Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 566: Tầng thứ năm.

Chương 566: Tầng thứ năm.
Một quyền đánh ra, cường hãn vô song!
Trước kia khi Diệp Viễn gặp phải trận pháp đều nghĩ cách phá giải trận pháp trước tiên.
Nhưng lần này lại khác!
Vì muốn thử uy lực của Viêm Động Sát, hắn đã tung ra một quyền đầy thô bạo!
Một quyền này đối đầu trực diện với Khoái Lương.
Kết quả là Diệp Viễn toàn thắng!
Phải biết rằng, Khoái Lương còn có sự trợ giúp của trận pháp, hơn nữa Diệp Viễn không phải chỉ đối đầu với một mình hắn, mà là đối diện với cả một trận pháp.
Thế nhưng chỉ một cú đấm này đã thổi bay tất cả!
“Tiền bối, đắc tội rồi, Diệp mỗ cũng chỉ là muốn xuất sắc vượt ải, nên đành phải ra tay tiêu diệt mọi người!”
Nói rồi, Diệp Viễn lại lần nữa tung ra một cú đấm khác về phía Khoái Lương.
“Được lắm tiểu tử, ta sẽ đợi ngươi ở tầng tiếp theo!”
Đại trận lúc này đã không còn tác dụng, một Hoả Hải hậu kỳ như Khoái Lương lại chỉ có thể nhắm mắt chờ chết khi đối đầu với Diệp Viễn.
“Được, vậy chúng ta sẽ gặp lại ở tầng thứ năm!”
Diệp Viễn miệng nói tay làm, ra tay dứt khoát, đánh Khoái Lương ra bã mới thôi.
Diệp Viễn cũng ra tay tương tự đối với những người khác, giải quyết hết từng người.
Không còn sự hỗ trợ của trận pháp, những Huyễn Linh có thực lực ở Hoá Hải hậu kỳ này không thể nào gây ra bất kỳ mối đe doạ nào cho Diệp Viễn.
Sau khi đám Huyễn Linh bị Diệp Viễn giết chết, đã biến mất hoàn toàn và không còn cơ hội để xuất hiện lần nữa.
Nếu như Khoái Lương đã nói sẽ gặp lại ở tầng tiếp theo, chứng tỏ tầng tiếp theo càng khó hơn.
Diệp Viễn cũng không hề do dự mà đi thẳng lên tầng thứ năm.

“Mau nhìn kìa, Diệp Viễn đã vào tầng thứ năm rồi! Làm sao có thể nhanh như thế chứ?”
“Hầy… ở ba tầng đầu tiên hắn phải dùng hết thời gian ba ngày mới có thể lên được tầng tiếp theo, nhưng ở tầng thứ tư này, lại dùng chưa tới một khắc? Làm thế không phải quá phô trương rồi sao?”
“Bây giờ chỉ có bốn người Liễu Hồng, Tần Nham bọn họ đang ở tầng thứ năm, hơn nữa mấy người bọn họ cũng phải mất mấy ngày ở tầng thứ tư. Còn Diệp Viễn hắn… lại chỉ mất có mấy phút đã rời khỏi đó rồi!”
Thời gian cái tên của Diệp Viễn xuất hiện ở tầng thứ tư rất ngắn ngủi, ngay sau đó liền chuyển lên tầng thứ năm, điều này khiến tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Vốn dĩ mọi người cũng không lấy gì làm bất ngờ nếu Diệp Viễn qua được tầng thứ tư, nhưng không ai có thể ngờ rằng Diệp Viễn lại vượt qua tầng thứ tư một cách nhanh chóng đến vậy.
“Tên tiểu tử này lại giở trò gì vậy?” Nhậm Tinh Thuần buồn bực nói.
“Ha ha, nếu như ta đoán không lầm thì có thể Diệp Viễn đã có thu hoạch rất lớn trong không gian truyền thừa, thực lực được nâng cao rất nhiều, cho nên mới nhanh như vậy.” Thất Hải nói.
“Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng kẽ nào tên tiểu tử này không muốn xuất sắc vượt ải nữa sao?” Nhậm Tinh Thuần nói.
“Xuất sắc vượt ải nào có dễ thế chứ? Từ tầng thứ tư trở đi, độ khó sẽ càng cao hơn, gần như không có cơ hội để vượt ải một cách hoàn mĩ. Với biểu hiện trước đó của Diệp Viễn có thể thấy hắn cũng đã rất vất vả mới có thể xuất sắc vượt ải, bằng không sẽ không phải ở lại tới tận lúc gần hết thời gian như vậy. Bây giờ nhất định là hắn đã biết bản thân đã không thể xuất sắc vượt ải nữa, cho nên mới chọn cách trực tiếp lên tầng tiếp theo.” Thất Hải nói.
Nhậm Tinh Thuần gật đầu đồng tình với cách giải thích này của Thất Hải.
Diệp Viễn đúng là rất lợi hại, nhưng để hắn có thể tiếp tục xuất sắc vượt ải ở cả ba tầng tiếp theo, e là điều không thể.
Tầng thứ tư này cũng đã gần trăm năm nay không có người nào vượt qua được, chỉ như vậy thôi cũng đủ biết độ khó của nó ra sao.
Cho dù thực lực của Diệp Viễn có hơn người thế nào thì khả năng để xuất sắc qua ải như ở ba tầng đầu tiên là rất ít.
Hơn nữa trên thực tế, muốn vượt qua được ải của Khoái Lương không phải là chuyện đơn giản.
Nếu như không phải Diệp Viễn đã bội thu từ ba tầng đầu và trong không gian truyền thừa, thì hắn có muốn dễ dàng vượt qua các tầng tiếp theo cũng là chuyện không thể.
Nói không chừng hắn đã phải dùng tới cả Vạn Vũ Kiếm Nhận.
Nhưng dựa vào sự khống chế của Diệp Viễn đối với Vạn Vũ Kiếm Nhận lúc này, trừ phi hắn dùng nguyên lực vô danh, bằng không Khoái Lương cũng không cho hắn có thời gian phá vỡ trận pháp.

Trong tầng thứ năm, bóng dáng Diệp Viễn liền xuất hiện ngay sau khi ánh sáng ở cửa vào loé lên.
Ở phía không xa, sắc mặt Liễu Hồng trắng bệch khi nhìn thấy trận pháp.
Bên trong trận pháp, Liễu Hồng tay chân lóng ngóng, nào còn chút dáng vẻ nào của một cao thủ?
“Hắn phải chết rồi.” Diệp Viễn lãnh đạm đoán định thắng thua.
Nhóm của Tần Nham lại đang quá căng thẳng, cho nên không để ý tới sự xuất hiện của Diệp Viễn. Câu nói vừa rồi của Diệp Viễn khiến bọn họ chợt bừng tỉnh.
Quay đầu lại nhìn, Quách Đào Quần ngạc nhiên nói: “Diệp Viễn! Đệ lại có thể lên được tới tận đây!”
Ba người bọn họ đều không biết chuyện Diệp Viễn xuất sắc vượt ải, tuy nghe nhân vật thần bí đó nói Diệp Viễn và bọn họ không giống nhau, nhưng cụ thể là không giống nhau ở chỗ nào, thì bọn họ lại không được biết.
Lúc này khi nhìn thấy Diệp Viễn, Quách Đào Quần liền buột miệng hỏi.
Diệp Viễn cười ha hả nói: “Các huynh đều vượt qua được, ta có thể không vượt qua được sao?”
Quách Đào Quần lặng người, cười khổ nói: “Nói cũng đúng, chỉ là tại sao đệ lại chậm như thế? Với thực lực của đệ, lẽ ra phải đến sớm hơn chúng ta mới đúng chứ!”
Diệp Viễn chỉ cười mà không trả lời, ngay sau đó hắn nhìn về phía Liễu Hồng, có chút ngạc nhiên hỏi: “Người kia là ai mà lại có thể lên đến tận đây cùng các huynh?”
Tần Nham tỏ vẻ xem thường nói: “Hắn ta là Liễu Hồng, một tên chẳng ra gì! Vẫn luôn tỏ vẻ trước mặt bọn ta, hơn nữa lại còn muốn vượt qua tầng thứ năm, đệ xem… hắn sắp không chống đỡ được rồi?”
Tuy rằng Tần Nham vẫn luôn không thích Liễu Hồng, nhưng Liễu Hồng cũng không phải dạng tầm thường!
Lúc ở tầng thứ tư Liễu Hồng đã cho thấy thực lực thật sự của hắn, và hắn vẫn là người đầu tiên tiến vào tầng thứ năm!
Hơn nữa khả năng chiến đấu của Liễu Hồng đã chứng minh thực lực của hắn hơn hẳn so với nhóm Tần Nham.
Bây giờ, Liễu Hồng đã chiếu đấu một ngày một đêm!
Có thể ở lại trong tầng thứ năm tới tận bây giờ, cũng chứng minh rằng thực lực của Liễu Hồng không hề tầm thường.
“Hả? Chỉ mới có mấy ngày mà đệ đã đột phá lên Hoá Hải tầng bốn, còn sắp đột phá lên Hoá Hải tầng năm luôn?” Tần Nham ngạc nhiên hỏi.
Tuy thời gian ở bên ngoài mới chỉ là mấy ngày, nhưng Diệp Viễn đã có bốn mươi lăm ngày ở trong không gian truyền thừa.
Khoảng thời gian đó đã giúp Diệp Viễn chỉ còn vài bước nữa là có thể đột phá lên Hoá Hải tầng năm.
“Ha ha, ở mấy tầng trước cũng có một chút thu hoạch nên mới có được may mắn này. Liễu Hồng kia không thể chống đỡ được nữa rồi, nhiều lắm thì trong vòng năm chiêu nữa hắn sẽ chết chắc.” Diệp Viễn điềm đạm nói.
Ba người bọn họ cứ thế bị lời nói của Diệp Viễn dắt đi, bất giác quay qua nhìn về phía Liễu Hồng.
Sau năm chiêu, quả nhiên Liễu Hồng đã không thể chống đỡ tiếp được, hắn bị trúng một kiếm.
Ngay sau đó, hắn liền bị loạn kiếm giết chết.
Thân thể của Liễu Hồng lập tức biến mất, bị đẩy ra khỏi Hạo Thiên Tháp.
“Được rồi, các huynh cứ lên trước đi, ta không giành với các huynh, các huynh cứ bàn với nhau xem ai lên trước.” Diệp Viễn bình tĩnh nói.
Tần Nham và Quách Đào Quần nhìn nhau, cả hai đều có chút sợ hãi.
Bởi đối thủ của bọn hắn quá mạnh, bọn hắn không khoe mẽ như Liễu Hồng, mà biết chắc bản thân không thể qua được tầng thứ năm này.
Bao gồm cả Doãn Yên Hoa, sau khi nghe Diệp Viễn nói vậy cũng không có động tĩnh gì.
Diệp Viễn nhìn mấy người bọn họ, đành cười nói: “Nếu như các huynh đã khiêm tốn như vậy, thì ta cũng không khách khí nữa.”
Nói rồi, Diệp Viễn lập tức xông thẳng vào trong trận pháp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất