Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 524: Liên minh Vô Biên.

Chương 524: Liên minh Vô Biên.
Một khắc trước còn là vạn dặm không mây, một khắc sau đã là cuồng phong bạo vũ.
Sau khi Thất Hải cười lớn, trong đại điện phong vân đột biến.
Một cỗ uy áp khủng bố bao trùm lên tất cả mọi người, mà trọng tâm cỗ uy áp này chính là Ô Vinh!
Diệp Viễn cảm nhận được cỗ uy áp đó, không khỏi âm thầm gật đầu. Thất Hải quả nhiên không hổ là giới chủ của Vô Biên giới, một thân thực lực này, e là đã bước nửa bước vào cánh cửa Vô Lượng Cảnh rồi.
Chỉ đợi thiên kiếp đến là Thất Hải có thể phá toái hư không, phi thăng Thần Vực.
Có điều thiên kiếp phi thăng Thần Vực này cũng không dễ độ qua như vậy, chỉ một sơ suất nhỏ là sẽ thân vong đạo tiêu.
Ô Vinh cảm nhận được cỗ uy áp này, mặt không khỏi biến sắc.
“Hải lão, đây là người đang làm gì?”
Thất Hải cũng không giải thích, nhẹ nhàng giơ tay đánh một chưởng về phía Ô Vinh!
Ô Vinh nghiến răng một cái, sắc mặt dữ tợn nói: “Thất Hải lão đầu, ta liều mạng với ngươi!”
Nói xong, Ô Vinh có ý đồ muốn phản kích.
Nhưng tất cả đều phí công, ở trước mặt cường giả nửa bước Vô Lượng Cảnh, Thần Du Cảnh tầng chín như Ô Vinh không thể đỡ nổi một đòn.
“Ầm!”
Thân thể của Ô Vinh nặng nề đụng vào vách tường, mềm nhũn ngã xuống, mắt thấy đã không còn khí tức.
Tất cả mọi người đều biến sắc, không thể tin được nhìn Thất Hải.
Bọn họ đều biết Thất Hải rất mạnh, nhưng từ trước tới nay đều không biết hắn lại cường hãn đến mức như vậy!
Đã nhiều năm Thất Hải không thi triển thực lực trước mặt mọi người, đối với sự dò đoán về thực lực của hắn, tất cả đều chỉ là lời đồn.
Hôm nay thấy Thất Hải một chưởng giết chết Ô Vinh, đám người ở đây mới biết thực lực của Thất Hải đáng sợ như thế.
Thần Du Cảnh tầng chín đã là nhân vật vô cùng ghê gớm ở Vô Biên giới rồi, thế nhưng lại không động được một chiêu nào dưới tay Thất Hải!
“Đến lúc này rồi, trong lòng đám người các ngươi vẫn còn ôm tâm lý may mắn, mỗi người có ý nghĩ xấu riêng, đúng thật là không biết sống chết! Diệp tiểu huynh đệ chỉ ra cho chúng ta một con đường sáng, các ngươi lại muốn đi vào chỗ tối. Cho tới bây giờ, Ô Vinh vẫn còn muốn một mình tư lợi làm loạn lòng người, đáng chết!”
Trong đại điện lặng ngắt như tờ, không có ai dám đứng ra phản bác lời của Thất Hải nữa.
Thất Hải tiếp tục nói: “Hôm nay chúng ta ở đây thành lập liên minh Vô Biên, Ninh Nhất Hiền nhận trách nhiệm làm minh chủ, Tần Hồng Đào và Tĩnh Huyền làm phó minh chủ. Ta giết Ô Vinh, không có nghĩa là muốn cưỡng ép các ngươi gia nhập vào liên minh. Nếu như các ngươi cảm thấy có thể chỉ lo thân mình trong trận đại chiến quét sạch hai giới này thì đại khái có thể không cần gia nhập vào. Nhưng tông môn của các ngươi, nhất định phải lui đến nơi cực bắc!”
Ngữ khí của Thất Hải bỗng nhiên hòa hoãn lại nói: “Thành lập liên minh Vô Biên, không có nghĩa là muốn tông môn các ngươi phải từ bỏ truyền thừa tông môn. Nếu như Vô Biên giới có thể vượt qua được kiếp nạn này, các ngươi vẫn có thể tự lập môn hộ truyền thừa đạo thống của các ngươi như trước; nếu như Vô Biên giới bị thôn tính, tất cả tự nhiên không còn gì để nói. Có điều ta nói trước, nếu ai dám chân trong chân ngoài, Ô Vinh chính là một tấm gương tốt nhất! Được rồi, lão phu nói đến thế thôi, các ngươi tự sắp xếp cho ổn thỏa.”
Nghe Thất Hải nói như vậy, đám người mới coi như là an tâm lại một chút.
Chỉ cần có thể giữ được truyền thừa tông môn, tất cả tất nhiên cũng dễ nói.
Nhưng những người này cũng đều biết, sau đại chiến, trong số những tông môn bọn họ có bao nhiêu tông môn có thể bảo lưu truyền thừa, lại là việc khó mà nói trước được.
Nhưng đúng như những gì Thất Hải nói, Cuồng Phong giới khí thế hung hăng, nếu như toàn bộ Vô Biên giới thất thủ rơi vào tay giặc, tông môn của bọn họ cũng không thể tồn tại nữa.
Hơn nữa nếu lúc này thối lui, bọn họ sẽ trở thành mục tiêu bị mọi người đả kích, mặc dù tông môn không bị hủy diệt, nhưng lại phải dời đến nơi cực bắc, cũng là một đả kích vô cùng lớn đối với tông môn.
Cực bắc là nơi nguyên lực thiếu thốn, căn bản là không thể nào giúp võ giả tu luyện được.
Đến đó thì tông môn còn có tiền đồ gì nữa?
“Hải lão, Thánh Hỏa Tông ta đồng ý gia nhập liên minh.” Lúc này, một người Thần Du Cảnh tầng chín đứng ra bày tỏ thái độ đầu tiên.
Có một người dẫn đầu, những người khác cũng nhao nhao tuyên bố gia nhập, chuyện thành lập liên minh này, cũng coi như là đã được định.
“Những chuyện cụ thể, ba người Ninh Nhất Hiền phụ trách điều hành. Định ra điều lệ, thưởng người có công, phạt người có tội, nhất định phải làm được kỷ luật nghiêm minh!” Thất Hải phân phó.
Ba người Ninh Nhất Hiền cùng chắp tay nói: “Vâng!”
Ba người này cũng đã rất lâu rồi không nhìn thấy Thất Hải ra tay, hôm nay vừa nhìn thấy thì trong lòng vô cùng chấn động.
Trước khi ba người họ nổi tiếng thành danh, Thất Hải đã là Thần Du Cảnh đỉnh phong rồi, thực lực hôm nay, quả nhiên đã đạt đến mức thâm sâu không thể lường được.
Thất Hải gật gật đầu, lại nói tiếp: “Ngoài ra, cũng coi như là trùng hợp đi, chẳng mấy chốc Hạo Thiên Tháp cũng sẽ mở ra rồi. Lần này tam tông các ngươi đừng có giữ cho riêng mình nữa, chỉ cần là võ giả cốt linh dưới sáu mươi tuổi, bao gồm cả những tán tu kia, đều có thể tiến vào trong tháp. Có lẽ nhân cơ hội này, chúng ta có thể khai quật được vài thứ hữu ích.”
Ba người Ninh Nhất Hiền đưa mắt nhìn nhau, mặc dù có chút do dự, nhưng bây giờ cũng không phải là lúc keo kiệt, chỉ đành gật đầu đáp ứng.
Thấy ba người Ninh Nhất Hiền gật đầu, người đứng đầu những tông môn kia vô cùng hưng phấn, Diệp Viễn nhìn thấy vậy mà chẳng hiểu gì.
Xem ra, Hạo Thiên Tháp này là nơi gì ghê gớm lắm, vẫn luôn bị tam tông nắm giữ.
Lần này mở ra, những tông môn khác hẳn là có thể đạt được không ít chỗ tốt.
Trong lòng Diệp Viễn cũng không khỏi âm thầm bội phục Thất Hải, mặc dù lão đầu này có hơi ngang ngạnh bất kham, nhưng dù sao cũng là gừng càng già càng cay, sử dụng sách lược một tay giơ gậy, một tay đưa cà rốt này thật là thần diệu.
Lãnh tụ những tông môn này đạt được đủ lợi ích, tất nhiên sẽ gạt bỏ một số thành kiến, liều mạng đối địch.
Chỉ là sau khi cộng hưởng tài nguyên như vậy, nếu Vô Biên giới có thể vượt qua được kiếp nạn này thì e là cục diện Bắc vực cũng sẽ xảy ra biến hóa long trời lở đất.
...
Trong thiên điện, Thất Hải và Diệp Viễn ngồi đối diện nhau.
“Diệp tiểu huynh đệ, thiên phú của ngươi vượt ra khỏi Vô Biên giới rất nhiều, e là… lai lịch cũng không đơn giản?” Ánh mắt Thất Hải sáng rực nhìn Diệp Viễn.
Thất Hải đã giao cho ba người Ninh Nhất Hiền đi làm những chuyện cụ thể rồi, hắn lại lôi Diệp Viễn đến thiên điện, vừa lên tiếng đã hỏi lai lịch của Diệp Viễn.
Diệp Viễn biết, thứ mà giới chủ một giới biết được, vượt xa so với những người khác.
Rất nhiều việc ở trước mặt những người khác lừa gạt một chút là có thể qua, nhưng ở trước mặt Thất Hải, muốn tùy tiện qua loa, e là không thể được.
“Thất Hải tiền bối...”
“Nếu Diệp tiểu huynh đệ không chê, thì gọi ta một tiếng lão ca là được. Nếu như Vô Biên giới có thể vượt qua được kiếp nạn này, nói không chừng lão ca ta còn phải nương dựa vào chỗ Diệp tiểu huynh đệ ấy chứ!” Thất Hải ngắt lời Diệp Viễn, cười nói.
Diệp Viễn cười đáp: “Cung kính không bằng tuân lệnh! Thất Hải lão ca hẳn chính là giới chủ Vô Biên giới đúng không?”
Thất Hải cũng không kinh ngạc, ngược lại cười lớn nói: “Ha ha, nhãn giới của Diệp tiểu huynh đệ thật cao, thậm chí ngay cả giới chủ cũng biết! Không sai, lão phu chính là giới chủ của Vô Biên giới!”
Diệp Viễn gật gật đầu, cười nói: “Quả thực sư tôn của tiểu đệ không phải người của Vô Biên giới, chỉ là ngại vì sư mệnh, có những lời tiểu đệ không tiện nói rõ, vẫn mong lão ca rộng lòng tha thứ.”
Thất Hải cũng không lộ ra vẻ ngoài dự liệu, thiên phú của Diệp Viễn nghịch thiên như vậy, tuyệt đối không có khả năng do Vô Biên giới sinh ra được.
Tất nhiên Diệp Viễn sẽ không nói với hắn mình là đoạt xá trọng sinh. Người của Thần Vực rất ít lui tới hạ giới, nhưng cũng không phải là không có.
Thu nhận một đệ tử ở hạ giới cũng không phải là chuyện gì ghê gớm lắm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất