lên mặt lên mũi.
Lời này nói ra cũng không niệm tình chút nào khiến cho mặt mũi Ô Vinh đỏ bừng lên.
Ninh Nhất Hiền cũng chau mày nói: “Ô lão đầu, ngươi cũng là bá chủ một phương, làm sao lại cứ làm khó dễ Diệp Viễn thế? Không nói đến việc Diệp Viễn là người duy nhất trong số chúng ta hiểu rõ về tình hình của Cuồng Phong giới, chỉ dựa vào công lao mà hắn đã làm vì Vô Biên giới, chúng ta nghe ý kiến của hắn một chút thì cũng có làm sao?”
Lời của Ninh Nhất Hiền không nặng, nhưng trước mặt nhiều đại lão như vậy mà nói Ô Vinh thì cũng giống như là cho hắn một cái bạt tai rồi.
Ô Vinh tức đến mặt đỏ phừng phừng, nhưng lại e ngại có Hải lão ở đây nên không dám phát tác, chỉ hừ lạnh một tiếng nói: “Ha, đưa ra ý kiến cũng không được hả? Hay lắm hay lắm, ta ngậm miệng lại là được!”
Hải lão vẫn luôn mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, làm như không thấy tranh chấp của hai bên.
Lúc này thấy Ô Vinh nói xong, Thất Hải lại bảo Diệp Viễn: “Diệp Viễn, ngươi nói tiếp đi.”
Sáu chữ đơn giản, đã biểu thị hắn hoàn toàn đứng về phía Diệp Viễn rồi.
Đại lão những tông môn khác đều thức thời ngậm miệng lại, lúc này bất luận là có nói gì cũng không phải là hành động sáng suốt.
Diệp Viễn gật đầu nói tiếp: “Như những gì vừa nói, những thứ chúng ta có thể nắm chắc trong tầm tay thực sự là quá ít. Cho nên chúng ta muốn lật lại xu hướng suy tàn, nhất định phải thực hiện một thay đổi lớn! Nếu không, Vô Biên giới bị thôn tính chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
“Thay đổi như thế nào?” Ninh Nhất Hiền hỏi.
Diệp Viễn chậm rãi nói: “Kỳ thật việc bây giờ chúng ta có thể làm thực sự không nhiều, nhưng có ba việc, chúng ta vẫn còn kịp làm!”
Ninh Nhất Hiền nghe vậy hai mắt sáng lên, có phần cảm thấy hứng thú nói: “Ồ? Mau nói đi, là ba việc gì?”
Diệp Viễn duỗi một ngón tay ra nói: “Việc thứ nhất, chính là phải phá vỡ định kiến môn phái, thống nhất điều hành, tập trung tất cả lực lượng tinh anh lại! Từng người tự chiến, thì chỉ có thể bị tiêu diệt từng bộ phận một! Phải biết rằng, võ giả Cuồng Phong giới giống như quân đội của phàm nhân, sức chiến đấu vô cùng cường hãn.”
Diệp Viễn duỗi ngón tay thứ hai ra nói: “Việc thứ hai, nâng cao thực lực cho võ giả của chúng ta. Ưu thế lớn nhất của Vô Biên giới chúng ta chính là tài nguyên phong phú, hơn nữa trình độ thuật luyện dược cũng cao hơn không chỉ một cấp bậc. Mà những tài nguyên này, đều nằm trong tay các đại tông môn. Bây giờ là lúc để sử dụng hết tác dụng của những tài nguyên này rồi, dùng để nâng cao thực lực của võ giả, vô cùng cấp bách! Ngoài ra, các đại tông môn còn phải lựa chọn ra những đệ tử tinh anh để tập trung bồi dưỡng trọng điểm, hiển nhiên không gian tiến bộ của những người này càng lớn hơn. Tóm lại, điểm này chính là sử dụng hợp lý tất cả những tài nguyên có thể tận dụng được để nâng cao thực lực của võ giả Vô Biên giới chúng ta tới giới hạn lớn nhất.”
Diệp Viễn duỗi ra ngón tay thứ ba, tiếp tục nói: “Việc thứ ba, là tập trung tất cả các trận sư ở Bắc vực lại. Mặc dù trình độ trận đạo ngày nay của Vô Biên giới không bằng Đại Diễn Chân Tông khi đó, nhưng trình độ trận đạo của chúng ta vẫn cao hơn Cuồng Phong giới rất nhiều. Trong đại chiến, có thêm sự trợ lực của trận pháp thì sẽ có thể phát huy thực lực của võ giả một cách lớn nhất. Điểm này, chúng ta phải lợi dụng cho tốt!”
Diệp Viễn chầm chậm nói, Thất Hải ở một bên cũng khẽ gật đầu, hiển nhiên là vô cùng hài lòng với ba điều mà Diệp Viễn vừa nói.
Ninh Nhất Hiền nghe xong, trên mặt cũng lộ ra vẻ sáng tỏ thông suốt.
Có điều, sắc mặt những đại lão các tông môn khác lại hơi khó coi.
Ba cách giải quyết này của Diệp Viễn, đồng nghĩa với việc bỏ đi toàn bộ đạo thống tông môn của tất cả bọn họ, sau này Bắc vực chỉ có duy nhất một tông môn khổng lồ.
Những người này đều là người nói một là một hai là hai ở trong tông môn của mình, về sau lại phải trở thành lệ thuộc vào người khác.
Thay đổi như vậy là điều bọn họ không thể chấp nhận được.
“Hải lão, cách làm như vậy chúng ta tuyệt đối không đồng ý! Thiên Chiếu Tông chúng ta đã có mấy ngàn năm lịch sử truyền thừa, lẽ nào cứ như vậy mà bị xóa bỏ?” Lão tổ của Thiên Chiếu Tông lập tức đứng ra phản đối.
“Đúng thế, mặc dù tông môn của chúng ta không lớn, nhưng truyền thừa cho đến ngày nay cũng đã có lịch sử gần vạn năm, lẽ nào nói xóa bỏ là xóa bỏ?”
“Không đồng ý!”
“Ta cũng không đồng ý!”
Nhất thời, tiếng phản đối vang lên liên tiếp.
Mặc dù lần này Ô Vinh không nói gì, nhưng lại ở một bên không ngừng cười lạnh.
Cái gọi là pháp tắc không trị được số đông, coi như Hải lão có ghê gớm hơn đi chăng nữa, cũng không thể nào giết sạch đám cường giả Thần Du Cảnh này được.
Nếu thực sự giết, ai đi đối phó với đám cường giả Cuồng Phong giới kia?
Trong số những cường giả Thần Du Cảnh ở đây, tuyệt đại đa số đều là những đại tông môn có lịch sử truyền thừa mấy ngàn năm, cũng có một số ít những tông môn mới nổi lên những năm gần đây.
Nhưng bất kể là tông môn như thế nào, bọn họ cũng đều không muốn đạo thống của mình bị chôn vùi mai một.
Trong lòng Ô Vinh vô cùng đắc ý, vừa rồi hắn nháy mắt ra hiệu với mấy người, mấy người đó lập tức hiểu ý, đứng ra phản đối kế hoạch của Diệp Viễn.
Hơn nữa cách làm này cũng đã chạm đến giới hạn của những người này, chỉ cần vừa có người đứng lên là lập tức khuếch tán ra giống như bệnh dịch vậy.
“Tất cả mọi người đều đứng ra phản đối, ha ha, ta lại muốn xem xem, cái kế hoạch này của ngươi làm thế nào mà thực hiện tiếp được!” Ô Vinh thầm đắc ý trong lòng.
Hải lão vẫn luôn khẽ híp mắt lúc này bỗng nhiên lên tiếng, có điều lại là nói với Diệp Viễn.
“Diệp tiểu huynh đệ, xem ra mọi người đều phản đối kế hoạch của ngươi, ngươi nói nên làm thế nào đây?” Thất Hải nhàn nhạt hỏi.
Ô Vinh nghe được lời này thì cho rằng là Thất Hải đang lựa chọn thỏa hiệp, hi vọng Diệp Viễn có thể thu hồi lại những lời đã nói trước đây.
Trong lòng Ô Vinh vô cùng đắc ý, tên tiểu tử cuồng vọng nhà ngươi dám đấu với lão phu, ngươi vẫn còn non lắm!
Thế nhưng Diệp Viễn nghe được lời này, lại là một tầng ý nghĩa khác.
Chỉ thấy Diệp Viễn nhếch miệng cười nói: “Loạn thế dụng trọng điển! Nếu như đã có người không phục, giết là được!”
“Ha ha ha...” Thất Hải bỗng nhiên cười lớn nói: “Hay cho câu loạn thế dụng trọng điển!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất