Chương 525: Truyền thừa Hạo Thiên Tháp.
“Ha ha, xem ra là phúc duyên của Diệp tiểu huynh đệ thâm hậu, lại có thể nhận được sự ưu ái của đại năng Thần Vực, khiến lão ca ta thật sự hâm mộ!”
Mặc dù Thất Hải là giới chủ của Vô Biên giới, nhưng trong mắt đại năng Thần Vực thì chẳng là gì cả.
Thiên tư của Diệp Viễn yêu nghiệt như vậy, theo Thất Hải thấy, sư tôn của hắn ở Thần Vực nhất định cũng là một nhân vật có tên tuổi.
Đương nhiên là lợi hại thế nào thì Thất Hải cũng không rõ.
Mặc dù hắn biết một số chuyện liên quan tới Thần Vực, nhưng những điều hắn biết vô cùng ít ỏi.
“Lão ca chỉ nửa bước nữa là bước chân vào Vô Lượng Cảnh, phi thăng Thần Vực cũng là việc ngay trong tầm tay, hà cớ gì phải hâm mộ ta?” Diệp Viễn cười nói.
“Khoảng cách nửa bước này thật sự là khó như lên trời! Nếu như ta có sức lực này thì đã sớm đi độ thiên kiếp rồi, cần gì phải ở lại Vô Biên giới sống hoài năm tháng chứ? Mấy năm nay ta dừng lại ở Rừng Sâu Vô Biên cũng chỉ là để tìm một đường sinh cơ kia mà thôi!” Thất Hải cảm thán nói.
Đối với võ giả ở hạ giới mà nói, thiên kiếp phi thăng là một cửa ải sinh tử.
Thứ mà Thất Hải phải đối mặt không chỉ là thiên kiếp Vô Lượng Cảnh, mà còn có uy áp của giới diện lúc phá toái hư không một tiểu thế giới.
Hai cái chồng lên nhau, căn bản là võ giả bình thường không thể chống đỡ nổi.
Trừ phi là người có thiên phú nghịch thiên, hoặc là người có vận khí vô cùng tốt, nếu không tỉ lệ thành công quả thực là vô cùng nhỏ.
Cho nên đột phá Vô Lượng Cảnh trong tiểu thế giới như Vô Biên giới này còn khó hơn so với ở Thần Vực rất nhiều!
Hơn nữa so sánh về nguyên lực và tài nguyên của tiểu thế giới với Thần Vực mà nói, quả thực là cách biệt một trời một vực, điều này càng tăng thêm độ khó cho võ giả phi thăng.
“Lão ca không cần nhụt chí, dù có thế nào thì thiên đạo cũng sẽ lưu lại một đường sinh cơ. Chỉ cần không bỏ cuộc thì sẽ có một ngày lão ca có thể tìm được một đường sinh cơ đó.” Diệp Viễn an ủi nói.
Thực ra dựa vào khả năng của Diệp Viễn, muốn giúp đỡ Thất Hải vượt qua thiên kiếp cũng không phải là việc gì khó.
Chỉ là hắn và Thất Hải quen biết chưa được bao lâu, cũng chưa có nhiều hiểu biết về người này. Tất nhiên hắn sẽ không thân thiết với người quen sơ như vậy.
Hơn nữa nếu bây giờ hắn giúp đỡ Thất Hải phi thăng thì Vô Biên giới sẽ không còn hi vọng nữa.
Chưa cần Triệu Thiên Dận tới, chỉ riêng mấy người của thế gia nhất đẳng như Thượng Quan gia kia tới thôi là đã có thể hủy diệt Vô Biên giới rồi.
Nếu như sau này nhận định Thất Hải đáng tín nhiệm thì lúc đó giúp đỡ hắn một tay cũng chưa muộn.
“Ha, vậy xin nhận lời chúc tốt lành của tiểu huynh đệ! Nếu như tương lai lão ca ta có thể may mắn phi thăng Thần Vực, vẫn mong tiểu huynh đệ có thể chiếu cố một chút!” Thất Hải cười nói.
Sở dĩ hắn khách khí với Diệp Viễn như vậy, kỳ thật chính là bởi vì điều này.
Thất Hải ở Vô Biên giới lăn lộn nhiều năm như vậy, mặc dù không nắm chắc về việc độ thiên kiếp nhưng ít nhiều cũng có một ít.
Vạn nhất tương lai hắn may mắn có thể độ qua được thiên kiếp đến Thần Vực mà không có ai chiếu cố thì cũng rất khó sống tiếp được.
Điều này, Triệu Thiên Dận biết, đương nhiên Thất Hải cũng biết.
Diệp Viễn lại hiếu kỳ nói: “Sao Thất Hải lão ca lại nói ra những lời ấy? Vô Biên giới ta hẳn là cũng thuộc về một thế lực nào đó chứ, tương lai lão ca phi thăng Thần Vực, tự nhiên sẽ có thế lực kia đến tiếp nhận, không phải sao?”
Tiểu thế giới ở hạ giới vô số, nhưng cũng không phải là vật vô chủ.
Những tiểu thế giới này, hoặc ít hoặc nhiều cũng đều có quan hệ thiên tơ vạn sợi với Thần Vực.
Thất Hải có thể lên làm giới chủ, không phải bởi vì hắn là người mạnh nhất Vô Biên giới, mà là do hắn là người được một thế lực nào đó của Thần Vực tuyển định.
Kiếp trước, loại đại thế lực siêu cấp như Dược Vương Điện chỗ Cơ Thanh Vân ở cũng cai quản vô số chức vụ dưới hạ giới.
Chỉ là Diệp Viễn luôn luôn không quan tâm đến chuyện này, đều là do Cơ Thương Lan xử lý.
Có điều, mặc dù Diệp Viễn đã tới Vô Biên giới được một thời gian, nhưng lại cũng không biết Vô Biên giới thuộc về thế lực nào của Thần Vực.
Đa phần các đại thế lực của Thần Vực đều sẽ không quản chuyện ở hạ giới, bởi vì từ Thần Vực xuống đến hạ giới vô cùng khó khăn, cho dù là ở Thần Vực, có thể làm được điều này cũng rất ít. Nguyệt Mộng Ly có thể tới hạ giới, tất nhiên là đã phải dùng đến lực lượng của Minh Nguyệt Thành.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Thất Hải mới chắc chắn, người đứng phía sau Diệp Viễn vô cùng cường đại.
Những thế lực này đa số đều có con đường truyền tin đặc biệt với hạ giới, điều này lại rất dễ dàng.
Mà dưới đại đa số trường hợp, truyền thừa của giới chủ cũng chỉ là việc nội bộ của tiểu thế giới. Chỉ cần giới chủ đời trước lựa chọn được truyền nhân, báo lên cho Thần Vực thông qua là được.
Thất Hải lại cười khổ nói: “Thực ra… ta cũng không biết Vô Biên giới thuộc về thế lực nào của Thần Vực, kỳ thực bắt đầu từ giới chủ đời trước trước nữa, chúng ta hoàn toàn mất liên hệ với Thần Vực cũng khoảng… hơn một ngàn năm rồi?”
Diệp Viễn sững người, không ngờ lại còn có chuyện như vậy.
Xem ra có khả năng là thế lực ở Thần Vực cai quản Vô Biên giới đã gặp phải biến cố lớn rồi.
“Thôi được, chuyện của lão ca ta sẽ nhớ kỹ. Chỉ là lúc này ta cũng không dám đảm bảo với người, dù sao thì sau khi sư tôn của ta truyền thụ kiến thức cho ta, cũng đã phất tay rời đi, không để ý đến ta nữa.” Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
Cái này cũng không phải là Diệp Viễn hứa hẹn cam kết, nhưng Thất hải nghe được lại mừng rỡ nói: “Điều này là tất nhiên rồi, điều này là tất nhiên rồi! Đúng rồi, trong vòng nửa tháng nữa Hạo Thiên Tháp sẽ mở ra, đến lúc đó lão đệ ngươi nhất định phải tới tham gia, có lẽ không chừng sẽ có thu hoạch ngoài dự tính cũng nên?”
“Ồ? Hạo Thiên Tháp? Đó là thứ gì?”
Diệp Viễn vô cùng hiếu kỳ về Hạo Thiên Tháp này, thứ có thể khiến nhiều cường giả Thần Du Cảnh động lòng như vậy, nhất định không phải là vật bình thường.
“Hạo Thiên Tháp là một bí cảnh truyền thừa, là vật mà tam đại tông môn và Vô Phương Thành cùng sở hữu. Hạo Thiên Tháp này có tổng cộng chín tầng, vượt qua được mỗi một tầng, đều sẽ nhận được lợi ích khó có thể tưởng tượng được, là nơi tuyệt hảo cho tam đại tông môn và Vô Phương Thành bồi dưỡng đệ tử trẻ tuổi. Từ lúc bắt đầu phát hiện ra Hạo Thiên Tháp, đã có vô số cường giả Vô Biên giới bước ra từ đó! Năm đó, tổ sư gia của Đại Diễn Chân Tông là Đạo Diễn Chân Quân cũng từ đó bước ra. Ngươi không biết thực lực của Đại Diễn Chân Quân năm đó đáng sợ như thế nào đâu, mặc dù hắn không phải là giới chủ, nhưng giới chủ ở trước mặt hắn, ngay cả xách giày cũng không xứng! Cho nên bốn đại thế lực này vẫn luôn độc quyền nắm giữ Hạo Thiên Tháp, không cho những thế lực khác dây máu ăn phần. Cứ mười năm Hạo Thiên Tháp lại mở ra một lần, nửa tháng sau vừa đúng lúc tới kỳ hạn mười năm.” Thất Hải chậm rãi nói.
Thất Hải cũng không biết, không những biết Đại Diễn Chân Quân Lục Lam Phong, mà quan hệ với hắn cũng không phải là nông cạn.
Có điều Thất Hải nói như vậy, Diệp Viễn lại càng hứng thú với chuyện truyền thừa Hạo Thiên Tháp này.
Có thể sinh ra nhân vật tuyệt cường như vậy, có thể thấy rõ sự lợi hại của nó.
“Ồ? Lại còn có cả việc như vậy nữa? Không biết năm đó vị Đại Diễn Chân Quân kia vượt qua được mấy tầng tháp?” Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
Dựa vào cách nhìn của Diệp Viễn, nhân vật nghịch thiên bậc Đại Diễn Thần Vương này, năm đó hẳn là phải vượt qua được chín tầng mới phải.
Thế nhưng đáp án của Thất Hải, lại khác xa với cách nghĩ của Diệp Viễn, chỉ nghe Thất Hải nói: “Tầng thứ bảy! Từ cổ chí kim, người có thể vượt qua được tầng thứ bảy, chỉ có đúng ba người! Mà Đại Diễn Chân Quân, chính là một trong ba vị đó!”
Lần này, Diệp Viễn đúng thật là kinh ngạc.
Lục Lam Phong tên gia hỏa này nghịch thiên thế nào, trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ.
Dựa vào thực lực của hắn, vậy mà lại chỉ có thể vượt qua được tầng thứ bảy, vậy tầng thứ tám và tầng thứ chín, phải biến thái đến mức nào chứ?
“Thế há chẳng phải là nói, tầng thứ tám và tầng thứ chín căn bản là chưa từng có ai vượt qua được hay sao?” Diệp Viễn kinh ngạc nói.